Đụng độ Kiếm Nha Bạch Sí Hổ (1)
Đoàn người lại tiếp tục lên đường. Sau khi ra khỏi khu rừng, trên đường đi bọn hắn có gặp qua vài thương đội. Ở đó Thiên Chính bắt đầu mua sắm ít vật tư cần thiết.
Chủ yếu là đồ cho 2 tên tiểu quỷ. Hắn mua cho nữ đồng tên Hồng Hồng vài bộ đồ. Tất nhiên nam đồng tên Lam Lam cũng có phần.
Hắn cũng gặp qua 1 vài ngôi làng nhỏ!
Sau đó 3 người đi liên tục nửa tháng, chủ yếu vì 2 tên nhóc quá chậm chạp làm chậm trễ hành trình.
Nên Thiên Chính liền cho nam nữ đồng ngồi lên vai, sau đó chạy như bay.
Như thế, bọn hắn đã đến địa giới của Vạn Tượng Sâm Lâm.
Trên bản đồ diện tích của khu rừng này rộng đến hơn vạn dặm.
Ở đây kỳ trân, dị thảo, cây cỏ không thiếu. Cổ thụ có tuổi đời trên trăm năm ở đây cứ cách hơn vài chục trượng là lại có 1 gốc. Cây cỏ nhỏ hơn thì càng không cần phải nói.
Cây cỏ ở đây muôn hình vạn trạng. Cây cổ thụ to lớn, già cỗi nhưng sự sâm nghiêm thì không thể không có. Cây thì thân hình thon gọn, hướng thẳng lên bầu trời tựa như 1 thanh trường thương. Cây thì cành lá uyển chuyển đung đưa theo gió tựa như thiếu nữ đang nhảy múa. Cây thì có những dây leo như những xúc tu mềm oặt rủ xuống mặt đất bao lấy vài trượng xung quanh, trong đó có không ít bộ xương, sinh vật bị quấn chặt nằm bất động, hiển nhiên là nạn nhân của nó.
Sinh vật quái dị cũng không ít, cây cỏ sắc bén như lưỡi đao...
Trong khu rừng cũng có không ít những nhánh sông, con sông, thác nước. Dưới đó có những con cá, thủy quái quái dị đang ẩn núp. Dùng câu “rừng thiêng nước độc” để nói cũng không quá.
Dù sao cả khu rừng toả ra sự âm u, nơi này đối với người thường hay tiều phu sơn dã thì là cấm địa. Đối với người đã tôi luyện qua cơ thể như Thoát Thai hay Hoán Cốt cũng chỉ dám lảng vảng ở ngoài cùng khu rừng.
Còn đối với Thiên Chính thì ở ngoài này hắn gần như không có đối thủ!
Với sự dày đặc, rậm rạp như vậy Thiên Chính đã lấy bảo kiếm được Tần Đại Xuyên tặng từ trong túi trữ vật ra. Bắt đầu chém cây mở đường.
Hiển nhiên nơi này cũng có 1 vài khu đất trống ít cây cối, những ngọn đồi, núi, hang động.
Thường là cứ điểm của tụi yêu thú chiếm cứ!
Hắn theo sự chỉ dẫn của nam đồng Lam Lam liền cứ thế thẳng tiến. Lúc này nó đã thay 1 bộ lam y đang ngồi trên vai phải của Thiên Chính, tay cầm 1 tượng điêu khắc bằng gỗ tinh xảo, điêu khắc 1 vị tráng hán lưng hùm vai gấu, tay cầm trường đao. Hai mắt nó loé sáng, có lẽ đang nghĩ ngày nào đó nó cũng sẽ uy phong như vậy. Nhưng nó cũng không quên nhiệm vụ của mình.
Nữ đồng tên Hồng Hồng lúc này đang mặc 1 bộ váy hồng, gương mặt phấn nộn rất đáng yêu không còn vẻ nhếch nhác lúc trước khi mới gặp Thiên Chính. Nó đang ăn xâu mứt quả mà Thiên Chính mua cho nó khi đi qua mấy ngôi làng trước đó. Vì có túi trữ vật, nên mứt quả vẫn còn rất ngon.
Bọn nó đều chú ý đến hành động của Thiên Chính và phía trước. Thiên Chính đột nhiên dừng lại, nhìn hướng cây cối um tùm trước mặt.
Từ xa tiếng động “ầm ầm” không dứt vang lên, mặt đất chấn động, cây cối bị quật gãy nghiêng ngả. Rõ ràng là đang có thứ gì đó to lớn đang chuyển động!
2 đứa nó liền nhảy xuống khỏi vai Thiên Chính, chạy ra phía sau hắn vài mét núp sau cây nhìn.
Lúc này từ trong bụi cây có 1 cái đầu thò ra, rồi cả thân hình. Là 1 con rắn đen bóng dài gần chục trượng, thân hình to như con trâu, cái đuôi xa xa vung vẩy quật ngã cây cối xung quanh. Trên đầu nó có 1 cái sừng trắng tinh dài cỡ 1 con dao găm, bén nhọn và tráng kiện, là nơi nổi bật nhất trên người nó. Đôi đồng tử nhọn như mũi kim lúc này đang nhìn Thiên Chính, đánh giá kẻ đem lại cho nó sự uy hiếp nhất cho nó. Cái lưỡi màu đỏ trong miệng liên tục thò ra thụt vào.
Thiên Chính thấy vậy trong con mắt sáng hiện lên 1 tia sát ý.
Hắn cười lạnh:"đúng là súc sinh không biết sống chết!"
Tay nắm chặt trường kiếm. Chân hắn dẫm mạnh xuống đất, bắt đầu chạy về phía con rắn.
Con rắn thấy thế, hung quanh trong mắt hiện lên, đầu đưa về phía Thiên Chính, nó há cái miệng đỏ như chậu máu.
Nam nữ đồng thấy cảnh này liền kinh hô. Nam đồng thầm nói:"lẽ nào hắn là Vũ Hoá cảnh. Không đúng, hắn chỉ hơi lơ lửng trên mặt đất, thân hình dâng cao hơn sau mỗi lần bước, có lẽ là 1 loại bộ pháp nào đó lợi hại."
Chúng nó thấy chính là cảnh Thiên Chính lúc chạy về phía con rắn, qua mỗi bước chạy thì hắn lại cách mặt đất cao hơn. Nhìn tưởng chừng như là đang ngự không.
Mắt thấy miệng con rắn lao đến gần, hắn đạp mạnh chân 1 cái. Thân hình bắn vọt lên cây cổ thụ cách đó không xa, né được cú táp của nó.
Nhưng lúc này, con rắn lại há miệng phun độc về phía Thiên Chính đang trên cây cách đó hơn chục bước. Thiên Chính thấy vậy, trên người hiện lên linh quang.
1 hộ thuẫn bằng linh lực được hắn tạo ra bao bọc lấy cơ thể, độc rắn chạm vào kêu “xèo xèo” rồi im bặt.
Đuôi dài của nó theo sát vung về phía Thiên Chính. Nhưng khoảng cách hơi xa, mặc dù nhanh nhưng Thiên Chính nhanh hơn, hắn đạp không chạy đi.
Bộ pháp hắn dùng chính là Đạp Vân Bộ được gia gia hắn dạy cho. Tuy chỉ sơ sơ nhưng cũng đủ dùng.
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |