Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến thành Thanh Trúc (1)

Tiểu thuyết gốc · 1009 chữ

"Dựa theo bản đồ thì nơi gần đây là thành Thanh Trúc, đi qua nó hai ngàn dặm chính là Vạn Tượng Sâm Lâm. Nơi này có không ít yêu thú, cùng với không ít kỳ trân dị thảo. Đến nơi này có thể tìm được trường sinh bảo dược."

Nghĩ đến đây Thiên Chính không khỏi lại thở dài.

Lại vì lí do gia tộc suy yếu, gia gia đã đi rồi, nên trong tộc cũng không có trường sinh bảo dược cung cấp cho hắn.

Cái gọi là trường sinh bảo dược, chính là những linh dược sống lâu năm ở những khu vực có đông đúc sinh linh, sinh khí nồng đậm tầm bổ, kết hợp với linh khí thiên địa nuôi dưỡng mà thành.

Trường sinh bảo dược phải từ 100 năm đổ lên mới được tính là trường sinh bảo dược. Mà nó chính là chủ tài trong việc luyện chế Trường Sinh Đan, thứ bắt buộc phải có mới có thể đột phá đến Trường Sinh cảnh.

Lại nói đến cảnh giới thì thế giới này phân chia thành các cảnh giới như: từ người phàm bắt đầu tiến hành hấp thu linh khí, bồi dưỡng nhục thân.

Những cảnh giới đó được gọi là Lục Cảnh Luyện Thể gồm: Thoát Thai, Hoán Cốt, Siêu Phàm, Thoát Tục, Trường Sinh, Vũ Hoá.

Sau đó chính là Tam Cảnh Tiên Đạo gồm: Đăng Tiên, Lục Địa Thần Tiên và Tiên Vương trong truyền thuyết.

Sở dĩ gọi là truyền thuyết, vì Đăng Tiên đã được coi là thần long thấy đầu không thấy đuôi rồi. Đối với tầng tự phía trên lại càng mơ hồ.

Đối với Thiên Chính mà nói, một Trần gia đã từng có 6 lần trong tộc xuất hiện Lục Địa Thần Tiên mà nói thì chả phải chuyện gì bí ẩn!

Nhưng trước mắt hắn cũng chẳng có tâm trạng mơ tưởng đến thứ cảnh giới cao xa đó, ngay ông hắn cũng chỉ dừng lại ở Đăng Tiên.

Bây giờ hắn đang đối mặt với vấn đề nan giải là thiếu thốn trường sinh dược!

Hắn hiện tại đang ở vào giai đoạn Thoát Tục.

Điểm khác biệt của Thoát Tục là trong cơ thể, bản nguyên sinh mệnh có 1 sợi đang thăng hoa tiến hoá đến tầng tự cao hơn.

Mà nó thì cần sinh mệnh chi lực hùng hậu của trường sinh bảo dược nuôi dưỡng để có thể thăng hoa hoàn toàn.

Từ đó tiến nhập Trường Sinh Cảnh.

"Ừm, vẫn nên đến Vạn Tượng Sâm Lâm tìm kiếm vậy." Nghĩ vậy Thiên Chính bắt đầu lên đường.

Trong hơn 1 tháng, trên đường thỉnh thoảng hắn gặp được 1 vài đội buôn.

Vì mỗi nơi một vẻ, nên nhu cầu trao đổi hàng hoá, đặc sản là rất cao.

Vừa hay hắn gặp được đội buôn hướng tới thành Thanh Trúc, vì vậy hắn cũng xin được đi nhờ.

Đội buôn có đội bảo tiêu bớt được phiền phức râu ria từ bọn cướp.

Đội buôn này do 1 vị công tử ca dẫn đội, cùng với 1 đội bảo tiêu hơn chục người và 1 vài người làm việc lặt vặt!

Sở dĩ hắn chọn đội buôn này, là vì tên công tử có thực lực khá cao.

Thiên Chính đánh giá có lẽ là Siêu Phàm cảnh.

Là đội buôn của một đại tộc!

Đội trưởng đội bảo tiêu là Vương Nhị Cẩu. Là 1 hán tử gương mặt bình thường.

Hắn lên tiếng cười cợt nói:"Tiểu quỷ! Ngươi cũng có chút tiền mà trên đường đi không bị bọn thổ phỉ, sơn tặc cướp bóc. Mạng cũng lớn đấy!"

Thiên Chính nghe xong cũng chỉ cười cười nói phải, rồi sau đó giao tiền.

Đúng vậy! Muốn đi nhờ đội buôn thì cũng phải giao phí.

Lúc này trời đã tối, có 1 lão quản sự béo tròn, quả có thể dùng 2 chữ "con lợn" để hình dung, lão tiến lại chỗ Thiên Chính.

Lão ta đặt bờ mông vĩ đại của mình xuống cái ghế ngồi cạnh Thiên Chính. Bắt đầu làm quen, liên thiên tán phét, hắn nói đủ sự trên đời khiến Thiên Chính đau đầu không thôi.

Bỗng dưng lão nói:"ngươi thấy cái tên Nhị Cẩu kia không? Nghe nói khi hắn sinh ra hơn 2 năm vẫn chưa được đặt tên, có lẽ cha hắn cũng chả ưa gì hắn. Khi đó hắn mới 2 tuổi đang nghịch ngoài ngõ thì có 2 con chó từ đâu tới muốn cắn gã. Ngươi biết không khi đó hắn đã đánh 2 con chó đó bỏ chạy , nên cha hắn liền đặt hắn là Nhị Cẩu. Ngươi nói xem, có buồn cười không?"

Lão nói nước bọt bắn tung toé lên mặt Thiên Chính, rồi lăn ra cười như thể mình vừa nói chuyện cười nhất thế gian.

Thiên Chính miễn cưỡng cười, rồi từ từ dịch ra xa.

Lúc này, hán tử tên Nhị Cẩu đến tát cho lão quản sự 2 cái khiến 2 má của lão sưng lên. Hán tử cũng đã nhẹ tay, dù sao cũng là Hoán Cốt cảnh. Nếu gã đánh toàn lực thì lão quản sự đã gãy vài cái răng.

Bỗng lúc này sắc mặt Nhị Cẩu bỗng ngưng trọng. Từ xa tiếng vó ngựa "lộc cộc" kéo đến.

1 nhóm sơn tặc với đội hình khoảng 12 tên lấy 1 tên cao to dẫn đầu, con mắt hung tợn nhìn Nhị Cẩu, rồi lại nhìn vào xe của vị công tử ca đang ngồi.

Gã nói:"để hết lại hàng hoá, tha các ngươi không chết!"

Vị công tử ca lúc này mới từ xe ngựa bước xuống, bước chân nhẹ nhàng phiêu dật, hắn mặc một bộ lục bào, hai cánh tay nhẹ đung đưa theo gió, cộng thêm gương mặt tuấn tú. Khiến hắn càng tiêu sái.

Hai con mắt nghiêm nghị, liếc nhìn đám sơn tặc nói :"cút! Tha cho các ngươi không chết."

Bạn đang đọc Con Đường Vĩnh Hằng sáng tác bởi NXCvd
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NXCvd
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.