Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trấn Hồn.

Tiểu thuyết gốc · 1808 chữ

Chương 92: Trấn Hồn.

Lại là một nơi khác, tại khu rừng này, Thiên Ca dắt tay hắn tiến vào bìa rừng: "Ngươi nghĩ cổ sư giết phàm nhân có quá đáng không?"

"Ta nghĩ rất độc ác khi làm vậy."

"Ngươi sai rồi, bản chất của cổ sư và ngươi thường hoàn toàn giống nhau. Chỉ khi thực lực ngươi càng lớn mạnh, càng tiếp xúc với nhiều cường giả phát hiện tâm tư của bọn họ rất sâu xa. Ngươi thấy như vậy, chẳng qua là thủ đoạn làm nên sức mạnh của bọn hắn, còn phàm nhân không có cơ hội, nếu cho bọn hắn cơ hội thành cổ sư, kết quả cũng sẽ giống đến tám chín phần."

Thiên Ca thả tay ra, bước ra đằng trước, ánh mắt hướng đối diện Phương Chính nói.

"Ngươi đã hiểu lầm rồi."

"Kẻ yếu như chúng ta, gọi là phàm nhân. Kẻ mạnh hơn chúng ta, gọi là cường giả. Ngươi thấy bọn hắn đáng thương chỉ vì là phàm nhân, vậy bọn hắn có thể ngươi đáng thương chỉ vì ngươi là cổ sư, hay là cảm giác ghen tị đến cực điểm."

"Ngươi thấy phàm nhân đáng thương, giết bọn hắn là độc ác. Vậy ngươi ngắt hoa, giết gà, giết vịt, chứng kiến cảnh tượng đẫm máu của nhiều loại sinh vật khác, có thấy đáng thương không?"

"Ngươi nói cổ sư độc ác, vậy trước đây bọn họ có phải là phàm nhân không? Phải, nhưng sức mạnh cành lớn, cam đảm khi bộc lộ dã tâm càng lớn."

"Ngươi thấy giết cổ sư bình thường, nhưng bọn hắn cũng chỉ là phàm nhân có được sức mạnh. Bọn hắn đối địch ngươi, ngươi giết là đúng. Vậy phàm nhân đối địch ngươi, ngươi có giết không?"

"Mạng sống còn không lo được, đừng nói đến việc làm người lương thiện. Muốn làm người lương thiện thì ngươi phải có sức mạnh, có sức mạnh, người nói cái gì chính là cái đấy!"

Phương Chính trầm ngâm: "Hắn nói đúng. Có lẽ ngay từ đầu gặp hắn, ta đã ầm thầm hình thành nên nhân cách này, chỉ là ca ca chính là bước tường cuối cùng để ta đứng ra với tính cách này."

"Vạn vật vốn dĩ công bằng, hắn muốn giết ta thì ta giết hắn. Dù có thể là giết nhầm, nhưng hắn sẽ bỏ qua ta sao?"

"Ca ca giết người cũng là chuyện bình thường. Hắn làm, ta gánh nồi. Dù gì cũng là ca ca cùng máu thịt, nếu ta giết hắn, chẳng phải càng rắc rối sao? Tộc trưởng có thể vì vậy mà kiêng dè nhân cách của ta, chắc chắn sẽ chèn ép không ít thứ, khiến ta phát triển tu vi chậm chạp."

"Phương Nguyên có một vai trò quan trọng, là quân bài kiềm chế Bạch Ngưng Băng. Thiên Ca như đã nói, cổ trùng giảm tư chất của hắn có thể kiếm được nhiều lợi ích hơn, việc kết thân với Phương Nguyên là điều không thể tránh khỏi. Ta cũng thật mong chờ, xem ca ca từng là bóng ma trong lòng ta rốt cuộc là loại người như thế nào."

Thiên Ca bị truy sát bởi một cổ sư nhị chuyển, đối phương có cổ trùng di động, còn là lôi điện, khoảng cách của cả hai rất mong manh.

Lúc trước Thiên Ca chỉ cảm nhận được nguy hiểm từ đối phương, mà không chú ý đến ngoại hình.

Khí tức toả ra cũng không đúng, phải nói là linh cảm sinh tử đã kéo hắn từ cõi âm trở về.

