Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông Qua Khảo Nghiệm!

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Nàng khỏe mạnh, có nghĩa Tống Diên thải bổ nàng quá ít. Thái bổ ít, khả năng thông qua khảo nghiệm sẽ ít đi. Nếu Tống Diên không thể thông qua khảo nghiệm, trở thành đệ tử chính thức cũng có nghĩa là nàng vĩnh viễn không có ngày ngẩng cao đầu rời khỏi nơi đây.

Tống Diên là người tốt, nàng biết. Cho nên, lúc này Khâu tiểu nương tử giống như một con báo mẹ phát điên, liên tục đưa ra “yêu cầu quá đáng” cầu được thải bổ.

...

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Một tháng, lại qua đi.

Thời gian khảo nghiệm kết quả tu luyện đã đến.

Sáng sớm hôm đó, Tống Diên, Tề Dao, Hứa Trường Tuấn bị gọi đến một chỗ sườn núi vắng vẻ nằm ở lối vào vách đá.

Trương sư huynh - người có duyên gặp mấy lần từ lúc truyền dạy kỹ năng cũng là người đưa cho bọn họ ngọc bài - dẫn theo một lão giả và một nữ nhân đang ngồi ở trong thạch đình.

Lão giả có khuôn mặt gầy yếu, gương mặt già nua, khóe miệng khóe mắt đầy nếp nhăn như vỏ cây, nhìn không giống tu sĩ chút nào mà càng giống người bình thường hơn. Chỉ có điều “Luyện Huyền cảnh” cũng không thể làm tăng tuổi thọ, nên số tu sĩ cả đời không đột phá được mà chết già ở trong cảnh giới này cũng không phải số ít.

Nữ nhân kia mặc một bộ áo choàng đen thêu gương mặt song diện, mặt mày hàm xuân, tư thái có vài phần phong tình quyến rũ của người đàn bà chưa được thỏa mãn. Có lẽ nàng không phải là một nữ nhân quá xinh đẹp, nhưng dung mạo tuyệt đối không tệ, lại cộng thêm khí chất quyến rũ này, nếu đàn ông phàm trần nhìn thấy, sợ rằng chẳng mấy chốc sẽ bị phân tâm, sinh ra đủ cách loại suy tư lệch chuẩn.

Nữ nhân nọ đang mỉm cười nhìn đám người đi tới từ xa.

Nàng chính là Uông Tố Tố.

Mà lão giả kia cũng trông hơi quen mặt, Tống Diên còn nhớ người này chính là một tạp dịch từng “thông qua khảo nghiệm” trước Uông Tố Tố tên là Khang Đắc Phúc. Lớn tuổi còn có thể tu huyền, thật không biết đây là may mắn hay là bất hạnh.

“Đến đây, vận chuyển Huyền khí đi, nếu được một sợi là có thể qua ải.” Trương sư huynh cũng không nói nhảm, thẳng thắn mở miệng luôn: “Ai tới trước?”

Tuy Tề Dao là nữ tử, nhưng nàng lại chủ động bước về phía trước, nói: “Ta trước.”

Nói xong, nàng đưa tay ra.

Trương sư huynh giống như đang bắt mạch, trực tiếp điểm hai ngón tay lên mu bàn tay nàng, khẽ nhắm mắt lại, không bao lâu sau gã mở mắt, gật đầu thân thiện nói: “Tề sư muội, ra phía sau ta đi.”

Uông Tố Tố, Khang Đắc Phúc cũng mỉm cười nhìn về phía Tề Dao, liên tục mở miệng chúc mừng.

Tề Dao nhìn lướt qua hai mắt Uông Tố Tố, ánh mắt kia tựa như đang nói “Giả vờ là hiệp nữ trinh tiết gì đó, còn không phải dựa vào biện pháp âm dương hợp hoan kia ép ra huyền khí từ trên người nam nhân hay sao? Thế lúc ngươi ép huyền khí có còn là hiệp nữ trinh tiết nữa không?”

Khuôn mặt Tề Dao như sương, lạnh lẽo vô cùng.

Uông Tố Tố đảo mắt nhìn qua, cũng lơ đễnh không thèm để ý nữa, chỉ mang theo nụ cười hồ ly, đưa mắt nhìn người thứ hai tiến lên khảo nghiệm là Tống Diên.

“Tống sư đệ, không tệ, một sợi huyền khí này của ngươi có phần tinh thuần, điều này đã nói rõ căn cốt của ngươi có lẽ không được, nhưng tư chất lại tuyệt đối không thành vấn đề.” Trương sư huynh nhanh chóng kiểm tra cho Tống Diên xong, trên mặt lộ ra vài phần ý cười, nghĩ một chút lại tò mò hỏi: “Chẳng lẽ Cố Bản Tham Đan cho lô đỉnh kia còn có thể tạo ra được hiệu quả này?”

Tống Diên nói: “Sư đệ chỉ không đành lòng thấy nữ tử kia mất mạng, cho nên song song với thải bổ, cũng trực tiếp bồi bổ cho nàng, chứ không nghĩ nhiều như vậy.”

Thuận lợi thông qua khảo nghiệm, trong lòng hắn cũng có chút khoan khoái dễ chịu, chỉ có điều, khảo nghiệm này cũng không khó như hắn nghĩ. Trên thực tế, hắn chỉ cần dẫn huyền khí trong cơ thể tới cánh tay là có thể trực tiếp vượt qua kiểm tra, mà căn bản không cần ẩn giấu sâu như vậy.

Trương sư huynh nghe vậy thì ngẩn người, làm đệ tử ma môn, bởi thế phong cách hành xử của gã có phần lạnh lùng tàn nhẫn. Nhưng người có lạnh lùng tàn nhẫn hơn nữa thì chung quy lại cũng hy vọng người bên cạnh mình được sống tốt hơn một chút.

Nghĩ như vậy, gã cũng gật đầu, cảm tình với Tống Diên tăng lên.

Uông Tố Tố vốn đang cười, trong mắt dần lộ ra vẻ không thể tin nổi. Nàng ngạc nhiên nhìn Tống Diên thông qua khảo nghiệm, chỉ cảm thấy điều đó thực sự không có khả năng, nhưng đến cuối cùng vẫn nhanh chóng phản ứng lại còn cười nói: “Vốn tưởng rằng đã giải quyết xong tất cả ân oán với Tống sư đệ rồi, không ngờ lại có thêm thiện duyên mới.”

Hiển nhiên là nàng đang nhắc nhở Tống Diên, tuy trước kia hai người có ân oán, nhưng vào ngày đó đã hoàn toàn kết thúc rồi.

Tống Diên gật gật đầu, hắn đã đạt đến Luyện Huyền tầng hai, sao có thể so đo chuyện cỏn con cũ rích đó được?

Tề Dao lại có chút khiếp sợ nhìn hắn, lắp bắp hỏi: “Ngươi... ngươi thông qua được rồi?”

“Ta thông qua rồi.” Tống Diên trả lời, sau đó đứng ở một bên cây cột trong đình đá.

Bạn đang đọc Chế Da Trăm Năm Ta Trở Thành Ma Môn Cự Đầu (Dịch) của Thị Đào Hoa Tô Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.