Hạo Khí Bừng Bừng
.Chương 33: Hạo Khí Bừng Bừng
Cổ Trường Sinh ánh mặt khép lại, bàn tay nắm chặt.
Thái Vũ thấy vậy liền đi tới lướt qua người Cổ Trường Sinh, tay phải chạm nhẹ lên vai hắn, bảo rằng đừng vọng đọng.
“Không biết ngọn gió nào đưa Tần Thái công tử đến đây?” - Huỳnh Phương chắp tay đi đến cung kính thưa.
Tráng tử nhăn mặt, mùi lũ mọt dân kinh tởm phát ra khiến hắn cũng cau có che đi mũi lại tông giọng lạnh lùng :”Cút ra một bên!”
“Ngươi… tên khốn!” - Ngu Vinh ở ngoài không kìm được quát.
“Hửm?”
Đằng sau tên tráng tử hiện ra vị thiếu niên xoẻ quạt, tướng mạo bình bình, khuôn mặt cong lên :”Là ai hỗn xược? Vả miệng!”
Lời nói vừa dứt, tráng tử sắc mặt nghiêm lại, nắm lấy áo Ngu Vinh vả ba ba mấy cái.
Gương mặt Ngu Vinh đầm đìa máu, nhưng hắn cố không la lén, hai hàng nước mắt nhiễu xuống vì đau đớn, nhưng hắn vẫn đủ tỉnh táo nhìn lấy Cổ Trường Sinh lắc đầu, chuyện nhỏ thế này, chưa phải lúc.
“Hôm nay ta đường đột tới trưng dụng Lạc Hồ Hoa Viên, các ngươi không lấy lễ đối đãi, ngược lại còn muốn chống đối? Ngại mình sống chưa đủ lâu sao?”
Cả ba nghiến răng kèn kẹt, hai mắt đỏ ngầu nhưng mặc nhiên không dám lên tiếng, trước mặt bọn hắn là thiếu gia của Tần Cảnh Chủ, tu vi đã đến ngưỡng Tụ Lực Cảnh Hậu Kỳ, một thứ dân như bọn hắn, không thể chống đối.
Tráng tử cung kính đi tới thưa:”Thiếu gia, Khổ Qua ở đây đã được lấy đi, tất cả đầy đủ 50 cân!”
Thiếu niên hài lòng gật đầu :”Ừm, khi nào về ta sẽ nói tốt cho ngươi một chút!”
Tráng tử nghe vậy liền hưng phấn :”Đây là trách nhiệm của hạ nhân, ngài không cần phải thế!”
Khổ Qua là một loại mướp đắng khá phổ biến, có tác dụng tăng cường sinh mệnh lực thuần chủng, nếu biết cách kết hợp với tài nghệ Trù Sư còn có thể biến nó thành một liều thuốc tốt, cho nên mấy năm nay, Tần Gia tại Vũ Vương Thành làm ăn rất tốt.
Trong thấy cả đám người bắt đầu rời đi, cả ba mới thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc này một tiếng ức hận phát ra :”Ngu Thúc Thúc!”
Nữ hài đi tới ôm lấy gã nam tử mập mạp bị thương tích đầy mình, mắt nàng ánh lên tia thương tâm quát :”Các ngươi là người xấu! Người xấu!”
Không khí bỗng nhiên đông cứng lại, một tia lôi đình chớp động hiện ra, chiếc vòng cổ trên tay phát sáng, nó giống như bị thu hút bởi nữ hài mặc áo gấm thêu hoa văn phượng hoàng kia.
Ánh mắt hắn ánh lên một tia tham lam, bởi vì trước mặt mình đây rõ ràng là một nữ hài đang sỡ hữu số tuổi thọ lên đến 1000, nhìn thấy mê vụ màu xanh da trời như bao phủ lấy nữ hài tử, hắn càng tin chắc đây là thật. Mộc Thông Tử Trạc không hề phán đoán sai.
Đám dân đen này ngoài một thiếu niên nhâm nhi tách trà, khuôn mặt bị ẩn sâu đi trong chiếc mũ trúc ra thì những tên còn lại vốn không có một sợi khí tức Tinh Lực nào.
“Bắt nữ hài, còn lại giết!”
Ý niệm truyền đến, ánh mắt tráng tử loé lên. Bên hông cặp đùi như phồng ra, bắp thịt được vận tốc gia cố mà bộc phát cước lực trong nháy mắt như vô hình bay tới, một trảo liền muốn bắt lấy nữ hài.
Chỉ là khi chạm gần tới cỗ thi thể, hắn lại có cảm giác như đánh vào một tầng nồng đậm bùn cát, bùn cát như hố sâu địa ngục, từ mi tâm toé ra Hoả Vực bùng cháy, sắc mặt tráng tử trắng bệch, trên má không còn một chút máu, linh hồn giống như có ai đó đang thiêu đốt.
“Ahhhhh… không, tha mạng… tha mạng” - Tráng tử đau đớn kêu rên, hai tay vừa móc lấy gân da tróc vảy toé máu, Nung Huyết cực lực bùng phát tất cả Tinh Lực nồng ấm hoá huyết tinh như muốn cấp cứu cho thân thể trước mắt nhưng không thể làm gì.
Tiếng khóc dừng hẳn, thay vào đó là 4 sắc mặt kinh ngạc lẫn sợ hãi truyền về, một loại vô định ập tới.. tráng tử này tại sao nháy mắt xuất hiện ở đây? Tại sao khi xuất hiện đã bị oán hoả thiêu đốt, cả mấy người nuốt nước bọt, đồng loạt nhìn về phía Cổ Trường Sinh, giống như hiểu ra được gì đó.
“Là Hoả Vực Giới!” - Tần Thái run rẩy, sắc mặt không dám tin nói, chẳng phải loại trận dị biệt như thế này đã tuyệt tích rồi sao.
Thiên Tinh Học Viện cũng chỉ tản mác vài kiến giải nhất định về loại Dị Giới Kết Trận Đồ này, thật không ngờ suốt mấy ngàn năm đã có thể thấy qua.
Mắt hắn láo liết kinh hãi phát hiện, thiếu niên đội nón lá đang nhâm nhi trà đào, từ giữa đó có ba động khí tức sinh mệnh đang điều khiển.
Nguy rồi! Tần Thái hoảng hốt kêu lên, hắn như khắc sâu từng lời dạy từ sư phụ của mình, tất cả mọi thứ hắn đều qua loa cho có, chỉ riêng một điều luôn làm hắn nhớ mãi.
Chiến đấu với Kết Giới Sư, đừng bao giờ đến chiến đầu quá lâu, hoặc ở gần trận địa của họ. Nếu không hoài nghi 10 phần phải chết.
Bất giác trong đầu hắn như bị vô thức làm cho té xuống, hai chân kịch liệt không kiểm soát ngã khụy xuống, bóng dáng thân ành dần triển lộ.
Thiếu niên y phục nâu nhạt thư sinh, đạo áo khoác bạch tuyết ở ngoài, thần thái như vừa tỉnh mộng, sâu trong ánh mắt có hạo khí bừng bừng
Đăng bởi | munahg |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 15 |