Đến thành Thanh Trúc (2)
Nghe vậy, ngay tức khắc đám sơn tặc tản ra quấn lấy đội bảo tiêu.
Tên cầm đầu lao đến chỗ thanh niên áo xanh.
Vương Nhị Cẩu thấy vậy liền hô:"công tử cẩn thận! Mau đến bảo vệ công tử." Sau đó hắn lao đến chắn trước mặt thanh niên áo xanh, hai tay đưa lên chắn trước mặt, ý đồ chặn đòn từ tên cầm đầu.
Nhưng tên cầm đầu chỉ vung tay đấm 1 cái Vương Nhị Cẩu liền bị đánh bay ra xa, thân hình va đập vào cây, tức thì nôn ra 1 ngụm máu.
Thế tấn công của tên cầm đầu không giảm mà còn tăng, hắn đã bay đến trước mặt thanh niên áo xanh, tung 1 cú đấm về mặt của thanh niên.
Thanh niên áo xanh không hoảng mà còn cười lạnh, hắn lách nhẹ người sang bên phải, tay trái từ trong tay áo bung ra 1 cái thiết phiến, hướng tới ngực trái của tên cầm đầu rạch 1 vết, máu tươi chảy ra.
Theo sau đó, tay phải của thanh niên rút bên hông ra 1 con dao. Trực tiếp đâm thẳng vào tim của tên cầm đầu cao lớn.
Vẻ mặt của tên cầm đầu như hiểu ra. Sự hung tợn trong con mắt tên sơn tặc lúc này đã thay bằng phẫn uất, không cam lòng.
Sau đó thanh niên áo xanh giơ chân, đạp vào người hắn 1 cú, khiến hắn bay ra ngoài.
Thanh niên hướng ánh mắt đến thuộc hạ đang dây dưa với bọn sơn tặc đã tan đàn xẻ nghé.
Thanh niên hướng Nhị Cẩu cùng thuộc hạ định nói gì đó. Bỗng nhiên nam tử cảm nhận được gì đó phát lạnh ở phía sau, quay đầu lại con ngươi hắn co rụt lại, có 1 mũi tên đang nhắm thẳng đầu hắn bắn đến.
Vốn tưởng rằng toi mạng rồi. Thì từ xa có 1 hòn đá ném đến, đánh trúng vào mũi tên khiến nó đi lệch qua cắt vào má thanh niên, tia máu chảy xuống.
Lúc này gã thanh niên mới hoàn hồn, vội lui về phía sau. Được các thuộc hạ che chắn.
Lúc này, hắn mới hướng ánh mắt về Thiên Chính, mặt đầy vẻ cảm kích.
Từ hướng phát ra mũi tên có 1 giọng nói trầm thấp của 1 nam tử vang lên:"Tần Thăng, mau giao ra mảnh bản đồ đó, tha ngươi không chết!"
Trong tầm mắt mọi người xuất hiện hình ảnh của 1 nam tử, hắn 1 thân áo đen, đã đeo khăn trùm kín mặt, chỉ để lộ ra ánh nhìn lạnh lẽo.
"Hừ, lão tạp mao che mặt cái gì? Tưởng ta không rõ ngươi là ai sao?” Thanh niên cười lạnh 1 tiếng.
Rồi y lại nói:"giết ta ngươi nghĩ ngươi chạy được sao, Dương Thâu."
Tên áo đen trên cây nghe thế bỗng bật cười nói:"quen rồi, quen rồi! Lại nói nếu đã biết ta là ai mà còn muốn đe doạ ta sao?Giết ngươi lấy mảnh bản đồ đó, ta có thể tiến nhập phủ đệ tiên gia, từ đó 1 bước lên trời. Còn sợ Tần gia rắm chó đó của ngươi sao."
Thanh niên áo xanh nghe xong sắc mặt trầm xuống, rồi lại nghiêm túc quay mặt sang chỗ Thiên Chính nói:" Trần công tử chỉ cần ra tay tương trợ, Tần gia ta ắt sẽ có trọng báo!"
Thiên Chính nghe xong khẽ thở dài nói:"cho ta mượn 1 thanh kiếm, kiếm tốt 1 chút."
