Lựa Chọn.
Chập 6. Lựa Chọn.
Khi đó. Hắc Vũ nghe Ngô lão nói xong, trong lòng không có chút vui mừng nào, trái lại còn có chút buồn, mà đáp.
-Vâng, tiểu tử cảm ơn Ngô lão.
Tuy ngoài miệng cậu nói thế, nhưng trong lòng cậu biết Ngô lão vẫn không tin tưởng mình, có cũng chỉ là công cụ giúp mình khôi phục thực lực.
Chắc ông ấy đã trải qua một ký ức không tốt đẹp gì khiến lão không thể tin tưởng một ai cho dù là người thân nhất, thôi vậy bây giờ cứ như vậy trước đi, chuyện của Ngô lão sau này hẵng tính, bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều, thế nên đến đâu hay đến đó vậy..
(có phải mọi người thắc mắc làm sao mà main biết được những điều đó không… Hehehe...bí mật không thể bật mí….kkkkk…..
Đùa chút thôi, thật ra main cũng chỉ là suy đoán mà thôi, do cậu ta đọc nhiều tiểu thuyết, nên những suy nghĩ mà cậu ta nghĩ cũng chuyển biến về đó, khi cậu đưa ra suy đoán này cũng chỉ là căn cứ theo sự do dự của lão mà thôi.
Thế nên ai muốn thông minh như main thì nên đọc sách thật nhiều nhé ae kkkkk..)
Đối diện Ngô lão thấy được sắc mặt Hắc Vũ tuy lạnh lùng nhưng câu trả lời lại mang một tia buồn sầu.
Lão cũng có chút cảm động, nhưng không vì một chút đó mà tin tưởng người được, năm đó cũng vì một chút mềm lòng mà bản thân lão đã đến nông nỗi này, vì thế bây lão không thể tin tưởng người khác một cách dễ dàng vậy được, phải biết rằng lão đã sống mấy vạn năm.
[( đây là quy đổi số.
1 vạn tương đương với 10.000
1=10, 10=100. cứ thế nhé ae tự bổ não đi kkkk..)]
Có thể khiến lão kích động hay mềm lòng, thì cũng chỉ có mấy người. Mà Hắc Vũ có thể khiến lão kích động thì đúng là không phải người bình thường rồi, Ngô lão cảm thấy tên tiểu tử trước mặt mình không tồi, liền mở miệng cười và nói
-Tốt lắm tiểu tử, ngươi tên gì..?
(Ngô lão cũng không biết được, sự thật thực sự là tính cách của Hắc Vũ là như vậy, tính cách hiện tại của cậu , lạnh lùng , lời nói của cậu rất dễ gây kích động cho người khác, cộng với khuôn mặt không dễ nhìn, cả hai kết hợp thì ngay cả tiên cũng phải tức cho ói máu chứ không phải lão.
Mà tính cách này được sinh ra, từ khi cậu có được ý thức của bản thân, cậu đã phải trai qua với sự bạo lực của lão ba, sự chế diễu của bạn bè, và khinh bỉ cộng với xa lánh, từ nhỏ tới hiện tại cậu sống với một cuộc sống bị xa lánh, có cũng chỉ là sự thương hại, dần dần sinh ra trong cậu một tính cách như vậy, thế nên Ngô lão bị kích động cũng là lẽ đương nhiên....)
.
Mà trong lúc này Hắc Vũ nghe Ngô lão hỏi vậy,
Mặt cậu có chút đỏ, trong lòng cảm thấy xấu hổ, bởi vì hồi nãy tới giờ chỉ quan tâm tới lai lịch của Ngô lão, thế nên cậu liền nở một nụ cười và trả lời...
-Thật xin lỗi. Ta tên là: Hắc Vũ.
-Hắc Vũ sao, cái tên không tồi.
Ngô lão nghe Hắc Vũ nói xong tên mình thì vừa cười vừa nói.
……….
Sau một lúc lâu sau lão đột ngột thay đổi sắc mặt nghiêm túc mà nhìn Hắc Vũ mà nói.
-Hắc Vũ , ngươi thực sự có muốn bước vào con đường tu luyện chứ, ngươi phải biết con đường tu luyện tịch mịch, gian khổ, tàn khốc và còn có thể mất mạng bất cứ lúc nào, không chỉ như vậy, trong con đường này còn có vô vàn người đi trên đó, có giết chóc tàn sát lẫn nhau để tranh cho mình một cơ duyên, một con đường để bản thân mình mạnh lên, trên con đường đó phải dẫm đạp biết bao nhiêu mạng người, nhuốm bao nhiêu máu, rất tàn khốc, cho nên con phải quyết định thật kỹ bản thân của mìn, nên ngươi hãy suy thật kỹ......
Tuy thế giới phàm nhân rất nhàm chán, điều đó là đối vớ một số người,
Tuy tuổi thọ ít nhưng cuộc sống bình yên, không cần lo nghĩ nhiều, điều cần nghĩ cũng chỉ là mấy đồng tiên tuy nhiên điều đó có thể xảy ra rất nhiều chuyện khó khăn, nhưng cũng không đến nỗi mất mạng,
Còn có thể sống một cách bình thường ngày qua ngày cùng với người thân cho đến chết. Con hãy suy nghĩ cho thật kỹ.”
Ngô lão nói xong vẻ mặt vẫn nghiêm túc nhìn.. Hắc.. Vũ...mà đợi một câu trả lời của…. cậu.
.Hết chập 6…
Tác giả; Hắc thành.
Viết Bài ; Hắc thành
Đăng bởi | HắcThành2872000 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 6 |