Tên cổ sư này đeo trên mặt một chiếc mặt nạ màu trắng, nhìn như được làm từ chất liệu của con người, khí tức tu vi toả ra từ hắn nhanh chóng bị chiếc mặt nạ hút lấy.

"Đứng lại tên tiểu tử kia, ngươi giết cả gia đình ta, ta thề sẽ không tha cho ngươi. Dù hôm nay tộc trưởng của các ngươi có ra mặt, thì ta cũng phải liều mạng của mình gặt cái đầu của nhà ngươi!"

Lý Cấn giọng điệu hung tợn, trong tiếng chửi rủa có thể nghe thấy hai hàm răng run lên cầm cập vì hận thù.

Trong quá trình truy đuổi, đối phương không ngừng tung ta các quả cầu lôi điện, sức công phá phải nói rất mạnh mẽ, mỗi nơi hắn đi qua, cây cối đổ nát, trong dư âm còn động lại một chút tia điện lam nhạt.

"Ta bằng mọi giá phải giết ngươi, ngươi đã giết muội muội của ta, giết cha ta, giết nhị đệ của ta, phá hoại hạnh phúc gia đình ta. Hôm nay dù bằng bất cứ giá nào, đây sẽ là ngày chết của ngươi, Thiên Ca à!"

Vương Đại vì hận thù mà làm mờ mắt, hắn để lộ ra rất nhiều sơ hở, khủy tay, khủy chân, đầu gối, cổ, ngực,....

Phương Chính loé lên tia hung ác, tiến về phía trước: "Hôm nay chính là tử kỳ của ngươi, kiếp sau nên cảnh giác trước khi ám sát."

Suy nghĩ vừa dứt, một đạo nguyệt nhận được bắn ra, nó mang theo uy lực khủng khiếp.

Nguyệt nhận tung bay, uy lực mạnh mẽ vô cùng, toàn thân Phương Chính toả ra khí lưu của Nguyệt Nghê Thường, khí thế áp đảo hoàn toàn kẻ thù.

Vương Đại giật mình hoảng hốt, đồng tử co rút lại. Hắn nhanh chóng dùng cổ trùng di động, hoá thành cái bóng màu đen lùi về đằng sau.

"Không ngờ ngươi lại có một chút bản lĩnh."

Hùng Hắc Bạch cũng tỏ ra ngạc nhiên: "Ánh sáng màu xanh như khói bốc lên kia là thứ gì vậy, thứ này hình như đã cường hoá uy lực của đạo nguyệt nhận vừa rồi."

Phương Chính cười đắc ý, hắn chợt nhớ lấy Thiên Ca lời từng nói: "Cổ trùng vốn là mảnh vỡ đạo ngân, cổ sư tu hành sử dụng cổ trùng càng nhiều, đạo ngân trên cơ thể càng nhiều. Đạo ngân có thể dùng để tăng phúc uy năng cổ trùng."

Sau đó mạnh dạn đưa ra suy đoán: "Cổ là mảnh vỡ đạo ngân, mà đạo ngân có thể tăng phúc uy năng của cổ trùng. Vậy nếu có thể kết hợp hai mảnh vỡ đạo ngân thì như thế nào? Đừng quên Thiên Ca hợp luyện cổ trùng cũng xuất phát từ hai mảnh vỡ đạo ngân, rõ ràng uy lực của cổ trùng sau hợp luyện rất mạnh."

Vậy nên hắn đã dùng Nguyệt Nghê Thường kết hợp với Tiểu Quang cổ để hoá lỏng lá chắn, biến nó trở thành dạng khí, dạng khí này hắn có thể tùy ý dùng để tăng phúc uy lực cổ trùng Nguyệt Quang.

Phương Chính dứt khoát tung chiêu, đạo nguyệt nhận này trông đậm hơn cái Nguyệt Mang cổ đơn thuần có thể phát ra.

Nó mang theo uy lực khủng khiếp, chỉ uy áp thôi cũng có thể làm lá rơi rụng thành đàn.

"Vương Đại, hôm nay ngươi bắt buộc phải chết cho ta!"

