Riverwood.
Quá trình biến đổi không kéo dài, chưa đầy một phút.
Hàn Vũ nhắm mắt, cảm nhận dòng năng lượng kì diệu tuôn trào trong huyết mạch.
Khoan khoái, gã vươn vai, đầu óc minh mẫn còn cơ thể linh hoạt hơn nhiều.
Nếu trước là một chiếc xe phân khối lớn, vững chãi và tốc độ, thì hiện tại, cũng vẫn là nó, nhưng đã gắn động cơ phản lực.
Tuy vậy, gã có hơi thất vọng. Tên này cứ nghĩ phải xảy ra chuyện gì đó là lạ, kiểu như khung cảnh xung quanh sẽ mờ mờ ảo ảo, trời đất dung hòa, vạn vật sinh sôi, cả thế giới như đang hô hấp toàn lực, IQ bản thân cao đến vô cực.. đại loại vậy. Dù thế, cơ thể cũng gọi là có chút biến đổi.
- Thứ này dùng cho các quý ông ngoài sáu mươi, đảm bảo công ty rocket kia phá sản. Tên này tấm tắc.
Rời Guardian Stone, dọc theo dòng sông, ngược lại lối cũ, gã đi về phía Bắc, tới Riverwood.
Trên thiên không, mặt trời đã vượt qua một nửa chặng đường trong ngày.
Nhận chúc phúc Ma Kiếm Sĩ, tốc độ Hàn Vũ hiện tại tăng lên không ít.
Băng băng trên đường, một mạch thẳng tiến, chưa đầy ba mươi phút sau tên này đã thấy Riverwood thấp thoáng phía xa.
Kẻ đặt tên nơi này hẳn là một gã lười suy nghĩ.
Ngôi làng nằm khuất giữa cánh rừng trong thung lũng, một bên con sông và phía còn lại khu vực ngoại vi dãy núi Throat of the World – yết hầu thế giới.
Riverwood nhỏ bé, thanh bình, với hơn trăm nóc nhà.
Người dân nơi đây chăm chỉ, phải, là những tên lâm tặc chăm chỉ, khi mọi thứ đập vào mắt bạn đều làm bằng gỗ.
Những ngôi nhà hai tầng bằng gỗ, mái lợp từ gỗ.
Xung quanh là hàng rào, cũng bằng gỗ, bao lấy khoảng sân nhỏ, nơi trồng ít rau màu, hoặc nuôi thêm gia súc.
Hầu như mọi vật dụng đều làm bởi loại vật liệu có sẵn này, khiến cả ngôi làng ngập trong sắc nâu đơn điệu.
Nếu chẳng phải đây đó thấp thoáng màu xanh của dàn cây leo, phủ lên hàng rào, hoặc buông xuống khung cửa sổ, hay của đám dương xỉ mọc ven đường, thì nơi này nên đổi tên thành làng gỗ.
Sau đó, phải kể đến đá, một bức tường kiên cố cao gần hai mét quanh ngôi làng, chống lại thú dữ từ khu rừng kế bên.
Thêm một con đường đất đá, mà mỗi khi mưa bạn sẽ được tắm bùn miễn phí.
Đầu đường, đứng chắn ngay cổng là con gà mái với bộ mào khiến bất cứ con gà trống nào cũng phải tự ti, chẳng khác chi một em rõ xinh gái nhưng cơ bắp cuồn cuộn cùng cơ bụng sáu múi.
Bình thường, nó dùng "kê ngữ" "cục ta cục tác", nhưng khi đồng hồ điểm, nó sẽ bay lên đống rơm gần đó gáy một tràng dài "ò ó o o".
Có một giai thoại quanh con gà chuyển giới này.
Nhiều người chơi khi mới vào làng, ngứa mắt, đem nó đi hầm.
Họ đâu có ngờ động vào dạng "con ông cháu cha".
Dân trong làng lũ lượt kéo ra, người già, người trẻ, phụ nữ đang đẻ cũng như trẻ em tập đi, ai nấy lăm lăm cuốc, thuổng, gậy gộc, ánh mặt thù hằn của những người theo chủ nghĩa "kê quyền", tấn công tới tấp.
Bởi lúc vào Riverwood là giai đoạn đầu game, người chơi level còn thấp, bị đánh hội đồng như vậy một chốc sau là ngoẻo.
