Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời mời của Tần Đại Xuyên

Tiểu thuyết gốc · 757 chữ

“Mời Trần công tử theo ta về đại sảnh, ta có chuyện muốn bàn.” Tần Đại Xuyên mời.

“Được!” Thiên Chính đáp ứng.

Theo sau đoàn người đi vào đại sảnh, Tần Đại Xuyên nhìn Thiên Chính, lại nhìn Lam Thụ và Hồng Trà.

Thấy vậy Thiên Chính nói: “không sao, Tần gia chủ nói đi.”

“Không giấu gì ngươi, lần này thực lực ta tăng lên là do tấm bản đồ thực sự dẫn đến 1 phủ đệ tiên gia. Mặc dù phủ đệ có tuổi đời khá dài, nhưng bên ngoài phủ đệ có rất nhiều bảo dược trân quý, vì vậy mới có thể khiến cho 1 kẻ thiên tư không quá cao lại ở lì trong nhà như ta có thể đột phá đến trung giai.” Tần Đại Xuyên ngừng lại, nhấp 1 ngụm trà nói tiếp.

“Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói khi trong quá trình ta thu thập bảo dược thì không hề gặp phải vật cản gì hết, phủ đệ cũng tươi sáng, tiên khí lượn lờ. Nên ta mạnh dạn đoán đây là phủ đệ của 1 tiên gia chính đạo.”

Thiên Chính nghe đến đây không khỏi động dung, động tác nâng chén trà trên tay cũng ngừng lại.

“Trần công tử có lẽ cũng hiểu ý của ta rồi!”

Thiên Chính đích xác hiểu ý tứ của Tần Đại Xuyên.

Gia tộc của Tần Đại Xuyên cũng từng có 1 Đăng Tiên xuất hiện, có lẽ vị tiên tổ đó cũng có kỳ ngộ nên biết được 1 chút tin tức từ phía trên.

Các Lục Địa Thần Tiên sau khi chết, sẽ để lại phủ đệ tiên gia, trong đó sẽ cất giữ truyền thừa, tuyệt học, tâm đắc... cả đời của họ.

Lục Địa Thần Tiên cũng phân chính tà, theo đó truyền thừa của họ cũng sẽ có độ khó, hiểm nguy khác nhau.

Truyền thừa của chính đạo, thường nguy hiểm không lớn, xem trọng kỳ duyên, độ phù hợp của kẻ muốn kế thừa, bản lĩnh vượt quan... chung quy là khá an toàn, nên khi có thất bại cũng không nguy hiểm đến tính mạng. Thậm chí những bảo dược bên ngoài phủ đệ của họ chính là quà mà các tiên gia bố trí, xem như là tiên duyên nho nhỏ cho những kẻ kế thừa thất bại hoặc những kẻ không muốn mạo hiểm. Mặc dù vậy không có nguy hiểm nhưng cũng không phải là không có giáo huấn.

Trái ngược lại với các tiên gia chính đạo, thì phương thức kế thừa truyền thừa của ma tiên rất khốc liệt, kì dị, cổ quái, hung hiểm vạn phần. Ngay cả bảo dược bên ngoài phủ đệ cũng không phải cho không, mà thường có những yêu thú lảng vảng, bẫy rập... muốn có chỗ tốt thì phải tự đi đoạt.

Người trong ma đạo tu hành khó khăn, khốc liệt hơn nhưng tiên môn chính phái rất nhiều!

Vì tin tức không đủ nên Tần Đại Xuyên mới đem tin dò hỏi với Thiên Chính để xác nhận. Nếu là phủ đệ của tiên gia chính đạo thì ông ta cũng muốn thử sức, dù thất bại thì cũng chỉ chịu giáo huấn chứ không mất mạng.

Cơ duyên cầu trong hiểm nguy! Ông ta mặc dù ở lì trong nhà nhưng chút cốt khí này thì vẫn có.

Tất nhiên, ông ta cũng lo về việc Thiên Chính tranh đoạt truyền thừa. Tuy nhiên, còn chưa thăm dò đã lo đông lo tây làm gì? Dù Thiên Chính có kế thừa thì ông ta cũng sẽ có thoả thuận phân chia lợi ích trước.

Chung quy là vẫn có lợi cho ông ta! Ông ta bắt đầu kể chi tiết cho Thiên Chính nghe các thông tin.

“Xác thực khả năng rất cao là của tiên gia chính đạo!”

“Vậy Trần công tử, chúng ta triển khai luôn thôi.” Tần Đại Xuyên nghe xong giọng nói vui mừng.

Thiên Chính cân nhắc 1 lúc sau đó gật đầu đồng ý.

“Vậy chúng ta cũng nên phân chia trước vẻ mặt lợi ích nhỉ? Tránh cho lúc đó xảy ra xung đột không đáng có.” Thiên Chính nói.

“Được! Đúng ý ta.”

Ban đầu Tần Đại Xuyên muốn 6:4 nhưng trải qua 1 phen kì kèo. Ai cũng kể khổ của mình, thì đi đến kết luận là kẻ nào có được truyền thừa thì nhận lấy 3 phần lợi lộc.

Còn không thì chia đôi!

Bạn đang đọc Con Đường Vĩnh Hằng sáng tác bởi NXCvd
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NXCvd
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.