Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phi Hỏa Đạp Tuyết Hành (2)

Phiên bản Dịch · 1282 chữ

Có ba kỵ binh từ phía nam chạy nhanh đến, ngựa cưỡi đều là Hỏa Phi Long, trên người đều mặc giáp đen. Người đàn ông ở giữa dáng người hơi thấp bé, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ bằng gỗ, chiếc mặt nạ rất mỏng, chẳng thể cản được tên bắn nhưng lại được chạm trổ hình mặt quỷ rất tinh xảo, nhìn qua trông có vẻ uy nghiêm thâm trầm.

A Sử Na Diệp Hạ vỗ cổ ngựa, tiến lên nghênh đón, A Sử Na Ôn Phó bước nhanh theo sát phía sau. Khi đến phía trước ba kỵ binh kia, miệng hắn hơi mím lại, rõ ràng muốn nói gì đó nhưng lại cố nhịn xuống.

“Khả Hãn.” Ba người kia xuống ngựa, nam tử đeo mặt nạ trong ba người khom người thi lễ với A Sử Na Diệp Hạ, sau đó nói: “Người không quá nhiều, không phải biên quân tinh nhuệ nơi này.”

“Quân sư, ta nhớ người từng nói với ta, Đại Đường có không ít người sống dựa vào việc kiếm tiền treo thưởng, một số người trong đó còn lợi hại hơn biên quân tinh nhuệ bình thường nhiều lắm. Tuy A Sử Na Cốt Lộc không phải mãnh sĩ lấy một địch trăm, nhưng mấy tên gọi là biên quân tinh nhuệ nếu muốn giết hắn, ít nhất cũng phải để lại mấy bộ thi thể.” Hiển nhiên, A Sử Na Diệp Hạ đã biết tin nhi tử mình qua đời, nhưng trên mặt gã không hề có biểu lộ bi thương hay tức giận quá khích nào, “Người ra tay, có phải là loại người mà ngươi nói tới không?”

“Đúng, mà còn là loại cực kỳ lợi hại. Không chỉ không thể tìm được dấu vết chạy trốn, ngay cả vết tích bố trí cơ quan mai phục, bọn hắn cũng dọn dẹp không sót lại chút gì.” Nam tử đeo mặt nạ được gọi là “quân sư” này chính là Liễu Mộ Vũ mà A Sử Na Ôn Phó vừa nói tới.

Bây giờ, Liễu Mộ Vũ cũng là nhân vật truyền kỳ trên con đường này, lai lịch thật sự của hắn chỉ có A Sử Na Diệp Hạ và mấy thị vệ thân cận nhất bên người biết, nghe nói A Sử Na Diệp Hạ đã cứu hắn khỏi miệng bầy sói, lúc mang về khuôn mặt hắn đã vị cắn nát, trên cổ họng cũng có mấy cái lỗ lớn, chỉ còn lại chút hơi thở, nhưng mà hắn vẫn sống sót một cách kỳ tích. Hơn nữa, mấy năm qua, hắn dẫn dắt đám nhân mã còn sót lại của A Sử Na Diệp Hạ liên chiến mấy ngàn dặm, đánh thắng vô số trận.

Đám người Đột Quyết bị mọi người gọi là lũ chó điên cũng cực kỳ bội phục và tôn kính hắn.

Nhưng nhi tử của A Sử Na Diệp Hạ, A Sử Na Ôn Phó lại không nằm trong số đó.

Có hai lý do hắn không thích Liễu Mộ Vũ. Một là, với hắn mà nói, Liễu Mộ Vũ là người dị tộc, Liễu Mộ Vũ chắc chắn đến từ Đại Đường, thân phận không rõ. Hai là, hắn luôn cảm thấy phụ thân tin tưởng người dị tộc này quá mức, nhiều khi hắn thậm chí còn cảm thấy phụ thân gần gũi với Liễu Mộ Vũ hơn cả bản thân mình.

Hắn công nhận tài năng và chiến công của Liễu Mộ Vũ, nhưng dù sao trong cơ thể hắn cũng chảy xuôi dòng máu A Sử Na thị, trong giá trị quan đơn giản của mình, hắn không thể tiếp nhận việc phụ thân giấu diếm những chuyện quan trọng với hắn mà lại không giấu diếm người quân sư này.

“Nhân số không nhiều là bao nhiêu?” Vì vậy mà hắn không thể kiềm được tức giận, hét lên.