Bất kể anh có là Sát Long Nhân, là vị cứu tinh thế giới, là kẻ được số mệnh lựa chọn đi chăng nữa thì cũng sấp mặt, đi làm bạn với giun.
Nhớ tới bài học xương máu này, bỏ qua sinh vật đang ngó mình với ánh mắt đầy cà khịa kiểu "anh có giỏi bắt em đi", Hàn Vũ nén xúc động muốn "giao lưu" với nó.
Ai biết thế giới thực này còn cơ chế đó hay không, hắn ta không muốn chết lãng xẹt vì "dám xúc phạm một con gà", xuống suối vàng bị cười cho thối mũi.
Bước qua cổng làng, ấn tượng tiếp theo là tiếng quai búa inh tai, nhức óc từ xưởng rèn.
Chủ xưởng - Alvor là anh ruột Hadvar, người lính đã thả Hàn Vũ ở Helgen.
Người thợ này cùng vợ con sống trong gian nhà bên cạnh.
Tiến vào xưởng, Hàn Vũ chịu đựng hơi nóng hầm hập tỏa ra từ ngọn lửa rực đỏ trong lò, bắt chuyện:
- Ông chủ, em trai ông nhờ ta chuyển lời, nói hắn bận chuyện nên chưa về được.
Ngồi giữa đống đá mài, giá căng da, bàn chế tác ngổn ngang cùng la liệt vũ khí, nông cụ, Alvor dừng quai búa, ngẩng đầu hỏi:
- Ngươi gặp Hadvar à? Nó còn nói gì nữa không?
- Phải, ta gặp hắn ở Helgen. Hắn chỉ dặn chắc mấy hôm nữa mới về được.
- Ta biết rồi, người thợ rèn gật đầu, để trả ơn, ta giúp gì được cho ngươi?
- Ông cho ta mài nhờ con dao được không?
Nhận từ tay Hàn Vũ, chủ lò rèn lắc đầu:
- Con dao này cũ quá rồi, phải thay thôi. Alvor gợi ý - Ta có thanh kiếm vừa mài lại, ngươi lấy không, thời buổi loạn lạc này ra đường mà không có vũ khí phòng thân sao được?
- Giá cả thế nào? Hàn Vũ đắn đo, gã chỉ có ba septim bạc được Recorder cho cùng năm septim đồng thu được từ việc lượm xác.
Septim là tiền thông dụng ở toàn lục địa Tamirel, đúc bằng vàng, bạc hoặc đồng, quy đổi theo hệ mười.
Cả hai mặt, đúc nổi chân dung Tiber Septim, vị vua đầu tiên của đế chế hiện tại, đồng thời cũng là một Sát Long Nhân.
Ông ta còn được biết với cái tên Talos mà nhân loại coi là vị thần thứ chín trong chín vị thần tối cao.
- Trông ngươi cũng không khá giả gì, Alvor chậc lưỡi, một septim bạc, sao hả?
Hàn Vũ biết đó là cái giá rất rẻ, trong thời buổi chiến loạn như hiện nay. Không do dự lâu, gã quyết định mua.
- Tiện thể mài hộ ta con dao! Cùn còn hơn không. Tên này tiếc rẻ.
Đi qua xưởng làm gỗ, anh thanh niên của chúng ta tới Sleeping Giant Inn, quán trọ duy nhất trong làng.
Mở cửa, bước vào, gã đảo mắt một vòng, nhận ra khách trong quán trọ đã vãng. Tuy thế, tiêng đàn, tiếng hát của tên Bard cùng sự ồn ào của đám Nord say rượu làm kẻ xuyên không này tưởng vừa đặt chân tới mấy quán bia hơi ở quê nhà.
"Cho hai chai bia Sài Gòn cùng một đĩa lạc rang" -Gã suýt thốt lên.
Chủ nhà trọ là Delphine – một người phụ nữ không đơn giản, đồng thời đứng đầu danh sách bị cộng đồng game thủ tẩy chay và xử lý mỗi khi có cơ hội.
Nhưng Hàn Vũ không ghét nhân vật này lắm, chỉ là cô ta có lập trường khác biệt.
Mỗi nhân vật được xây dựng với một cốt truyện riêng, dẫn đến tính cách khác nhau.
Như một bản nhạc cần có nốt thăng, nốt trầm vậy.
Tên này tiến tới quầy, tính mua lương thực đi đường, tiện thể nghe ngóng tin tức.
