Luận bàn (2)
“Vậy thì bắt đầu thôi, vì là luận bàn nên chúng ta không dùng vũ khí, mời Trần công tử lên trước!”
“Được! Vậy ta cũng không khách khí.”
Thiên Chính lập tức lao về phía Tần Đại Xuyên, tay phải hắn bùng lên 1 ngọn lửa đấm về phía Tần Đại Xuyên.
Tần Đại Xuyên thấy vậy, tay phải loé lên ánh sáng xanh, 1 dòng nước bao quanh tay, nhẹ nhàng tiếp lấy cú đấm, nắm chặt khiến Thiên Chính không thể rút ra.
Theo sau, tay trái Tần Đại Xuyên bùng lên 1 ngọn lửa, ngọn lửa dần hoá thành hình ảnh của 1 cái đầu trâu bao gọn cánh tay, đấm mạnh về ngực Thiên Chính.
Thiên Chính cũng không lấy tay chặn, tay trái hắn nhấc lên, 1 luồng hơi nóng toả ra xung quanh, trên tay cũng xuất hiện hư ảnh 1 đầu hổ rực lửa, hắn trực tiếp đấm 1 cú đáp trả vào ngực Tần Đại Xuyên.
1 tiếng nứt, sau đó là tiếng vỡ thanh thuý vang lên, chỉ thấy tầng phòng hộ do linh lực hoá thành trên thân 2 người nứt toác như mạng nhện rồi vỡ nát, 2 người trực tiếp lui lại vài bước.
Tần Đại Xuyên lùi lại 2 bước khẽ cau mày, trên bộ y phục của ông ta đã rách ra 1 lỗ hình cú đấm khi nãy của Thiên Chính.
Còn Thiên Chính lui lại 5 bước, khoé miệng chảy xuống 1 ít máu. Tuy nhiên hắn lại cười khẽ.
Tiếp đó, hắn lại lao vào Tần Đại Xuyên. Hai người giao đấu hơn chục hiệp, liền bay ra khoảng hơn 10 bước, đi lại vòng tròn, trên thân Thiên Chính được bao trùm bởi hư ảnh 1 con hổ đỏ lửa, trên người Tần Đại Xuyên cũng có 1 con rồng xanh lam cuốn quanh, hai người 4 mắt nhìn nhau.
Mấy kẻ quan chiến bên dưới đều hít sâu 1 hơi, thần tình ngưỡng mộ, thán phục, ghen tị, ước ao...
Hồng Trà và Lam Thụ thần sắc hơi lo lắng nhìn về phía Thiên Chính, còn Tần Thăng lại có vẻ kích động dị thường.
Sau khi đi quanh 1 vòng, bỗng Thiên Chính bắt đầu bày ra 1 thế quyền khá cổ quái.
Tần Đại Xuyên thấy vậy sắc mặt cũng nghiêm lại, con rồng trên thân khẽ động, cuốn lấy tay phải.
Bây giờ trận chiến mới thực sự bắt đầu!
Thiên Chính cùng thế quyền cổ quái bắt đầu bước nhẹ về phía Tần Đại Xuyên, lập tức Tần Đại Xuyên vung tay phải lên, long thủ bao quanh tay phải há miệng phóng ra liên tiếp mấy quả thủy cầu.
Nhưng Thiên Chính đều uyển chuyển né được, khi Thiên Chính cách Tần Đại Xuyên 2 bước hắn bắt đầu vung quyền.
Tần Đại Xuyên thấy Thiên Chính áp sát ngay lập tức cũng đổi thế tấn công, long thủ biến mất, thế chỗ là hỏa quyền đánh về phía Thiên Chính.
Nhưng thân hình Thiên Chính lại nhẹ nhàng tránh né, hắn vung 1 cú đấm vào vai Tần Đại Xuyên khiến ông ta lùi lại 2 bước, tiếp đến hắn đánh liên tục 5 cú đấm về phía Tần Đại Xuyên, đòn sau mạnh hơn đòn trước, những đòn đánh đều trúng điểm yếu trên người.
Đòn tấn công uy lực không quá mạnh, nhưng đều đánh vào chỗ hiểm yếu khiến Tần Đại Xuyên đau đến trợn mắt. Cảm nhận được sự bất ổn trong thân thể, lập tức ông ta kéo dãn khoảng cách, sau đó phản công.
Nhưng Thiên Chính đều uyển chuyển né được, tựa như nước chảy mây trôi, hắn tiếp tục đấm lên Tần Đại Xuyên.
Hiển nhiên là hắn đang triển khai 1 loại bộ pháp kết hợp với quyền pháp đặc biệt nào đó.
Tuy vậy, Thiên Chính cũng không đắc ý được lâu. Sau khi ăn hơn chục cú đấm, Tần Đại Xuyên đã đổi bài, quyết định lấy công làm thủ.
Đòn tấn công ông ta trở nên nhanh và dồn dập hơn, còn kèm theo phong nhận, khiến Thiên Chính né tránh rất vất vả, trên thân bắt đầu trầy da tróc vảy.
Mặc dù lượng sát thương giảm đi 3 phần so với ban đầu, nhưng với 1 Vũ Hoá cảnh trung giai thì hiển nhiên sức mạnh thể chất của ông ta mạnh hơn Thiên Chính, nên trúng đòn nhiều khiến Thiên Chính cũng chật vật không chịu nổi.
Hắn buộc phải ngắt thế quyền cổ quái đó, trực tiếp đối công với Tần Đại Xuyên.
Giao đấu diễn ra thêm vài chục hiệp nữa thì 2 người đã kết thúc bằng 1 cú đấm chạm nhau.
Thiên Chính lùi 5 bước, Tần Đại Xuyên lùi 3 bước.
Trận đấu kết thúc! Ưu thế thuộc về Tần Đại Xuyên.
Quần chúng phía dưới thấy trận đánh kết thúc thì vẫn mang vẻ mặt tiếc nuối, vẫn chưa thỏa mãn.
Theo tiếng nói của Tần Đại Xuyên thì đều lui đi, ông ta và Thiên Chính cùng xuống đài.
“Trần công tử lợi hại, khí lực hùng hậu cư nhiên không thua ta quá xa.”
“Tần gia chủ, đã nhường rồi!”
Tần Thăng thần sắc có chút phức tạp nhìn Thiên Chính.
Thiên Chính đưa tay xoa đầu 2 đứa nhóc chạy tới, bọn nó lúc này mới yên tâm hơn.
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |