Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tăng gấp bội

Phiên bản Dịch · 1091 chữ

Từng sợi quang mang lượn lờ bay ra khỏi cánh hoa, bay xuống trên Thời Luân Tháp.

Thời Luân Tháp đen kịt bắt đầu sáng lên, càng ngày càng sáng.

Khoảnh khắc tiếp theo, hắn đã đi tới một không gian trống trải sáng ngời.

Đây là một tòa tháp chín tầng, ở giữa trống không.

Không nhìn thấy nguồn sáng, trong tháp lại sáng ngời như ban ngày, nhìn không sót thứ gì.

Kích thước của một sân bóng đá, bạch ngọc trải rộng trên mặt đất, dẫm lên trên mềm dẻo mà không bóng loáng.

Nội bích điêu khắc một pho tượng Phật cực kỳ sinh động, vô số Phật Đà đang nhìn chăm chú vào hắn, đang gia trì cho hắn.

Hắn thu hồi ánh mắt cúi đầu nhìn mình, sờ lên thân thể.

Xúc cảm chân thực, không có gì khác biệt.

Không chỉ tinh thần tiến vào, mà cả thân thể của hắn đều tiến vào trong tháp.

Hắn lập tức phát giác được sự khác thường của mình.

Tâm hồ không hề gợn sóng, giống như bị rút đi cảm tình, chỉ còn lại lý trí tồn tại, đang không ngừng phân tích chính mình.

Nhẹ nhàng nắm tay, trong đầu rõ ràng thoáng hiện mỗi một tấc da thịt đến mỗi một lỗ chân lông, mỗi một khối cơ bắp cùng mạch máu bên trong cơ bắp mở rộng co rút lại, các khớp xương chuyển động, cùng gân mạch trên màng xương co duỗi,

Loại cảm giác trí châu nắm giữ này, cảm giác khống chế tất cả trong đó chính là điều mà hắn một mực cực lực truy cầu, không ngờ ở trong Bàn Nhược Luân Tháp này lại làm được!

Vì vậy không kìm lòng được đánh ra Tiểu La Hán Quyền.

Trong lúc đánh quyền, nhất tâm đa dụng.

Hắn thể nghiệm thân thể tùy theo quyền thế phát sinh hết thảy biến hóa, sáng suốt mọi việc, thấu suốt đến từng chi tiết nhỏ.

Sau một lần, hắn đã thấm nhuần tôn chỉ và huyền diệu của Tiểu La Hán Quyền.

Lần thứ hai bắt đầu, hắn thử thay đổi rất nhỏ, hoặc là xuất quyền cao hơn một chút, hoặc là hạ thấp người hơn một chút, hoặc là xoay người giảm đi một hai độ.

Những điều chỉnh nhỏ nhặt này không hề ảnh hưởng đến thế quyền, nhưng lại khiến hiệu quả tăng lên gấp bội.

Kỳ diệu hơn nữa, lúc này trong Luân Tháp tràn ngập một luồng sức mạnh vô hình, khiến hắn không thấy đói, cũng chẳng thấy mệt, có thể luyện Tiểu La Hán Quyền hết lần này đến lần khác.

Hết lần này đến lần khác, hắn ở nơi đây không còn cảm giác về thời gian, hoàn toàn chìm đắm vào quyền pháp, vào những biến hóa kỳ lạ của cơ thể.

“Bốp bốp bốp…”

Tiếng khớp xương trên người hắn vang lên giòn giã như pháo nổ, không một khớp nào là không kêu.

Tiểu La Hán Quyền tầng thứ nhất, kình lực đã hoàn toàn quán thông.

“Ầm ầm ầm ầm!”

Quyền ra như tiếng dây cung, tiếng gió xé rách không gian, mỗi nhịp tim đập đều bùng nổ một sức mạnh kinh người.

Tiểu La Hán Quyền tầng thứ hai, tim trở nên mạnh mẽ hơn, sức mạnh tăng lên gấp đôi.

Hắn đang nhập cảnh giới tốt đẹp, chuẩn bị bước vào tầng thứ ba thì trước mắt chợt tối sầm lại, đã thấy mình xuất hiện bên bờ hồ.

Hắn từ từ hồi phục lại sự tỉnh táo sau cơn hoảng hốt.

Hắn đã ở trong tháp hơn bảy mươi ngày.

Trong hơn bảy mươi ngày này, hắn không ngủ không nghỉ, luôn luyện Tiểu La Hán Quyền, tựa như trải qua một giấc mộng.

Nhưng khi khẽ nắm tay lại, sức mạnh cuồn cuộn nhắc nhở hắn rằng đây không phải là mơ.

Hắn cúi đầu nhìn một con kiến dưới chân.

Nó cách ngón chân cái bên trái của hắn ba tấc, y hệt như trước khi hắn tiến vào Phật tháp.

Bên cạnh con kiến có một giọt nước, là do một con cá nhỏ nhảy lên quẫy nước bắn ra, vết nước đang dần lan rộng.

Hắn có thể khẳng định: trong hơn bảy mươi ngày hắn ở trong Phật tháp, thời gian bên ngoài đã ngừng trôi.

PS: Sách mới, cần sự ủng hộ của mọi người để có thể đi xa hơn, để có thể an tâm viết tiếp, xin phiếu đề cử.

Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đang bị màn đêm bao phủ.

Nếu đúng là như vậy, vậy có nghĩa là, nếu như hắn tích lũy được một trăm năm thọ nguyên, đốt hết số thọ nguyên này, trong nháy mắt hắn có thể trở thành cao thủ hàng đầu.

Đương nhiên, với tư chất của thân thể này, dù có tu luyện trong trạng thái đặc biệt của Thời Luân Tháp, thì một trăm năm chỉ sợ vẫn chưa thể thành cao thủ đứng đầu, cần phải có nhiều thọ nguyên hơn nữa.

Phải tìm được những kỳ công có thể thay đổi thể chất, phạt mao tẩy tủy, nâng cao tư chất.

Còn nữa, tốc độ tích lũy thọ nguyên quá chậm, một ngày tăng thêm hai mươi bốn ngày, một năm tăng thêm hai mươi tư năm.

Hơn bốn năm, vẫn còn quá chậm.

Hắn hận không thể lập tức trở thành cao thủ hàng đầu, Kim Cương Tự dù an toàn nhưng cũng không thể an toàn bằng việc bản thân có võ công đứng đầu.

Hắn trở về nhà gỗ, ngồi trên giường suốt một đêm, suy nghĩ miên man.

Hết ý niệm này đến ý niệm khác nảy ra, rồi lại hết ý niệm này đến ý niệm khác tan biến.

Suốt một đêm không ngủ, vào khoảnh khắc sao Mai xuất hiện, hắn chợt lóe lên một tia linh quang, trong cõi u minh cảm nhận được một con đường.

Đêm nay hắn đã biết được một diệu dụng khác của Phật tháp này, đó là - Trữ vật.

Có thể tùy ý mang đồ vật vào trong tháp, đưa ra ngoài tháp, mà không cần đốt thọ nguyên, thời gian trong tháp là bất động.

Hắn không quá để ý, thọ nguyên mới là mấu chốt.

Ngày hôm sau sau khi ăn sáng xong, hắn rời khỏi Dược Cốc đến viện Bàn Nhược của Kim Cương Tự.

Bạn đang đọc Đại Càn Trường Sinh (Bản Dịch) của Tiêu Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.