Phục vụ trong quán Orgnar, một người đàn ông tháo vát.
Ông ta kiêm luôn đầu bếp, người pha chế rượu, dọn dẹp, phục vụ phòng, mua bán thông tin..
Hàn Vũ đặt một septim đồng lên bàn, nói:
- Cho mấy cái bánh mì!
- Đợi chút! Bánh đang nướng trong lò, ta đi lấy - Orgnar lật đật trở vào bếp.
Trong lúc đợi người phục vụ, Hàn Vũ quan sát kỹ càng mấy buồng trọ, hòng tìm kiếm Sát Long Nhân hay Recorder. Bọn họ hẳn đã tới Riverwood trước gã, khả năng cao sẽ trọ ở đây. Song tới khi Orgnar quay lại với chồng bánh, gã vẫn không thu được gì.
Orgna đẩy ba chiếc bánh về phía Hàn Vũ, nhân vật chính của chúng ta giả bộ tiện mồm hỏi:
- Dạo này có chuyện gì không?
Orgnar ra dấu đếm tiền hồi lâu không thấy vị khách này phản ứng gì, cũng giả bộ suy nghĩ một chút, đáp:
- Không, chẳng có gì mới.
Hàn Vũ và gã phục vụ nhìn nhau, cả hai mỉm cười ẩn ý.
- "Má nó! Tên này cũng kín miệng thật, không có tiền thì không mở mồm!"
- "Định moi tin miễn phí á? Không làm mà đòi có ăn chắc?"
Rời quán trọ, kẻ xuyên không này trở lại xưởng gỗ ở phía bờ sông, thuộc về vợ chồng nhà Gendur.
Gendur là em gái lão Ralof nên gia đình đó ngả theo phe phản quân.
Bởi Sát Long Nhân đã theo Ralof tới Riverwood từ trước đó, lại không ở quán trọ, hẳn đang trú tại nhà này.
Trong xưởng gỗ, chiếc máy cưa chạy bằng nước ì ạch chẻ dọc những thân cây lớn thành bốn khúc. Gần đó, Ralof mình trần với cây rìu trong tay, lúi húi chẻ nhỏ số gỗ đó ra. Cùng lúc, vợ chồng Gendur vận chuyển chúng tới kho.
Vẫn không thấy bóng dáng Sát Long Nhân!
Chếch về phía bên kia đường, là Riverwood Trader, cửa hàng tạp hóa của anh em nhà Valerius.
Bởi cô em Camilla Valerius thuộc dạng "hoa khôi phường", nên được lắm gã trai làng theo đuổi, bởi vậy mà xảy ra mấy vụ tranh chấp.
Đúng là trẻ trâu thời nào cũng phá làng phá xóm.
Ông anh Lucan Valerius có vẻ ngoài thật thà với nụ cười vô hại nhưng thực chất là một gã gian thương, chuyên chặt chém người chơi không thương tiếc.
Vật phẩm đem bán lại cho tên này chỉ được một phần ba giá trị thực.
Trong Riverwood Trader đặt những cái kệ lớn sát tường, trên bày la liệt vật phẩm, từ sách phép, lọ thuốc tới vũ khí, thậm chí là thực phẩm, chỉ là giá thì cao, Hàn Vũ có thể ngắm chứ chưa mua được. Mà ăn trộm cũng chẳng dễ, trong game, chỉ cần đội lên đầu tên chủ tiệm cái thúng để che mắt hắn là thoải mái trộm cắp.
Ở thế giới thực mà làm vậy chắc không còn răng ăn cháo.
Hiện tại cửa hàng đang vắng khách, không khí yên tĩnh trái ngược hoàn toàn với Sleeping Giant Inn.
Phía góc tường, trên tầng thứ ba một chiếc kệ, đặt tấm gương kim loại.
Thế giới này chưa có gương kính, nhưng gương kim loại thì tốt hơn hẳn gương đồng thời cổ ở Địa Cầu.
Soi mình trong gương, Hàn Vũ hơi sốc, một bộ mặt hoàn toàn xa lạ!
Mái tóc vàng, bồng bềnh lãng tử. Ngũ quan cân đối, đôi mắt xanh sâu thẳm điển hình của tộc Nord.
Tuy cuộc sống khắc khổ song lại tăng thêm vẻ từng trải, gã nhìn bản thân còn muốn rụng trứng, hiển nhiên nếu có, huống chi mấy em gái.
