Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ có ta và nàng!

Tiểu thuyết gốc · 2614 chữ

Ở giữa hư không hiện ra một thân ảnh thiếu nữ, mang theo đó là nhiều vết cắt sâu tới da thịt…

Nàng vừa phải đỡ công kích phát ra từ phía sau, vừa dùng lực lượng tháo chạy.

Ma Tam Quan cũng không còn trụ được lâu khi phải nhận hàng loạt dư ba công kích của những cường giả này, đất đá bắt đầu hung bạo đổ xuống càng ngày càng nhiều.

Một tia lôi điện lại bay tới, mang theo tiếng xì xì chói tai, nhắm thẳng tới phần ngực Tiểu Bất Nhiễm, nàng khẽ mím môi, hơi cắn răng một cái, Ấu Thể đột nhiên nhận được một hiệu lệnh mà toả ra một cái màn chắn màu lam huyền, bao bọc thân thể nàng lại.

Bản Mệnh từ Ấu Thể của Tiểu Bất Nhiễm là một quả bóng màu lam huyền, nhờ phục dụng Tinh Chất Hàn Băng trong một lần đạt được kỳ ngộ mà mở ra được Băng Tinh Ấu Thể

Men theo đó có tới 3 thiếu niên, một người khuôn mặt nhợt nhạt, tóc dài tới lưng, một người chẻ hai mái, người cuối cùng da mặt rám nắng. Bọn chúng đều mặc một bộ hắc phục sọc trắng, toả ra khí chất cực kì bá đạo.

Một thiếu niên đầu hai thứ tóc, làn da có một tí rám nắng, hắn nhìn về thiếu nữ đang trọng thương lãnh đạm nói :”Giúp các ngươi đến đây thôi, muốn làm gì nàng thì tuỳ các ngươi, nhưng Bản Mệnh Băng Tinh Ấu Thể phải để lại cho ta”

Người này tên là Cường Lỳ, tu vi đã đạt được Khai Mệnh Nhị Cách, Ấu Thể của hắn là một loại thôn phệ bản nguyên của người khác, đương nhiên ngoài truy cầu sự hùng mạnh ra thì hắn chẳng cần thứ khác, tâm lý hắn cũng thuộc dạng quái gở. Nên có đôi lúc cũng không hứng thú với nữ sắc.

Hai Địa tâm tình thoáng đổi, hai mắt hắn nhìn về phía Tiểu Bất Nhiễm mang theo một tia dâm dục khó kìm nén, hắn không nói không rằng, chân đạp vào hư không mà lướt tới, hai tay đồng loạt kết ấn một loại thi pháp, chỉ thấy lòng bàn tay hắn nở ra một làn máu huyết tanh tưởi, nhìn như một ụ máu đông, một con Huyết Long tru lên ghê rợn, men theo một mãng huyết vụ hoá thành những vẩy sắt mà bao bọc lấy cơ thể nó.

Chỉ thấy con Huyết Long từ cổ nó phồng ra một mảng lớn bạo tạt, nó căng mắt nhiễu ra mấy đoạn lưỡi dao công kích về phía thiếu nữ.

Tài Hoàng Đạo từ xa quan chiến, âm thầm nhìn tới Hai Địa mà cảm khái một tiếng, trình độ khống chế lực lượng Ấu Thể của tên điên này đã vượt xa hắn tưởng tượng.

Tiểu Bất Nhiễm da mặt tái nhợt, vội vàng tung người đạp lên hư không, xung quanh bàn chân toé ra một vài cái chân băng nhọn hoắc, nhắm về phía đoạn lưỡi dao chống đỡ.

Răng rắc!

Tiếng va đập kịch liệt kèm theo đó có mấy âm thành kèn kẹt chói tai, lưỡi sắc co cụm lại thành một cái giáo, cuồng nộ phá huỷ hết những thứ chướng ngại vật trước mắt, điên cuồng bay về phía Tiễu Bất Nhiễm muốn đem nàng cắt ra thành từng miếng.

“A”

Tiếng cắt sắt lẽm tàn nhẫn quẹt qua thân thể Tiểu Bất Nhiễm, nàng yếu ớt rơi xuống như con diều đứt dây, ở bên nội tạng rách ra một mãng lớn huyết tinh.

Nàng chật vật cố gắng đứng dậy, hồng nhan không cam lòng run rẩy nói :”Các ngươi giết ta không sợ Chủ Thần báo thù sao?”