Trong một khu rừng vang lên nhiều tiếng động lạ, tiếng bước chân dần dừng lại, giọng nói già nua vang lên đầy kiêu ngạo: "Tiểu tử, hết đường chạy rồi không?"

"Tiểu tử hôm nay ngươi bắt buộc phải chết."

Vong Vô Ưu cười khẩy, trên tay là một khối đầu lâu màu tím, ánh mắt loé lên như kẻ chiến thắng: "Hôm nay chắc chắn sẽ có người chết, nhưng không phải ta."

Đồng tử của lão già co rút lại, miệng lắp bắp: "Tam chuyển cổ trùng!"

Giây sau liền nộ hoả trùng thiên, dữ dội vô cùng.

"Không thể nào, ngươi đã luyện hoá được, di sản trong đó là của ta!!"

Đây là cổ trùng trữ vật, Tử Khí Khô Lâu, quanh năm hấp thu tử khí để sống. Nhất chuyển có diện tích một mét vuông, nhị chuyển là năm mét vuông, tam chuyển là mười lăm mét vuông.

Bên trong Vô Ưu Sơn, cổ trùng này rất phổ biến, thông thường chỉ toàn nhất chuyển và nhị chuyển.

Những cổ sư bị truyền tống vào đây chủ yếu là sở hữu tu vi rất thấp, hầu như không có khả năng luyện hoá cổ trùng tam chuyển.

Ngoại hình dường như rất rất giống nhau, chỉ khác là kích thước hoàn toàn không đồng đều.

Lão cổ sư tam chuyển khi biết Vong Vô Ưu lấy được cổ trùng, cũng chỉ nghĩ bản thân vẫn còn cơ hội lấy lại. Nhưng không ngờ đối phương lại là Bắc Minh Băng Phách Thể, có khả năng luyện hoá được cổ trùng vượt cấp.

Nhưng lão biết, bên trong Tử Khí Khô Lâu tam chuyển có xác suất nhận được cổ trùng tam chuyển, ít nhất là cổ trùng nhị chuyển.

Nghĩ vậy lão không còn lo nữa, đối phương thật sự sẽ mở ra cổ trùng công phạt sao?

"Dù ngươi có luyện hoá được! Nhưng chênh lệch chân nguyên giữa tam chuyển và nhị chuyển, không phải là thứ giống nhị chuyển và nhất chuyển đâu. Ngươi nghĩ chính kình có thể luyện hoá cổ trùng vừa mở ra sao? Ngươi hoàn toàn không có cơ hội giết được ta. Ngoan ngoãn giao ra cổ trùng tam chuyển này?"

Bên trong ngoài cất giữ cổ trùng, thì còn cất giữ bí mật đoạt xá, cũng là thứ hai người họ đang nhắm đến.

"Ta cũng muốn đưa, nhưng đạo của ta đang nằm ở đây."

"Vĩnh biệt."

Khí tức cổ trùng tam chuyển giải phóng ra, nhanh chóng luyện hoá hoàn toàn cổ trùng nhị chuyển bên trong không khiếu.

Hắn lấy ra từ không khiếu một tản đá, bên trên khắc những ký tự bí ẩn. Đồng loạt năm con cổ trong không khiếu đã chuẩn bị phát động.

"Sát chiêu cấp thấp giao động từ hai con cổ trở xuống. Sát chiêu cấp trung giao động từ ba con cổ, có thể phát huy uy lực của cao cấp của cổ sư. Sát chiêu cao cấp có thể vượt cấp khiêu chiến, giao động từ năm con cổ."

"Tuy nhiên cũng chỉ là tính toán mà thôi, có những sát chiêu thậm chí chỉ cần hai con cổ liền phát huy được uy lực vượt cấp."

"Sát chiêu càng phức tạp, uy lực càng đặc dị, đưong nhiên không phải sát chiêu nào cũng hoa hoè hoa sói, có một số dùng để tăng phúc uy lực cổ trùng trước đó."

"Cổ vốn là mảnh vỡ đạo ngân, luyện cổ chính là không ngừng dung hợp đạo ngân trở thành mảnh vỡ pháp tắc."

Bạn đang đọc Cổ giới: Ta chỉ là nhân vật quần chúng. sáng tác bởi vituchithuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vituchithuy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.