“Có thể nhiều hơn mười người, không vượt qua trăm. Có khả năng là ít hơn.” Liễu Mộ Vũ nghiêm túc nói, rõ ràng là hắn rất tôn kính A Sử Na Ôn Phó.

A Sử Na Ôn Phó nghe thế không kiềm chế nổi nữa, lập tức hét lớn: “Không hơn trăm, vậy thì còn ở đây chờ đợi gì nữa! Phụ thân, mọi người chỉ cần chờ ở chỗ này, nếu còn không yên tâm, ngài cứ để Thư Nhĩ Hàn giám sát con, con sẽ dẫn người đến Minh Bách Pha, giết sạch người ở trong đó, báo thù cho đại ca!”

Bộp!

Một âm thanh vang dội ngân lên.

A Sử Na Diệp Hạ vung chiếc roi trong tay quất một cái vào không khí, bóng roi lướt qua trước mắt A Sử Na Ôn Phó, để hắn lập tức câm như hến.

“Trừ phi một ngày nào đó, ta giao chiếc roi này vào tay ngươi, nếu không lúc ta ở chỗ này, còn chưa đến lượt ngươi làm chủ điều binh khiển tướng!” Sắc mặt A Sử Na Diệp Hạ vô cùng lạnh lùng, gã nói, “Trong một năm, chí ít có năm tháng, hàng hóa trong mấy hang động kia của Minh Bách Pha luôn chồng chất như núi, nhưng có người nào dám động vào số hàng hóa đó?”

A Sử Na Ôn Phó ngẩn người, lúc trước hắn chưa từng nghĩ tới vấn đề này.

“Thư Nhĩ Hàn, ngươi chọn mấy người đi chung với quân sư.” A Sử Na Diệp Hạ quay đầu nhìn về phía Liễu Mộ Vũ, “Quân sư, ở Minh Bách Pha, ngươi có thể quyết định thay ta.”

Liễu Mộ Vũ gật đầu, nói: “Một mình Thư Nhĩ Hàn đi cùng ta là đủ rồi, chúng ta không cần nhiều người để tăng thêm lòng dũng cảm.”

Trong mắt A Sử Na Diệp Hạ xuất hiện vẻ tán dương, nhưng gã lại thoáng có chút do dự, đúng lúc này, Liễu Mộ Vũ lại nói: “Khả Hãn, nếu người đó đã muốn gặp chúng ta tại đó, hắn tự nhiên phải đảm bảo an toàn cho chúng ta khi ở Minh Bách Pha.”

Ánh mắt A Sử Na Diệp Hạ thoáng dao động kịch liệt, gã nói: “Được.”

“Quân sư, chúng ta đi.” Tên tùy tùng trước đó ném bánh cho A Sử Na Ôn Phó cười lớn, thúc ngựa chạy về phía gió lạnh thấu xương, đợi đến khi Liễu Mộ Vũ đuổi kịp, Hỏa Phi Long dưới người hắn chợt tăng tốc, lúc này chính là thời điểm mặt trời mọc, hai con Hỏa Phi Long giống như hai ngọn lửa bập bùng trên đường tuyết, vô cùng nổi bật.

A Sử Na Ôn Phó nhìn hai ngọn lửa đó, trong mắt tràn ngập thần sắc ghen tỵ và không phục.

“Ngươi không phục cái gì?” Giọng A Sử Na Diệp Hạ vang lên. Gã thậm chí còn không nhìn nhi tử của mình, đã nói ra lời này.

“Hắn là người dị tộc, hơn nữa có thể là người Đường giảo hoạt!” A Sử Na Ôn Phó không thể chịu nổi nữa, tức giận nói: “Chẳng lẽ ngài muốn chúng ta giao vận mệnh của mình vào trong tay hắn sao?”

A Sử Na Diệp Hạ không ngừng cười lạnh, ưỡn ngực, “Ta, A Sử Na Diệp Hạ, nếu bàn về xông pha chiến đấu, ta không sánh bằng đám người Thư Nhĩ Hàn, nếu bàn về đọc sách biết chữ, bày binh bố trận, ta kém xa Liễu Mộ Vũ, vậy ngươi cảm thấy, tại sao ta lại là Khả Hãn của bọn hắn, tại sao bọn hắn có thể giao mạng sống của mình cho ta?”

Bạn đang đọc Cát Lộc Ký (Bản Dịch) của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi S.O.L
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.