Sống hay chết?
Đoàn xe xuyên qua cánh rừng, bên dưới những tán cổ thụ cao cả trăm mét, băng băng tiến về phía Nam. Sau chừng nửa tiếng, đã trông thấy thấp thoáng phía xa là những mái nhà cùng chiếc cối xay gió của thị trấn Helgen.
- Helgen! Hàn Vũ thốt lên. Gã chẳng xa lạ với thị trấn này. Là nơi bắt đầu game, đồng thời cũng là nơi xử chém cả bọn.
- Mình phải bình tĩnh, phải bình tĩnh mới được.
Theo nội dung game, người chơi vào vai Sát Long Nhân, sẽ bỏ trốn từ nơi này. Nhưng hiện tại, Hàn Vũ lại rơi vào vai kẻ trộm ngựa, một nhân vật chết ngay từ ban đầu, có thể coi là kẻ yểu mệnh nhất game.
Khi đoàn xe tiến qua cổng, Hàn Vũ rùng mình hướng mắt về phía trung tâm thị trấn. Không khó để nhận ra nơi đó, bởi xung quanh, dân chúng đang kéo đến mỗi lúc một đông.
Già có, trẻ có, nam có, nữ có, tất cả đều háo hức như đi trẩy hội.
Những đứa trẻ không thể chen vào đám người, bị người lớn bắt quay về nhà, bởi họ không muốn con cái mình chứng kiến cảnh tượng đầy máu tanh này. Đám trẻ tuy rằng háo hức, nhưng dưới sự đe nạt của cha mẹ, phụng phịu bỏ về.
Helgen là một thị trấn nhỏ, ước chừng ngàn nhân khẩu, đa phần là nông dân.
Xung quanh nơi này được bao bọc bởi bức tường đá cao đến đầu người, đi chừng trăm mét sẽ lại bắt gặp một tháp canh.
Một con đường lát bằng sỏi chạy xuyên qua lòng thị trấn.
Đầu con đường, đại tướng phe Đế chế là Tulius cưỡi trên lưng một con tuấn mã.
Ông có vóc người trung bình, nếu so với tộc Nord bản địa thì hơi nhỏ, nhưng trán cao cùng đôi mắt rất sáng, đầy trí tuệ. Là đại diện tối cao của Đế chế tại Skyrim, nắm trong tay toàn bộ binh quyền, ông đông thời cũng là người chỉ huy trực tiếp cuộc vây bắt lần này. Binh lính sau lưng vị tướng quân gươm giáo sẵn sàng, đội ngũ chỉnh tề.
Đối diện với Tulius là đám người kỳ dị, đằng đằng sát khí. Dẫn đầu chúng là ả có nước da vàng vọt, mái tóc rất dài, khuôn mặt góc cạnh. Điểm đặc nổi bật nhất là đôi tai nhọn và dài, đặc trưng của tộc Elf.
Lão lính già Ralof nghiến răng:
- Hãy nhìn tên Tulius cùng đám thuộc hạ kìa. Lũ khốn nạn, ta cá lần này có sự can dự của lũ Elf.
Rồi ông ta quay đầu, ngắm nhìn quanh thị trấn, hồi tưởng:
- Những bức tường của đế chế từng là nơi khiến ta cảm thấy an toàn, vậy mà..
Hồi còn trẻ ta từng quen một cô gái ở đây. Không biết Solid có còn ủ rượu từ đám quả rừng nữa không?
Hàn Vũ không mấy quan tâm tới lão. Trong game, gã chưa từng có thiện cảm gì với đám nổi loạn này. Gã bực tức:
- Lũ Stormcloak chết tiệt! Đế chế từng rất yên bình và lười nhác. Cho tới khi các ngươi nổi dậy.
Vùng đất hiện tại tên Skyrim, nằm ở phía bắc lục địa Tamirel. Dân cư sống ở đây chủ yếu là tộc Nord, một tộc người khá tương đồng với người Vking ở Địa Cầu.
Nhiều năm về trước, sau khi Đế chế thất bại trong cuộc chiến với Thamos - Vương quốc của tộc Elf, cuộc chiến mà sau này lịch sử ghi lại với cái tên cuộc chiến White - Gold dẫn đến việc phải kí nhiều hiệp ước bất bình đẳng. Trong số đó, có quy định cấm thờ phụng Talos – Vị vua đầu tiên của đế chế, kẻ vẫn được coi như một trong chín vị thần. Bởi thế dẫn đến sự bất mãn của tộc Nord.
Đặc biệt khi tên Ulfric Stormcloak âm thầm xây dựng phiến quân, xúi giục người dân nổi dậy, đẩy cả mảnh đất vào cuộc nội chiến dai dẳng.
Hàn Vũ không có thiện cảm với tộc Nord bao nhiêu thì tên này lại càng ghét Ulfric bấy nhiêu.
Với một người hiện đại như hắn, Ulfric quả là một tên đốn mạt.
Dù là lãnh chúa của Windhelm, nhưng tên này chỉ coi tộc Nord của mình là thượng đẳng, đối xử với các dân tộc khác chẳng khác gì nô lệ, là tên phân biệt chủng tộc điển hình.
Trong lúc đế chế rơi vào tình trạng suy yếu, hắn chẳng những không hỗ trợ, mà còn thách đấu và hạ sát Highking Torryg – vị vua tối cao của Skyrim trong một trận chiến gian lận, khiến vùng đất đã loạn càng thêm loạn.
Bởi vậy, Hàn Vũ dù chơi lại game không biết bao nhiêu lần, hắn chẳng bao giờ chọn phe phiến quân, mà luôn đi theo phe triều đình.