Thanh niên nghe vậy liền sai người đi lấy kiếm.
Lúc này tên áo đen trên cây ngay lập tức lao xuống, thẳng hướng Thiên Chính.
Hắn cười khà khà nói:"kiếm sao? Ta cho ngươi là được!"
Hắn dùng tay phải rút bên hông ra 1 thanh đoản kiếm màu đen giấu ở trên người, ở trong màn đêm cùng hắc y quả thực khó nhìn ra, rồi ném về phía Thiên Chính.
Thiên Chính lúc này lách người sang phải né tránh, ý đồ phản kích, thì bỗng thấy trước mặt có cú đấm lao tới. Ở trong kẽ của những ngón tay còn ẩn hiện 4 cây kim.
Bất đắc dĩ, Thiên Chính giơ tay trái lên đón đỡ, chân phải tung lên đạp vào bụng tên áo đen rồi thuận thế bay ra ngoài cách đó hơn chục bước.
Tên áo đen thấy 1 kích đắc thủ liền cười lớn nói:"độc này nếu không giải kịp thời toàn thân ngươi sẽ thối rửa mà chết!"
Vừa nói hắn vừa nhặt lại thanh đoản kiếm.
Thiên Chính giơ tay trái lên nhìn thấy có 4 cái lỗ máu đang bay ra bên ngoài 1 ít khí đen, khẽ cau mày.
"Độc này cũng đang theo những nơi ta vận dụng linh lực mà nhanh chóng lan tràn ra. Phải tốc chiến tốc thắng!” Lúc này hắn giơ tay phải lên, bắt lấy trường kiếm mà lão quản sự béo ném về hướng hắn.
Ngay lập tức hắn tuất vỏ kiếm ra, cầm thanh kiếm sáng bóng, mắt loé lên từng tia lạnh lẽo. Chân hắn đạp mạnh xuống đất phi thẳng về phía tên mặc áo đen.
Vốn dĩ tên mặc áo đen đang định nói gì đó. Lúc này, ném 4 cây châm độc về hướng Thiên Chính.
Sau đó xoay người tránh né thiết phiến cùng con dao của thanh niên áo xanh đánh tới. Hắn cười hung tợn, giơ 2 tay ra bắt lấy 2 cánh tay của thanh niên áo xanh, sau đó đập mạnh thanh niên xuống đất.
Hắn lại thuận thế, giơ chân đạp mạnh lên ngực thanh niên. Rồi mới giơ chân đá bay thanh niên áo xanh đi.
Thanh niên đập mạnh người vào gốc cây trực tiếp mất đi năng lực chiến đấu.
Nói thì dài mà tất cả chỉ diễn ra trong thoáng chốc, Thiên Chính đã đánh bay bốn cây châm rồi phóng đến người tên áo đen. Trường kiếm hướng đầu đâm tới.
Tên áo đen đạp thanh niên đi, xoay người vừa vặn tránh được nhát đâm của Thiên Chính.
Tay trái hắn vung mạnh, đánh Thiên Chính lui lại vài bước.
Lúc này đã lấy ra từ đũng quần 1 quả cầu màu đen, sau đó ném xuống đất. Chớp mắt pham vi năm mươi bước xung quanh tràn ngập khí đen.
Hắn ở trong đó như cá gặp nước, đoản kiếm trong tay không ngừng di chuyển lóc thịt trên người Thiên Chính, rất lão luyện.
Thiên Chính lúc này tuy trông chật vật không chịu nổi nhưng vẫn né tránh được những đòn chí mạng, tròng mắt đảo quanh như đang tìm kiếm thời cơ, không có sự nao núng.
Bỗng nhiên, hắn xoay người tay phải nắm kiếm đâm mạnh về phía cổ tên áo vừa mới xuất hiện trước mắt.
Máu tươi phun ra!
Trong mắt tên áo đen hiện lên sự hoảng hốt, kinh sợ, không thể tin nổi. Đủ loại hiện lên trong mắt của kẻ sắp chết, máu ở cổ vẫn không ngững chảy xuống.
Đoản kiếm trong tay tên áo đen chỉ cách trán của Thiên Chính khoảng 1 đốt ngón tay.
Lần này trường kiếm cao minh hơn!
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 7 |