"Ba, thật sự không có cách nào sao?"
"Nếu có, ba sẽ dễ dàng chịu thua vậy ư?" Thiên Vương Thịnh hỏi ngược lại.
Thiên Hoành Huy thở dài. Xem ra kết quả của chuyện này đã định rồi, ngay cả Thiên Xương Thịnh cũng nhận thua rồi, ông còn có cách nào khác tốt hơn được?
"Con sẽ nhanh chóng sắp xếp." Thiên Hoành Huy nói.
Hôm sau, khi nhà họ Thiên đưa ra tin tức muốn rút lui khỏi thị trường Thiên Vân, cả
thành phố bùng nổ trong nháy mắt. Bởi vì trong mắt phần lớn mọi người, nhà họ Thiên là biểu tượng cho vị trí cao nhất trong giới kinh doanh của Thiên Vân, mà gia tộc quyền thế lớn như vậy, sao đột nhiên lại rời khỏi giới mà không có lí do?
Rất nhiều người cảm thấy không thể tin nổi đối với chuyện này.
Nhưng có một bộ phận người hiểu rõ thế cục, bắt đầu đoán chuyện này có phải có liên quan đến tập đoàn nhà họ Hàn hay không.
Tập đoàn này nổi lên mạnh mẽ ở thành
phố Thiên Vân, muốn trở thành người đứng đầu thực sự của giới kinh doanh nơi đây. Nhà họ Thiên là một chướng ngại vật nhất định phải vượt qua. Hiện giờ nhà họ Thiên đột nhiên rút lui, không thể không khiến người ta hoài nghi là tập đoàn nhà họ Hàn đang giở trò sau lưng, đồng thời, điều này cũng khiến nhiều người bắt đầu coi trọng bọn họ hơn.
Ngay cả nhà họ Thiên cũng không phải đối thủ của họ, thành phố Thiên Vân sau này còn ai có tư cách sánh ngang với tập đoàn họ Hàn đây?
Khi Hàn Tam Thiên trở lại thành phố Thiên
Vân liền tới Modor đầu tiên. Anh phải giới thiệu Kỳ Hổ cho Mặc Dương một chút. Người cao lớn này hiện giờ là sát thủ lợi hại nhất bên cạnh anh, sau này nhất định không thể tránh được việc phải tiếp xúc rất nhiều với Mặc Dương.
Khi Mặc Dương nhìn thấy Kỳ Hổ liền bị vóc dáng đồ sộ như núi của cậu làm cho chấn động. Sau khi biết được phương thức huấn luyện từ nhỏ đến lớn của cậu từ miệng Hàn Tam Thiên thì Mặc Dương lại càng sửng sốt hơn.
"Không đùa chứ? Thật sự có thể chặt gãy cây sao?" Mặc Dương hoài nghi nhìn KỳHổ một cái, nhỏ giọng hỏi Hàn Tam Thiên.
Đây là điều Hàn Tam Thiên đã tận mắt nhìn thấy, tất nhiên không phải là giả. Anh cười nói với Mặc Dương: "Không thì anh thử xem, xem là sức lực lớn đến đâu."
Mặc Dương liên tục lắc đầu. To cao vạm vỡ thế này, cho dù cậu không thể làm gãy cây thật, nhưng muốn đánh người đến tàn phế thì phỏng chừng cũng chỉ là chuyện nhỏ.
"Đúng rồi, có chuyện sợ là cậu còn chưa biết." Mặc Dương nói với Hàn Tam Thiên.
"Chuyện gì?" Hàn Tam Thiên hỏi.
"Nhà họ Thiên đã tuyên bố rút khỏi thị trường Thiên Vân. Từ nay trở đi, nhà họ Thiên đã không còn làm ăn gì ở thành phố này nữa." Mặc Dương nói.
Hàn Tam Thiên lập tức nhíu mày. Nhà họ Thiên đã chen chân hết vào mọi ngành nghề thành phố Thiên Vân, các loại công ty con dưới trướng càng nhiều không đếm xuể, sao đột nhiên lại rút khỏi thị trường ở đây?
"Chuyện gì vậy? Thiên Vương Thịnh làm
trò gì thế?" Hàn Tam Thiên khó hiểu hỏi.
Mặc Dương lắc đầu. Cụ thể là làm sao thì ông cũng không biết, chỉ là nghe được một vài lời đồn đại mà thôi, liền nói với Hàn Tam Thiên: "Có người đồn chuyện này có liên quan đến tập đoàn nhà họ Hàn. Có điều cụ thể là thế nào, chỉ sợ cậu phải đi một chuyến, tự mình hỏi xem sao rồi."
Vẻ mặt Hàn Tam Thiên nặng nề gật đầu, lời đồn bên ngoài có thế nào thì chung quy chỉ là mấy lời bịa đặt mà thôi. Nếu muốn biết sự thật, anh nhất định phải tự mình đến nhà họ Thiên một chuyến mới được.
“Lâm Dũng, em dẫn Kỳ Hổ đi mua một ít thứ cần thiết rồi đưa cậu ấy đến chỗ anh đang ở.” Hàn Tam Thiên dặn dò Lâm Dũng. Mặc dù ở chung với một người đàn ông trưởng thành có chút không thích hợp nhưng nhận thức của Kỳ Hổ đối với xã hội này còn ít. Nếu để cậu sống một mình không chừng sẽ xảy ra chuyện rắc rối gì đó, thậm chí có thể cậu còn không biết
làm sao ăn cơm. Cho nên trước khi Kỳ Hổ hòa nhập, Hàn Tam Thiên chỉ có thể để cậu ở bên cạnh.
“Anh Tam Thiên, anh yên tâm đi đi.” Lâm Dũng gật đầu nói.
“Kỳ Hổ, ở đây đều là người mình cả. Anh đi xử lý một vài chuyện rồi sẽ quay lại.” Hàn Tam Thiên nói với Kỳ Hổ.
Hiện tại, Kỳ Hổ đều cảm thấy mới lạ với hoàn cảnh xung quanh, vội vã muốn đi làm quen với những chuyện bên ngoài một chút, không để ý đến Hàn Tam Thiên muốn đi làm việc gì, liên tục gật đầu.
Lúc Hàn Tam Thiên lái xe đến biệt thự nhà họ Thiên, trực tiếp nhấn chuông ở cửa biệt thự.
Vào lúc Thiên Vương Thịnh mở cửa nhìn thấy Hàn Tam Thiên thì không hề bất ngờ bởi vì ông đã đoán được sau khi biết chuyện này, Hàn Tam Thiên nhất định sẽ đến tìm ông.
“Đi vào ngồi đi.” Thiên Vương Thịnh nói.
Trước kia khi thấy Thiên Vương Thịnh, ông đều là dáng vẻ ngẩng đầu ưỡn ngực.
Nhưng hôm nay, ông lão này lại khom lưng giống như đột nhiên già hơn rất nhiều vậy.
Đi đến phòng khách, sau khi ngồi xuống thì Hàn Tam Thiên hỏi: “Chuyện lời đồn bên ngoài có liên quan đến tập đoàn Hàn thị đúng không?”
“Không sai, Hàn Yên đã đến nhà, hơn nữa còn dẫn theo một cao thủ vô cùng lợi hại, đánh bại hộ vệ tôi vừa mới về. Tôi lo nếu không làm theo lời cô ta thì sẽ làm hại đến Thiên Linh Nhi.” Thiên Vương Thịnh giải thích.
“Võ Phong?” Hàn Tam Thiên hỏi.
“Tên người đó là Địa Ương, chắc là phụ tả mới của Hàn Yên.” Thiên Vương Thịnh nói.
Phụ tá mới!
Chẳng lẽ, người này còn lợi hại hơn Võ Phong sao?
Hàn Tam Thiên cắn răng, nội tình nhà họ Hàn ở Mĩ quả thật không thể so sánh với nhà họ Hàn tại Yên Kinh, khó trách bọn họ xem thường nhà họ Hàn tại Yên Kinh nhưvậy.
Rõ ràng một điểm đó là không phải nhà họ Hàn tại Yên Kinh có thể so sánh.
Mặc dù Hàn Tam Thiên không biết nếu so sánh Viêm Quân và Địa Ương này thì ai mạnh ai yếu nhưng mà toàn bộ nhà họ Hàn ở Yên Kinh chỉ có một Viêm Quân mà thôi. Ngược lại nhà họ Hàn ở Mĩ thì khác, cao thủ của bọn họ nhiều hơn.
“Sư phụ, cậu không trách tôi chứ? Sau khi nhà họ Thiên rút lui, cậu muốn đối phó với tập đoàn Hàn thì sẽ khó hơn.”
Hàn Tam Thiên lắc đầu, cục diện bây giờ quả thật càng bất lợi đối với anh. Trước kia ít nhất còn có nhà họ Thiên ngoài mặt đè ép tập đoàn Hàn thị nhưng một khi nhà họ Thiên rút lui, tập đoàn Hàn thị sẽ càng thêm điên cuồng chiếm đoạt các công ty lớn ở Vân Thành Cát, sẽ càng đè ép Hàn Tam
Đăng bởi | KhanhLy2308 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 39 |