Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái Sư Thất Bại.

Tiểu thuyết gốc · 1220 chữ

Chập 5. Bái Sư Thất Bại

Lại nói.

Ngô Lão giới thiệu xong tên mình.

Ánh mắt mơ hồ, lại mang vẻ bi thương, trong ánh mắt lóe lên sự tang thương của thời gian, mà chìm đắm vào ký ức của lão…

-Ta đã từng là một người mạnh nhất, và cũng là người thuê thảm nhất …

Nói tới đây, lão trâm tư vào suy nghĩ….

Trầm tư một hồi lâu, lão thu lại sắc mặt, vẻ mặt lại trở nên lạnh lùng mà nói.

-Chuyện về thân thế của ta bây giờ không tiện nói nhưng ta sẽ cho ngươi biết nguyên nhân mà ta thành ra như này.

Hắc Vũ trong lòng rung động tuy hắn không biết lão mạnh đến dường nào, nhưng nghe ý tứ thì biết lão từng là người mạnh nhất, Với sức mạnh mà lão bộc phát lúc nãy, thì cũng khó mà tưởng tượng nổi lúc đó lão mạnh đến dường nào....

Nghĩ như thế, nhưng bề ngoài cậu mặt vẫn lạnh lùng nhìn Ngô Lão mà đợi lão nói.

Ngô lão không biết trong lòng Hắc Vũ đang khiếp sợ sức mạnh của lão.

Lão vẫn lạnh lùng mà tiếp tục nói.

-Vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên thành ra thế này, thân xác bị vỡ nát, thần hồn bị phân diệt hầu như không còn, may mắn là một tia thần hồn còn lại chạy thoát, trốn được vào cái bảo vật trong người ngươi, và cũng nhờ thứ đó mà ta thành ra thế này.

Nói đến đây Ngô lão lại trở nên nghiêm túc mà nhìn Hắc Vũ lại nói

-Tiểu tử, chỉ cần ngươi đồng ý, ta giúp ngươi bước vào con đường tu tiên, khi ngươi đủ thực lực, thì ngươi hãy giúp ta khôi phục thân thể và thực lực. Ngươi đồng ý không.

Nói xong Ngô Lão vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm Hắc Vũ. Quan sát thật kỹ biểu sắc của hắn...

...

Dối diện Hắc Vũ thấy Ngô lão vẻ mặt nghiêm túc nhìn mình. Trong lòng cậu có chút sợ hãi , hắn biết những chuyện mà Ngô lão nói cộng với vẻ mặt đó thì là thật, mà một khi mình đồng ý với lão thì....

Cuộc đời mình sẽ bước sang một cuộc sống mới, với kinh nghiệm đọc nhiều tiểu thuyết, hắn biết sự tàn khốc, tĩnh mịch ngàn vạn năm và khó khăn đau đớn trên con đường tu luyện, Nhưng điều hắn không ngờ là, những thứ này chỉ có trong tưởng tượng,huyền huyễn, mà trong Vũ Trụ rộng lớn này, lại có cả những thế giới tu tiên, đúng là vũ trụ này có rất nhiều bí mật.

……..

Hắc Vũ càng nghĩ càng có chút tò mò, và dần có một ý chí muốn khám phá bí mật trong vụ trụ này, với lại hắn cũng phải chữa bệnh cho Mẹ nữa...

Nghĩ tới Mẹ Hắc Vũ trong lòng đau xót. Mẹ vì mình mà làm việc quên cả bản thân, đến khi phát bệnh thân thể dần suy yếu, dẫn đến các loại bệnh khác nhau trồng chất mà bộc phát, cho nên trong một năm nữa nếu không được chữa trị thì bà ấy sẽ....,

Mà hiện giờ cần một số tiền lớn để chữa bệnh cho bà, mà mình bây giờ không có thực lực hay tài năng gì để có một số tiền trong thời gian ngắn như thế, mình cần thực lực, đây là cơ hội cuối của mình, mình phải mắm bắt cơ hội này vì mẹ mình sẽ dốc sức…..

Nghĩ vậy Hắc Vũ vẻ mặt kiên định mà nói...

-Ngô Lão, nếu người không chê tiểu tử, thì xin người thu nhận con làm đệ tử, con không chắc rằng tương lai mình có thể giúp người khôi phục được thực lực không. Nhưng con hứa khi con có đủ thực lực, con sẽ giúp người khôi phục thân thể, khôi phục thực lực và còn muốn giúp người báo thù, xin người thành toàn cho tiểu tử.

Nói xong Hắc Vũ vẻ mặt căng thẳng, trong là khẩn trương, mà nhìn Ngô Lão..

Đối diện Ngô lão nghe vậy, sắc mặt trầm tư suy nghĩ.

Hắc Vũ thấy thế căng thẳng toát hết cả mồ hôi, hắn biết nếu mất đi cơ hội này thì mẹ mình sẽ ko được chữa bệnh và mình sẽ lại phải sống trong u ám, chán nản trong thế giới trần tục này….

Phải làm sao đây , chẳng lẽ phải sống cuộc sống như vậy sao, phải nhìn mẹ mình mất đi sao....ko được sẽ có cách thôi, Hắc Vũ đang hoang mang thì mới nhớ, khi mình đọc tiểu thuyết thì có bộ cũng trong hoàn cảnh này, nhưng đây là thế giới thực có nên áp dụng không, thôi đành liều vậy,không nghĩ được nhiều nữa, nghĩ vậy liền làm Hắc vũ bắt đầu lên tiếng..**

-Ngô lão, ta biết người đang ngĩ gì, nhưng người hãy yên tâm, ta không chắc rằng mình là người tốt lành gì, nhưng ai đối tốt với ta, ta trả lại gấp đôi, còn có ác ý với ta sẽ cho hắn sống không thoải mái, mong người có thể hiểu.

Nói đến đây Hắc Vũ vừa lo lắng vừa căng thẳng, nhìn Ngô lão. Những gì cần nói cậu đã nói giờ chỉ cần xem lại vận khí của mình thôi…

Ngô lão đang trong trạng thái trầm tư suy nghĩ, thì nghe xong những lời của Nhiếp ly, trong lòng có chút cảm động. Lúc đó lão đã trải qua một kiếp nạn khiến lão đau lòng ,tuyệt vọng vì kiếp nạn đó khiến lão gần như chết đi nhưng may mắn lắm mới thoát được một tia linh hồn, và từ đó lão không thể tin tưởng ai, trường hợp của Hắc Vũ lão cũng chỉ là lợi dụng thôi. Nhưng khi nghe hắn nói như vậy lão có chút cảm động và áy náy, nhưng cũng không phải vì thế mà khiến lão tin tưởng Hắc Vũ được.....**

Dối diện Nhiếp ly căng thẳng nhìn thấy lão vẫn âm trầm suy nghĩ, trong lòng không khỏi lo lắng, nhưng vẻ mặt cậu vẫn kiên định đợi ngô lão trả lời,......

Một lúc lâu sau. Ngô lão mới lên tiếng,...

-Tốt lắm tiểu tử, ngươi rất thẳng thắn, và thông minh cũng rất nhẫn lại, với tâm tính này ngươi đúng là một hạt giống tốt để đi trên con đường này. Ta không thể thu ngươi làm đệ tử, nhưng ta sẽ phụ giúp ngươi trên con đường này, bởi vì ta cần sự giúp đỡ của ngươi. Thế nên ngươi hãy yên tâm đi.

Nghe vậy, trong lòng Hắc Vũ có chút buồn mà đáp.

-Vâng, cảm ơn ngươi Ngô lão.

Nói thế, nhưng Hắc Vũ biết, ông ấy vẫn không tin tưởng mình, đoán rằng lão có một ký ức không tốt đẹp gì, nhưng trước hết cứ vậy đi đã chuyên này sau này hẵng tính tiếp, mà mình lại dựa vào mấy bộ tiểu thuyết thế mà lại đúng đúng là đọc tiểu thuyết vẫn có ích....

Hết chập 5.

Tác giả; Hắc Thành.

Viết bài: Hắc Thành.

Bạn đang đọc Đại Hợp Vũ Trụ sáng tác bởi HắcThành2872000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThành2872000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.