Bảo sao lúc mới tới, mấy em gái làng cứ hay nhìn trộm gã.
Hàn Vũ lúc đầu còn tưởng do mình ăn mặc rách rưới nên đối phương sợ ăn trộm ở đâu đến mới đề phòng, hài, hóa ra do bản thân đẹp trai quá mà.
- Nếu đẹp là một cái tội, bảo sao ta tí thì bị chém đầu. Gã thở dài.
Hàn Vũ ngắm nghía bản thân chán chê, rồi bắt chuyện với gã gian thương:
- Ông chủ, ta nghe nói ông đang tìm người giúp đỡ?
Lucan Valerius nhìn vị khách xa lạ với ánh mắt dò xét, im lặng một lúc, hắn hỏi ngược lại:
- Ta không quen biết ngươi. Ngươi là ai? Từ đâu tới? Nghe tin này ở đâu?
Tên thanh niên ba mươi tuổi nói dối như cuội của chúng ta điềm tĩnh chém gió:
- À, lúc ghé qua quán trọ, ta nghe Orgnar nhắc tới ông, gã nói ông gặp rắc rối, cần người giúp. Vừa hay ta là một mạo hiểm giả rảnh rỗi, liền thấy hứng thú.
Nét mặt đã trở nên hòa hoãn hơn, tên chủ quán tiếp:
- Đúng là ta có chút chuyện. Nhưng lúc nãy cũng có cặp mạo hiểm giả nhận ủy thác của ta.
"Cặp mạo hiểm giả? Hẳn là Sát Long Nhân và Recorder?" Hàn Vũ mừng thầm, gã thuyết phục:
- Ông chủ, là người làm ăn, ông hẳn hiểu rõ càng nhiều người ra tay thì ông càng có lợi. Thế này đi, ai làm xong trước thì ông trả thù lao cho kẻ đó. Ông nói xem phải không?
- Cũng phải. Lucan Valerius tỏ vẻ bằng lòng, gã mới kể:
- Số là ta mất cái vuốt rồng đúc bằng vàng, đoán là lũ trên núi trộm. Em gái ta vừa chỉ đường cho cặp kia, lát quay lại. Hay ngươi ngồi chờ chút.
Bingo! Hàn Vũ hoan hỉ. Món đồ này là chìa khóa mở ra sức mạnh của Sát Long Nhân. Chỉ là, tên này không nắm được "kẻ được chọn" sẽ ra tay hành động vào lúc nào, mới mất công điều tra cả buổi.
- "Vậy là mới đi?" Nắm được thông tin, Hàn Vũ xua tay nói:
- Ta biết vị trí của Bleak Falls Barrow nên không cần chờ em ông nữa. Ta cũng nên đi cho sớm. Thời gian là vàng bạc, ông nói phải không?
- Khà khà, phải lắm, nên vậy. Còn về thù lao, một trăm septim đồng, ngươi thấy sao?
"Mịa, trong game thì trả năm trăm, vậy mà ở đây trả có một trăm, rõ tên gian thương!"
- Một ngàn! Hàn Vũ không chút lưu tình ra giá.
- Một ngàn? Tên chủ quán trợn mắt, sao ngươi không đi ăn cướp đi? Ba trăm!
- Bảy trăm! Hàn Vũ không nhanh không chậm đáp lại.
- Năm trăm! Lucan Valerius quả quyết - Đây là giá cuối. Không đồng ý thì thôi, đôi kia ta cũng trả có năm trăm!
- Thì năm trăm! Hàn Vũ hài lòng. "Định bắt chẹt ta à? Không có cửa nhé đồ bủn xỉn!"
Thực ra gã cũng chẳng quan trọng tiền thưởng, bởi Dragon Claw sẽ do Sát Long Nhân đem về, bản thân cũng chẳng thu được đồng nào.
Nhưng vô số lần bị tên gian thương này bắt chẹt trong game khiến Hàn Vũ cay cú, quyết không để mình chịu đựng thêm nữa.
Quan trọng hơn, gã còn đến Riverwood Trader buôn bán nhiều, phải dằn mặt chủ tiệm trước.
Rời cửa hàng tạp hóa, Hàn Vũ theo dấu Sát Long Nhân, hướng tới Bleak Falls Barrow.
Đăng bởi | levuvu |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |