Quan Âm Cầu Con 1
Vì sự khác biệt mệnh đồ mà vô cớ làm mất đi một sức chiến đấu là quyết định cực kỳ thiếu khôn ngoan, đặc biệt là khi thí luyện vừa mới bắt đầu.
Để hòa hoãn mối quan hệ giữa các đồng đội, Trình Thực suy nghĩ một lúc rồi chợt lên tiếng:
“Hệ mục sư kép rất phù hợp với thí luyện “Chiến tranh”, trực giác của tôi đã mách bảo tôi rằng Nam Cung không phải kẻ địch của chúng ta.”
Mọi người bất ngờ nhìn hắn, ngay cả Nam Cung cũng không tin được, quay qua nhìn người đồng đội thuộc mệnh đồ về nghề nghiệp đối lập với mình.
Thế mà hắn lại thật sự nói giúp mình sao?
“Anh...”
Trình Thực nghiêng đầu, nở nụ cười rạng rỡ:
“Giới thiệu lại nhé, Trình Thực, “Sinh Dʉc”, mục sư.”
“???”
“Mẹ kiếp? Một thằng đàn ông mà lại là ‘Quan Âm cầu con’ sao?”
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Mọi người đều biết, chỉ có lấy sai tên chứ không có gọi nhầm biệt danh.
Trong “Trò Chơi Tín Ngưỡng”, số người chơi nam chọn làm mục sư vốn đã ít, còn số lượng người chơi nam chọn theo đuổi “Sinh Dʉc” lại càng hiếm.
Vậy mà hai lựa chọn hiếm gặp này kết hợp lại với nhau mà còn xuất hiện ngay trước mặt bọn họ lúc ghép đội, xác suất này chẳng khác gì trúng số độc đắc.
“Quan Âm cầu con” là biệt danh mà người chơi đặt đùa cho “dòng dõi Mục sư”, sở dĩ có cách xưng hô này là do các mục sư của “Sinh Dʉc” khi ban phước hoặc chữa trị cho đồng đội thường có khả năng sẽ khiến đồng đội “mang thai.”
Tác dụng phụ này được ban bởi Thần Linh “Dụ Hành”, cũng không phải khiến người thật mang thai, mà cơ quan mang thai cũng không nhất thiết là ở tử cung, mà thứ được thai nghén cũng chưa chắc là sinh vật bình thường, các dạng tồn tại có thể kết hợp đủ loại, hình dáng cũng muôn hình vạn trạng.
Nhưng bởi vì “Sinh Dʉc” tôn thờ sự sinh sôi nảy nở, cho nên việc sử dụng Thần lực có thể vô tình gây ra những tình huống trớ trêu là “thụ thai ngoài ý muốn” khiến người ta dở khóc dở cười.
Đừng xem thường việc “thụ thai” ngoài ý muốn này, mỗi khi một “sinh mệnh mới” được thai nghén ra trong cơ thể người được chữa trị, hiệu quả hồi phục sẽ tăng thêm 30%.
Do đó, dòng dõi Mục sư là một dạng mục sư có khả năng hồi phục vô cùng dồi dào.
Tống Á Văn kinh ngạc đến mức vừa xua tay vừa lắc đầu như quạt điện.
“Anh bạn, tôi xin anh, đừng hồi máu cho tôi! Tôi thà nhận chữa trị từ một mục sư tín ngưỡng đối lập còn hơn chịu cảnh bị anh làm bụng của tôi phình lên!”
Để hắn chấp nhận chữa trị từ một mục sư nam theo “Sinh Dʉc” thì hắn thà chết còn hơn.
Nếu bị người này chữa trị một lần, hắn biết phải ra ngoài gặp mọi người thế nào?
Chẳng lẽ lại đi nói với người khác rằng mình từng “mang thai” con của đồng đội nam?
Ọe…
Nam Cung cũng kinh ngạc đến ngây người, chính cô là một mục sư nên tất nhiên cô biết rõ “nam giới dòng dõi Mục sư” trong nhóm mục sư là hiếm đến mức nào.
Xác suất trúng số độc đắc kiểu này lại để cô gặp phải, khiến cô vừa dở khóc dở cười, nhưng cũng vừa cảm kích Trình Thực nhiều hơn.
Cô biết đối phương đang cố gắng thuyết phục đồng đội chấp nhận mình, điều đó khiến cô rất biết ơn, nhưng dưới tình huống hai người còn lại chưa rõ tín ngưỡng, cô vẫn không dám để lộ tín ngưỡng của mình.
Dù sao, người chơi thuộc mệnh đồ “Trầm Luân” thường bị người khác kỳ thị.
Cho dù tín ngưỡng của cô và Trình Thực không đối lập.
Hạ Uyển đứng bên cạnh thấy sự do dự của Nam Cung, cũng chính sự do dự ấy khiến cô nhận ra Nam Cung không phải kẻ thù của “Sinh Dʉc”, khiến cô bất giác như trút được gánh nặng, nhưng vẻ ngoài vẫn lạnh lùng, nói:
“Tôi là Thợ săn Sáng tạo.”
Thợ săn Sáng tạo, thợ săn tín đồ của “Sinh Dʉc”.
“?”
Lại thêm một người thuộc “Sinh Dʉc”.
Mọi người đều kinh ngạc trước việc một người lạnh lùng như Hạ Uyển lại lựa chọn theo đuổi “Sinh Dʉc”, chỉ có Tống Á Văn là sắc mặt trở nên khó coi.
Hắn cũng nhìn ra Nam Cung không phải là kẻ thù của “Sinh Dʉc”, nhưng với mỗi mệnh đồ “Sinh Mệnh” và “Trầm Luân” chỉ có ba Thần Linh, điều đó có nghĩa là đối phương có 50% xác suất thuộc phe đối lập của mình.
Ngay lúc hắn còn đang lưỡng lự không biết có nên giấu đi tín ngưỡng của mình không, Trần Trùng bên cạnh đã phất tay, cắt ngang cuộc đối thoại của mọi người.
“Sự khác biệt mệnh đồ không phải lỗi của chúng ta, cũng không cần khiến chúng ta chịu áp lực quá lớn, nếu hai mục sư đã không đối lập thì phân chia nhiệm vụ chữa trị là được rồi.”
Hắn chỉ về phía Nam Cung, sau đó lại chỉ mình và Tào Tam Tuế rồi nói:
“Nam Cung sẽ phụ trách tôi và pháp sư, còn các tín đồ của “Sinh Mệnh”, các người tự lo liệu.”
Nói rồi, hắn quay sang nói với Hạ Uyển:
“Nếu cô đã là tín đồ của Thần thì chắc sẽ không bài xích Trình Thực chứ?”
Hạ Uyển lơ đễnh liếc nhìn người dòng dõi Mục sư trông cũng khá điển trai này, khuôn mặt cô vẫn lạnh băng, khẽ gật đầu.
“...”
Hạ Uyển vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, không hề tỏ ra ngại ngùng, nhưng sắc mặt của Trình Thực lại trở nên rất khó tả.
Người có biểu cảm phức tạp hơn cả chính là Tống Á Văn.
Đăng bởi | Buu.Buu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 67 |