Hai Địa hắn thèm thuồng tia đôi mắt tới vạt áo thiếu nữ đã đứt ra, lấp ló nhìn thấy nội y trong cơ thể nàng rồi lại nói :”Các ngươi âm mưu khởi công khai khoáng, chiếm đoạt trước ngày đã định giữa hai tông phái, ta chỉ là nhận lệnh từ cấp trên tới đây trừng phạt những kẻ bội tín mà thôi!” – Nói xong hắn còn ảo não một cái, lại từ vẻ mặt tỏ ra mình vô tội.

Một đao tinh quang chém xuống, vệt thiểm điện được bắn ra từ phía Ấu Thể của Tài Hoàng Đạo, chúng chạy dài trên từng mõm đá, phá nát đi mấy chỏm đá lăn tăn thành từng vụn, hướng tới Tiểu Bất Nhiễm mà điên cuồng công phá, nàng chỉ có thể đứng yên, vận dụng chút sức lực Ấu Thể cuối cùng chống đỡ…

Trong cuộc chiến giằng co nghiêng về một phía, thì đúng lúc này một âm thanh khàn khàn già cỗi vang lên, mang theo một tia tiếu ý ngu ngơ lạ thường :”Tiểu hữu ngươi tại sao lại cõng ta lên phía chõm đá này, không được! Cho ta xuống, ta sợ độ cao!”

Cả đám người quay ngoắc lên trên không, ở giữa rãnh sơn thạch có một vết nứt nhỏ. Từ vết nứt chĩa ra một cụm khoáng thạch xanh biếc, có hai thân ảnh trên đó.

Qua An đứng từ xa quan chiến một hồi, trong lòng run sợ kịch liệt, thở hắn còn không dám thở, bất chợt lúc này hắn nghe Già Su tiếu tiếu lên tiếng khiến mặt hắn tái xanh, bàn chân có điều đứng không vững.

Là ngươi tự động xách đít ta bay lên được chưa? Sao bây giờ lại thành ta cõng ngươi lên rồi hả?

Tài Hoàng Đạo, Hai Địa, Cường Lỳ hai mặt nhìn nhau, thoang thoảng có một tia cẩn thận, cứ không phải nhìn không ra tu vi đối phương là sẽ mặc định người đó là một phàm nhân, ở thế giới này. Nếu muốn sống lâu, hành xử cũng phải cẩn trọng

Mà lão già này trước mặt bọn hắn thoạt nhìn chỉ là một cái lão đầu khập khễnh, gầy gò ốm yếu, một cơn gió thổi qua cũng đủ giết chết lão, ấy thế mà bọn chúng lại không nhìn ra tu vi đối phương.

Thấy bọn chúng vẫn còn chăm chăm nhìn về phía lão già, Tiểu Bất Nhiễm nhân cơ hội vận lực mà đào tẩu.

Cường Lỳ thấy thế, trên trán hiện lên một tia lưu quang, lực lượng vô hình này nhanh chóng thoát ly, vô tung vô ảnh trôi vào trong thiên địa rồi biến mất. Song hắn hơi liếc mắt một cái, lại nhìn kĩ hơn về phía Già Su, nhìn thấy hơi thở của lão già này rất đều, cộng thêm tính cách quái gở, chắc chắn là một truyền kỳ nhân tài trú ẩn dung mạo.

Cường Lỳ cười cười sau đó quay về phía hai người nói :”Xem ra chỉ là một cái lão đầu nhi cùng với một tên thường dân mà thôi”

Hai Địa nghe vậy, vội quay ngoắc về phía lão đầu tử quát :”Nếu đã như vậy thì chết đi!”

Qua An sắc mặt đại biến, hắn đây là lần đầu tiên nhìn thấy phép thuật quỷ dị như vậy, một cái đầu rồng chứa đầy máu huyết trồi lên từ dưới đất, nó há cái mồm to ngoắc cuồn cuộn tạp tới hắn…

Già Su chạm nhẹ xuống mặt đất, đôi mắt già nua nhìn về vũng máu có hình thù giống con rồng bay đến, hắn làm một cái động tác rút kiếm từ trong vỏ ra.

Một đạo kiếm chém vào không khí, dường như chẳng nhìn ra gì ngoài một ánh đao vô hình loé lên rồi chợt tắt, con Huyết Long bị chẻ ra làm hai nữa thẳng tiến tới Hai Địa rồi loé lên biến thành một cái vầng trăng màu tím, thiên địa cũng vì đó mà hơi rung động trong giây lát, để lại một đường rãnh dài làm nứt toạt một mãng núi lớn.