- Ta phải nghĩ ra cách! Gã lấy lại bình tĩnh, phân tích bản chất của tình cảnh hiện tại nhằm tìm cách thoát thân.
- Thế giới này là một giấc mộng trong lúc ta đang hôn mê sau tai nạn hay là chấn thương quá nặng khiến ta bị hoang tưởng?
- Là một game nhập vai quá đỗi chân thực, hay thực sự là một chiều không gian khác, mang nhiều nét tương đồng với game ta hay chơi?
Rồi kẻ nghiện game này cố lý giải:
- Nếu chỉ là giấc mộng hoặc sự hoang tưởng, không biết chết đi thì trong thực tại có bị ảnh hưởng hay không?
- Không thể mạo hiểm được. Đặc biệt khi ta đã thử qua nhiều cách mà không thể tỉnh lại, thì suy đoán là giấc mộng hoặc sự hoang tưởng là không cao.
- Tiếp đó nếu là game nhập vai với độ chân thực không thể tin nổi thì cũng vô lý.
- Dù đã ra mắt nhiều năm, nhưng để đạt đến trình độ như vậy có vẻ phi thực tế, bởi nó ảnh hưởng đến mọi giác quan của con người, không chỉ thính giác hay thị giác như những game VR hay AR trên thị trường.
- Tuy vậy, trong trường hợp nó là game thì tính mạng của ta chắc không nguy hiểm.
- Trường hợp cuối, đây thực sự là một thế giới có thật. Vậy ta chết là đồng nghĩa với việc chết hẳn? Lý nào bộ truyện mới ra chương thứ hai thì ta đã lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân? Không được, chẳng có nhân vật xuyên không nào lại đen đủi như thế cả!
Vô số câu hỏi làm Hàn Vũ đau đầu, khiến gã không nhận ra, đoàn xe đã dừng lại.
Đám tù binh bị quân Imperial túm chặt, lôi từng tên xuống.
Chúng bị giải tới chỗ tập trung, là một bãi đất trống lớn.
Tiếp đó bắt đầu điểm danh. Có hai người, một nam một nữ, phụ trách việc này. Từ bộ giáp bạc không khó để đoán được người nữ là chỉ huy. Người nam đứng bên cạnh, cầm bảng danh sách của từng tên phản loạn. Ông ta bắt đầu đọc:
- Ulfric Stormcloak lãnh chúa Windhelm
- Ralof từ Riverwood!
- Đế chế luôn thích danh sách của chúng lắm! Ralof nghe thấy tên mình thì cộc cằn nói.
Đám đông dân chúng tới xem bị binh lính đẩy dạt ra hai bên, tạo thành một con đường.
Sau khi bị đọc tên, đám tử tù bị giải đi trên con đường đó, dẫn thẳng tới chỗ đao phủ.
Cũng như trong game, tên đao phủ là một kẻ lực lưỡng. Gã mặc đồ đen, che kín mặt. Trên tay cầm thanh đao bản rộng, dài chừng mét rưỡi. Dưới ánh nắng, thanh đao nhuốm máu lóe lên tia sáng chết chóc.
Một nữ tu được mời đến. Bà ta làm lễ, cầu nguyện cho những kẻ xấu số:
- Cầu cho tám vị thần che chở cho linh hồn các ngươi..
- Im đi! Ta không có cả buổi chiều để nghe đâu!.. Tên đầu tiên sắp bị chém phẫn nộ phản đối.
Bị tẩy não bởi Ulfric, đám Nord cuồng tín này luôn tin tưởng vào chín vị thần. Bởi vậy khi nghe tới "tám" chúng không thể chấp nhận, nó đồng nghĩa việc Talos đã bị loại bỏ, một sự xỉ nhục với chúng.
Nhưng chẳng chờ cho gã nói hết, hai tên lính đằng sau đã đạp gã ngã dúi dụi, ấn đầu gã lên thớt chém.
Thớt chém làm từ một phiến gỗ tròn, nứt nẻ, to hơn cái mâm. Nó loang lổ máu, cả cũ cả mới, bốc mùi tanh tưởi.
Tuy thế, tên tử tù vẫn hét lớn:
- Tổ tiên đang mỉm cười với ta, lũ chó má Imperial, các ngươi có thể làm được vậy không!
- Phụp! Tên đao phủ vung đao chém xuống. Cái đầu của gã tử tù bị chém rời, lăn lông lốc. Máu từ cổ gã phun ra, nhuộm đỏ xung quanh.
- Thật là một anh hùng! Ralof tấm tắc. Anh dũng cả lúc còn sống cũng như khi ra đi.
- Lokid từ Invastead!
Đến lượt Hàn Vũ bị điểm tên. Trong game, đoạn này hắn sẽ gào lên biện hộ rằng mình chẳng chút quan hệ gì với lũ làm phản cả, sau đó giằng ra khỏi đám lính, bỏ chạy. Thế nhưng, chưa chạy được bao xa thì bị trúng tên, gục xuống, thực là một cái chết lãng nhách.
Hàn Vũ đương nhiên không chọn cách này. Bị giải lên trên bục, một tên lính đế chế ghì hắn quỳ xuống. Gã thô bạo ấn đầu anh thanh niên của chúng ta lên thớt chém. Tên đao phủ lại nâng đao, chuẩn bị chém xuống! Chợt một tia sáng lóe lên trong suy nghĩ, Hàn Vũ hét to:
- Khoan đã! Ta có việc muốn nói. Liên quan đến Ulfric và bè lũ của hắn! Ta biết được bí mật của bọn hắn!
Đăng bởi | levuvu |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |