Tay không mà về (1)
Thiên Chính cùng 2 đứa nhóc nghỉ tại 1 quán trọ cách đó không xa.
Sau 4 ngày, Tần Thăng đã đến gọi Thiên Chính đi tham gia hội đấu giá.
Thiên Chính cũng không dẫn theo đám Hồng Trà, Lam Thụ. Hai đứa chúng nó lại dẫn nhau đi chơi.
Đến nhà đấu giá của Tần gia, 2 tên canh cửa thấy Tần Thăng đích thân đón tiếp Thiên Chính thì không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi gì.
Nhà đấu giá chia làm 2 tầng. Tầng 1 có khoảng gần 100 chỗ ngồi, tầng 2 là tầng dành cho quyền quý nhất thành, có 10 phòng.
Tần Thăng dẫn Thiên Chính đến cửa phòng thứ 2 tầng 2, đúng lúc lại gặp cha con Vũ Thành Công đang định tiến vào phòng thứ 1.
Vũ Thành Công nhìn Thiên Chính và Tần Thăng, khẽ gật đầu xem như chào hỏi, cũng không nói gì thêm.
Vũ Hoa ở cạnh nháy mắt với Tần Thăng, sau đó cũng theo cha đi vào phòng.
Thiên Chính thấy Tần Thăng vẫn đang nhìn theo bóng lưng của Vũ Hoa, cười ngây ngô, hắn cười trêu.
“Đừng nhìn nữa! Người ta đã đi rồi!”
Tần Thăng lúc này mới giật mình cười xấu hổ, sau đó 2 người cùng đi vào trong phòng.
Sau 1 lúc hội đấu giá bắt đầu!
Người chủ trì là 1 lão già có gương mặt vàng vọt.
“Ta là Cát Hoài! Người chủ trì hội đấu giá này! Không làm mất thời gian của chư vị, hội đấu giá bắt đầu!”
Sau đó vài thiếu nữ xinh đẹp bắt đầu bê những vật phẩm đấu giá đặt lên trên bàn.
“Vật phẩm đấu giá đầu tiên! Huyết Linh Chi 20 năm tuổi, chủ tài luyện chế Bổ Huyết Đan. Rất có ích với người trong giai đoạn Thoát Thai! Giá khởi điểm 50 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 2 viên linh thạch.”
“Ta ra 53 viên!”
“57 viên!”
“Ta ra 62 viên”
Từng tiếng hô giá từ đám người phía dưới phát ra!
Cuối cùng cây Huyết Linh Chi này được mua với giá 70 viên linh thạch.
“Vật phẩm đấu giá thứ 2! Kim Chi Điệp 30 năm tuổi. Nấu thuốc bổ hay luyện đan đều được, có tác dụng cao với người trong giai đoạn Hoán Cốt. Giá khởi điểm 150 viên linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 5 viên!”
Kim Chi Điệp là 1 loại thảo dược, có hình dáng của 1 con bướm có màu vàng. Đối với người thường thì rất hiếm gặp! Nhưng với Thiên Chính thì cũng không hiếm lạ. Ở Vạn Tượng Sâm Lâm hắn cũng hái được không ít bảo dược.
“Tần huynh, Long Viêm thương hội có thu mua bảo dược không?”
“Có! Nhưng sao ngươi không bán sớm? Nếu là đồ tốt có thể mang đi đấu giá, cũng kiếm được khoản lớn. Giờ chỉ có thể bán lại cho thương hội khi đấu giá kết thúc thôi!”
“Ta quên!”
“Xem ra mấy năm nay Trần đệ rất dư giả!”
Thiên Chính ha ha cười, cũng không nói gì thêm!
Hết cách, tu hành cũng chính là 1 cái động hút tiền không đáy!
1 viên linh thạch có thể quy đổi ra 100 lượng vàng!
Cũng tức là cây Huyết Linh Chi lúc trước có giá 7000 lượng vàng!
Kim Chi Điệp khi nãy có giá 200 viên linh thạch, cũng tức là 2 vạn lượng!
Có thể chốt gọn lại 1 ý. Kẻ nghèo, lại không có thiên tư tốt thì đừng tu hành!
Sở dĩ thành Thanh Trúc mạnh như vậy là vì đây là 1 khu vực đắc địa, các điểm tài nguyên có rất nhiều. Tất nhiên bên Vân Lâm thì càng như thế.
Những kẻ ngồi ở đây đều là danh gia vọng tộc trong thành!
“Vật phẩm đấu giá thứ 12! 1 gốc trường sinh bảo dược có tuổi đời 200 năm. Giá khởi điểm 2 ngàn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 1 trăm viên linh thạch!”
“Trời! Là trường sinh bảo dược. Mua! Mua! Mua! Hôm nay dù có táng gia bại sản cũng phải mua! Ta ra 2200 viên linh thạch.”
“Hừ, chỉ có 2200 cũng đòi mua? Quỷ nghèo mau cút! Ta ra 3600 viên.”
“5000.” thanh âm của nữ nhân truyền ra từ tầng 2 ở phòng số 3.
“Chậc chậc, Liễu Mi muốn đột phá rồi!” Tần Thăng đột nhiên nói.
“Phòng bên là người Liễu gia à?”
“Đúng vậy! Là Liễu Mi, đại tỷ của Liễu Xích Thành. Tên đần Liễu Xích Thành đó dẫn theo 2 cao thủ Thoát Tục trong tộc chết ở Vạn Tượng Sâm Lâm, báo hại Liễu gia mất cả chì lẫn chài. Vốn dĩ người được trọng điểm bồi dưỡng là tên ngu đó, nhưng giờ đã chuyển qua Liễu Mi rồi!” Tần Thăng 1 bộ cười trên nỗi đau của người khác.
Thiên Chính nghe xong cũng không có xao động quá lớn. Dù sao là tên họ Liễu đó tự tìm chết. Nếu Liễu gia biết được, muốn báo thù thì Thiên Chính cũng không ngại cho cha con bọn họ đoàn tụ!
Tất nhiên nếu bớt được phiền phức, thì Thiên Chính sẽ không chủ động đi tìm phiền.
“5500 viên!” Tần Thăng hét giá.
“5700 viên!” Lần này là tiếng hô giá của phòng số 3.
“Ta ra giá 5900 viên!” Phòng thứ tư cũng truyền đến.
“Ồ Tề gia cũng muốn góp vui! Bất quả có lẽ là thùng rỗng kêu to.” Tần Thăng 1 bộ coi thường Tề gia.
“6000.” Phòng số 3 vẫn tiếp tục tăng giá.
Tần Thăng thấy vậy liền tiếp tục đùa cợt:”6200! Tần Thăng ta cho dù có táng gia bại sản cũng mua nó.”
“6500!” Thanh âm có chút mất kiên nhẫn
“6800 viên! Liễu tiểu thư ta sắp hết tiền rồi, hay là cô nhường cho cho ta đi.”
“7300 viên! Tần Thăng ngươi đừng có khinh người quá đáng!” Giọng nói có phần tức giận.
“Coi như cô lợi hại!” Tần Thăng tiếc hận nói.
“Hừ, đồ khốn nạn!”
Tần Thăng bên cạnh Thiên Chính cười khẳng khặc, Thiên Chính đột nhiên hỏi:”không phải trường sinh bảo dược rất quan trọng sao? Huynh không mua thêm à?”
“Mua làm gì? Tài nguyên cũng không phải chỉ để mua mỗi cái đó, huống hồ...” Tần Thăng vuốt vuốt cằm, cười bí hiểm nói.
“Chẳng ra làm sao!” Thiên Chính ném lại 1 câu rồi im lặng.
“Ngươi có ý gì?”
“Vật phẩm đấu giá thứ 15 là 1 khối Hắc Tinh Thiết. Đủ để đúc ra 1 thanh kiếm, nếu người có tay nghề tốt thì có thể đúc ra bảo kiếm. Giá khởi điểm 1500 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 100 linh thạch.”
Hắc thiết là tên gọi tắt của Hắc Tinh Thiết!
Khi nó xuất hiện, mọi người tranh nhau sứt đầu mẻ trán. Cuối cùng, nó được mua với giá 2225 linh thạch!
Sau đó các loại tinh thiết, đá quý lần lượt được đem lên.
“Vật phẩm đấu giá thứ 18! 3 khối Bạch Băng Tinh Thiết, xuất xứ từ Bắc Hàn Vực. Giá khởi điểm 2000 linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 100.”
Trước mắt mọi người là 3 khối bạch thiết khá lớn, kích cỡ khá đồng đều. Trên 3 khối bạch thiết có hàn khí nhè nhẹ tỏa ra.
“Ồ! Là Bạch Băng Tinh Thiết.”
“Hàng hiếm à nha.”
Các tiếng nói xì xầm trao đổi nổi lên, nhưng tiếng hô giá lại hầu như không có.
Cát Hoài nghe lời nói của đám đông phía dưới, chỉ tiếp tục chủ trì.
“Bạch Băng Tinh Thiết cũng hiếm có đó, nhưng có lẽ sẽ chả được giá đâu!” Tần Thăng lúc này đang nửa nằm nửa ngồi nói.
“Bạch Băng Tinh Thiết cùng cấp độ với hắc thiết. Bàn về sắc bén thì nó không bằng hắc thiết, nhưng nếu đúc thành vũ khí thì sẽ có công hiệu đưa hàn khí vào người đối thủ!”
“Nhưng ở nơi cực nam như Nam Bình Vực chúng ta thì không thiết thực. Hàn khí của nó sẽ bị mai một dần do khí hậu, địa phương không phù hợp. Qua thời gian vài năm, hàn khí của nó sẽ bay hết. Tuy vậy vũ khí vẫn có sự sắc bén, nhưng cũng không bằng hắc thiết. Không đáng!” Thiên Chính trầm ngâm nói.
“Trần lão đệ quả là uyên thâm! Cũng không biết Long Viêm thương hội móc đâu ra cái vật phẩm chướng mắt như vậy đi đấu giá.” Tần Thăng nói.
Cuối cùng, Tề gia là nhà mua, 3 khối tinh thiết được bán với giá 2700 linh thạch!
Dù sao cho dù vài năm sau hàn khí tan mất, thì vũ khí được luyện thành cũng không yếu!
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 5 |