Ầm ầm !

“Mau phòng thủ, nếu không là chết!” – Tài Hoàng Đạo quát lớn

Tài Hoàng Đạo, Cường Lỳ tay cấp tốc bấm pháp quyết. Tế ra hộ thuẫn chi giai, hình thành ra một cái khiên cố gắng chống đỡ dư chấn công kích từ vết chém, cánh tay bọn chúng ứa ra vết máu, dường như da thịt cũng muốn xé toẹt ra theo quỹ đạo của sóng công kích!

“Không Thể!” - Hai Địa tức giận hét lên một tiếng, cảm nhận được một tia sợ hãi cực độ, hắn tay chân luốn cuốn ghì chặt lại Ẩu Thể, trong thân thể cấp tốc điều động toàn bộ Tinh Lực, một toà cốt lâu xuất hiện trước mắt, đây là tuyệt kĩ phòng ngự mà hắn tâm đắc nhất, dùng biết bao nhiêu máu người để tế luyện thành.

Thế nhưng mặc cho hắn có xuất ra bao nhiêu vũ khí, tuyệt kĩ lợi hại, đứng trước tia kiếm quang xoáy tới, toả ra cường lực vô hạn cũng hoá thành hư vô, nhát chém tựa như một vầng trăng xoáy xuyên qua, Hai Địa chỉ kịp la lên một tiếng đầy thê tâm liệt phế rồi bị đứt ra thành hai đoạn, chết tức tưởi.

“Tiền bối, hạ thủ lưu tình!” – Tài Hoàng Đạo không kìm được rung động la lớn, hắn cả đời cũng chưa từng thấy cảnh tượng này bao giờ. Một lão già, không cần sử dụng Ấu Thể, không mang một thanh kiếm bên người, chỉ tuỳ tiện quơ đại vào hư không cũng để lại một nhát chém kinh thiên động địa, nói thế ai mà tin được?

Cường Lỳ cũng sợ hãi quỳ xuống, có loại tâm trạng muốn tẩu thoát nhưng không dám, hắn ngoáy nhìn về phía Già Su thành khẩn nói :”Cũng xin tiền bối tha tội, tiểu bối mắt mù không thấy núi thái sơn”

Già Su lúc này mới gỡ cái nón lá ra, cũng không thèm nhìn lấy một cái về hai người kia, hắn quay ngoắc về phía sau , nơi có Qua An đứng đó, trách móc nói :”Còn đứng đó làm chi, ngươi mà còn không đi, lát nữa cấm chế đổ bể, chôn thây hết cả đám bây giờ. Ầy dà”

Qua An nuốt một ngụm nước bọt, nhìn lấy mọi việc trước mắt, phải mất mời thời gian sau hắn mới gật đầu, ánh mắt kinh dị nhìn về phía Già Su, có loại lời nói nói không ra lời.

Hai người Tài Hoàng Đạo, Cường Lỳ vẫn quỳ đó cũng không nói lời nào, thấy thế Già Su cũng lên tiếng :”Đừng luyến tiếc gì nữa, nếu các ngươi còn nhất quyết ở lại, truy đuổi tiểu cô nương kia nói không chừng hoạ nhiều hơn lợi. Nên rời đi thôi”

Tài Hoàng Đạo, Cường Lỳ nghe Già Su nói vậy cũng lên tiếng :”Nghe theo tiền bối!”

Nói xong cả hai đều biến mất.

Ma Tam Quan lúc này đã không còn một bóng người, hoạ may nếu còn thì chỉ còn lại hơn 2000 cái xác chết nằm xõng xoài trên bờ mặt đất, có người đứt nữa thân, có người bị ngoặm mất cái đầu. Cảnh tượng quỷ khóc sầu rên.

Giờ đây chỉ còn lại một nhúm những con thuồng luồng nhỏ xíu từ trong đống hoang tàn đổ nát. Thân thể chúng rất nhỏ nên có thể miễn cưỡng bơi lội trong Ma Tam Quan mà không bị cản trở.

Mãnh sơn thạch màu mỡ khoáng sản giờ đây đã bị nứt nẻ ra thành nhiều vùng khác nhau, ở sâu trong hốc Tam Quan Trục, tiếng khóc sụt sùi thoát ra từ một ai đó vọng vào trông giống một thiếu nữ.

Thoát khõi biển người máu tanh, một đám thuồng luồng vẫn còn hăng máu đi thành đàn với nhau, đang đuổi tới một bóng người.

Tiểu Bất Nhiễm phía trước, run rẩy khàn cả giọng vì mất máu, nàng cứ đi thẳng, đi thẳng vô định mà không biết làm gì tiếp theo, nàng đi ngang qua một cái tế đàn, tất cả đồ vật đều là màu lam huyền, lại thẳng tiến tới mỗ chỗ, nơi đây tràn ngập những loại dược thạo có thuộc tính hàn.

“Chẳng lẽ nơi đây sẽ là nơi ta tán thân sao?” – Tiểu Bất Nhiễm như khóc như cười nói.

Một làn gió nhẹ bay, mây tía lạc chân trời, ẩn hiện trong những giọt sương là những giọt tuyết trắng xoá rơi xuống từ mấy cái chồi nhọn hoắc phía trên cao.

Trong ánh mắt thiếu nữ ẩn hiện một tia không cam lòng, nàng còn phải tìm ra mẫu thân mình, nàng vẫn còn thù chưa báo…

“Mẫu thân…” - Tiểu Bất Nhiễm kêu thé lên một tiếng rồi gục ngã.

Đúng lúc này, nàng nghe một âm thanh êm dịu, tông giọng phát ra từ một thiếu niên :”Nàng ổn chứ?”

Tiểu Bất Nhiễm dùng hết sức hơi cuối cùng, giương cong mày liễu ngó tới, chỉ thấy một thiếu niên bận một bộ y phục màu trắng, thân hình hắn cao ráo, mỹ nhan anh tuấn, da trắng như một thiếu nữ, đôi tóc bạch kim chỉ chừng tới vai…

Tiểu Bất Nhiễm tính nói gì đó thì đã bị đối phương chặn lại :”Nàng không cần mở miệng, thân thế nàng đang rất nặng, uống cái này vào đi!”

Tiểu Bất Nhiễm hơi run rẩy, tim đập thình thịch, nàng len lén nhìn về ánh mắt nam nhân trước mắt, mang theo một cảm giác quen thuộc chưa từng có, nàng cũng không thể giải thích đó là gì, chỉ có cảm giác hắn là một người tốt.

Bất quá lúc này tâm tình nàng chấn động, nàng quên mất trước khi chạy trối chết vào đây vô tình đã kéo theo một bầy thuồng luồng.

Tên nam nhân này ta cũng không muốn vì ta mà hắn lại chết oan, vì nàng khi nãy nhìn hắn cũng đã để ý rất kĩ, người thiếu niên này ngoài ngoại hình có đôi chút thuận mắt ra, cũng chỉ là một phàm nhân, cũng không có Ấu Thể bên cạnh, nàng chỉ không hiểu là tại sao hắn lại đến được nơi đây?

Nghĩ được một lúc Tiểu Bất Nhiễm lại nói :”Đám giao lo….”

Nàng vừa chỉ tay về phía sau vừa nói, chỉ là khẩu ngữ nàng dừng lại ngay lập tức, đồng tử nàng giãn ra, tâm tình kinh ngạc đến cực điểm… nàng phát giác đằng sau mình, toàn bộ những con giao long không hiểu tại sao đã chết hết, thân thể bọn chúng nằm la liệt chất lên thành đống.

Thiếu niên cười dịu dàng lại nhìn về phía Tiểu Bất Nhiễm thanh âm như mật rót vào tai nói :”Không có con nào cả, chỉ có ta và nàng!”

Tiểu Bất Nhiễm nghe tới được lời này thì hai má ửng đỏ, con tim đập rộn ràng như con hươu con chạy loạn.

Một luồng tinh lực tiến nhập vào trong cơ thể, Tiểu Bất Nhiễm chỉ cảm thấy cả toàn thân như thư thái dễ chịu tới cực điểm, mọi vết thương đã lành đi không ít, nàng hơi lạc giọng âu yếm nhìn về tên thiếu niên nói :”Cám ơn ngươi, ta có thể biết tên của ngươi không?”

Thiếu Niên lúc này vẫn còn ôm nàng vào lòng, hắn kề sát môi mình lại gần hơn, thanh âm nhẹ nhàng nói :” Ta gọi Y Nha Tử”

Bạn đang đọc Cặp Bài Trùng sáng tác bởi penqyn17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi penqyn17
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.