Chuẩn bị đi cứu người.
Hải tặc đã có lịch sử khá lâu đời. Julius Ceasar, kẻ lật đổ nền Cộng hòa La Mã cũng từng bị hải tặt bắt giữ. Tuy hải tặc châu Âu thường nổi tiếng hơn nhưng hải tặc Trung Hoa cũng đáng sợ không kém. Trước khi các thuyền buôn châu Âu với đại bác thống trị khu vực, đám này chính là nổi khiếp đảm của thương nhân đi biển, bên cạnh hải tặc Chiêm Thành.
- Bây giờ các ngươi miêu tả chi tiết về đám cướp này cho ta nghe.
Hắn vì nóng lòng cứu người mà quyết định đem quân tới đánh. Dù vậy, nó không có nghĩa là tên này chưa biết đối phương tròn méo ra sao mà đã tuy tiện tham chiến. Người xưa thiếu kiến thức nhưng họ không ngu. So với người thời hiện đại thì sức chiến đấu của họ bền bỉ hơn rất nhiều.
- Khởi tấu đại nhận, bọn chúng…
Theo mô tả của những người đã tham chiến thì An Phong đã hình dung ra chi tiết hơn về lũ hải tặc này. Vậy mà chúng có tới năm trăm cung thủ, không biết chúng kiếm đâu ra mà lắm cung vậy. Vì chúng đứng trên cao bắn xuống nên tầm tên bay rất xa. Từ chỗ cung tên chỉ có thể bắn được 100m vậy mà tầm xa lại thành gần 200m khi chúng bắn từ trên tường gỗ.
Thực tế, hắn đang nghiên cứu chế tạo trường cung của nước Anh. Dù sao thì uy lực súng hỏa mai của hắn vẫn chưa đủ để xưng bá. Muốn nâng cấp cũng phải tốn thời gian nên chế trường cung trước. Tuy của quân tên Phong có thể bắn tới 300m nhưng nếu bắn ngược từ dưới sườn dốc lên tường gỗ thì cũng chỉ được 250m mà thôi. Căn bản lợi thế không đáng kể.
Một điểm nữa cần quan tâm là vị trí đổ bộ lên đảo chỉ có thể là bờ Nam, thế nhưng bờ Bắc sau doanh trại hải tặc lại có thiết kế một bến cảng neo thuyền, chúng lên xuống bằng dòng dọc kéo. Nếu chiến đấu bất lợi chúng hoàn toàn có thể mang hàng hóa chất lên thuyền rồi chạy về đảo Hải Nam. Mà thổ binh Hải Nam lại là bạn bè với lũ hải tặc này. Đến lúc đó mọi chuyện sẽ cự kì phức tạp. Nếu hắn dám đánh lên Hải Nam, có khả năng quân viên ở đó sẽ tấu thẳng lên kinh thành rằng hắn vô cớ gây sự. Hiện tại, lực của hắn không đủ khả năng để gây chiến với nhà Minh. Phe Kiến Văn tuy đang đánh với Chu Đệ nhưng vẫn chiếm ưu thế và dư sức dùng số lượng đè bẹp hắn. An Phong không phải cha con họ Hồ. Hắn hiệu rõ thực lực của mình.
Dù vậy, trong số cả đống tin bất lợi thì chỉ có một cái tương đối có lợi là người con gái hắn quan tâm vẫn ổn thỏa. Nghe nói là quân sư đám thổ phỉ có tiểu muội từng bị làm nhục nên hắn thường ngăn cản thù hạ gian dâm nếu có thể. Ngoài ra, đám hải tặc cũng đã cho người tới đòi một ngàn lượng vàng thì sẽ thả người.
- Tiền thì ta có. Vì nàng ấy, ta có thể làm tất cả mọi chuyện. Tuy nhiên, tuyệt đối không thể để bất kỳ thế lực nào xem chúng ta là con mồi béo bở.
An Phong nói.
Đây là một ngàn lượng vàng chứ không phải là bạc. Thời của hắn cũng tương đương cả triệu đô la Mỹ. Nếu Phong giao tiền, đây sẽ thành tiền lệ. Tiền này tuyệt đối không chấp nhận. Cái hắn muốn không chỉ là sống sung sướng mà còn là bảo vệ những người mà bản thân mình quan tâm.
Sau đó, gã nói:
- Cát Ti, giờ tạm thời cho người liên lạc với đám hải tặc. Bảo bọn chúng một ngàn lượng vàng cần thời gian chuẩn bị. Tạm thời giao trước một số để đảm bảo an toàn cho mạng sống ông cháu Thanh Vân. Nhắc với chúng nêu dám làm hại nàng hoặc ông nàng thì không được một xu.
- Thuộc hạ đã hiểu.
Cát Ti lên tiếng.
- Triệu Phong, người nhanh chóng dựng mô hình núi Phượng Hoàng để lực lượng của chúng ta luyện tập. Thời gian sắp tới, lực lượng của chúng sẽ vất vả rồi.
Hắn nói.
- Thuộc hạ đã rõ!
Triệu Phong lên tiếng.
- Quản tế pháp sư, ông liên hệ với đám công tượng. Bảo bọn chúng thiết kế đại pháo theo yêu cầu. Chỉ cần một cái hai khẩu là được.
- Thủ hạ đã biết.
Gã pháp sự lên tiếng.
- Ta đi kiểm tra số “thần khí” mình mang từ “tiên giới” trước. Lần trước quân Chiêm bại trận quá nhanh nên không có dịp dùng. Lần này ta muốn thử dùng lại xem sao.
Hắn sau đó có kiểm tra lại mấy khẩu súng mà mình mang theo. Nói thật, hắn định dùng nó đánh nhau quân Chiếm nhưng do quân địch bại quá dễ nên hắn không muốn lãng phí. Nói thật lòng, nếu không phải vạn bất đặc dĩ, ít nhất là cho tới khi số đạn này được chế xong, hắn sẽ không dùng thứ này.
Thời gian cứ thế thoi đưa. Hàng loạt mệnh lệnh được đưa ra. Nói chung thì hắn điên cuồng như vậy không hẳn vì Thanh Vân mà còn vì vai trò quan trọng của hoạt động thương mại. Nếu hắn không giải quyết ổn thì thuyền của tên này cứ vài ba hôm sẽ bị cướp, dăm bữa nữa tháng sẽ bị bắt cóc đòi tiền chuộc. Như vậy thì lấy gì mà phát triển.
Giờ đây, trên một sườn giốc hơi thoải của khu vực bên trong rừng ngoài Tư Dung Hành Doanh đang diễn ra một cuộc công thành chiến khốc liệt. An Phong chỉ nhìn ngắm chứ không làm gì.
Phía dưới chân dốc là một đội ngũ hai trăm năm mươi binh sĩ với những chiếc khiên chắn kì lạ đang tầng tần lớp lớp tiến lên. Phía trên là một nhóm năm trăm quân sĩ cung thủ đang bắn những mũi tên không đầu nhưng có buộc túi màu vù vù xuống.
- Đánh cho nghiêm túc vào. Ai xem đây là trò đùa thì chạy hai mươi vòng sân.
Đây là một cuộc công thành chiến giả định mô phỏng lại địa hình chiến đấu núi Phượng Hoàng theo lời kể của những người đã từng tham chiến tại đó. Kể từ cách đây một tuần khi đã đầy đủ cung tiễn và Súng trường hỏa mai thì các chiến sĩ rừng của gã Phong đã luyện tập đánh trận giả như vậy không biết bao nhiêu lần rồi.
- Mà sao chúng ta phải đánh trận giả vậy?
Một tên lính hỏi.
- Đây là ý của đại nhân. Ngươi đừng hỏi nhiều.
Chính trị viên của đại đội lên tiếng.
Có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng cũng có lý của nó cả. Vì đã tìm hiểu rõ thông tin của địch nhân, lại mô tả trước tình hình của chiến trường và luyện tập cách tấn công thì chắc chắn đến chín phần là sẽ thắng. Nhưng đâu phải lúc nào cũng có cơ hội mô phỏng như vậy.
Thực tế, chỉ cần là lão binh dày dặn thì không cần mô phỏng họ cũng có thể làm tốt những chỉ lệnh của chut tướng. Bất quá trên thực tế quân của An Phong quá non, nhiệt huyết có thừa trang bị tân tiến nhưng lại chưa ra chiến trường lần nào. Nói cho đúng là quân đội của hắn mở rộng quá nhanh. Bên cạnh lão binh thì phần lớn là chưa có kinh nghiệm.
Thực sự, những đội quân như vậy khi đối diện sống chết thường hay mất tinh thần mà chuệch choạc khiến cho không thực hiện đúng ý đồ của chủ tướng mà bại trận. Biết được điểm này An Phong chỉ có cách là tăng cường huấn luyện mô tả trước tình hình chiến đấu. Chỉ cần có như vậy thì đội quân non này không quá bỡ ngỡ trước cảnh đao thật tên thật. Chỉ cần qua được trận máu lửa lần này và thắng lợi thì nhóm quân chim non này lại trở thành lão binh rồi. Tuy không quá dày dạn như những lão binh thực sự nhưng chắc chắn họ sẽ trưởng thành hơn nhiều.
Mà cho dù là lão binh thì cũng cần luyện tập. Đặc nhiệm Seal của Mỹ dù nổi tiếng tinh nhuệ nhưng trước khi tiến hành chiến dịch cũng đều xây dựng mô hình, luyện tập rõ ràng.
- Có lẽ nên xem tiến độ chế tạo pháo rồi.
Gã Phong tự nói với mình.
- Đại nhân sau không báo trước để thủ hạ tiếp đón.
- Không cần. Ta biết các ngươi vất vả.
Lúc này đây, nhóm công tượng đang làm ngày đêm để chế tạo pháo theo yêu của của gã Phong. Hắn không định vác pháo nặng mấy chục tấn đi bắn nhau. Không khéo thì toi luôn người hắn định cứu. Cái tên này định là các loại pháo thời cận đại, có thể dã chiến. Tuy đây đúng là thử thách nhưng họ cũng đã có kinh nghiệm chế tạo súng nên cũng không khó lắm. Hơn nữa, số lượng cũng chỉ có một hai nên họ vẫn chế được.
- Có thật là khẩu pháo này sẽ mạnh hơn cả pháo của triều đình không?
Một công tượng hỏi.
- Ta dám lấy sinh mạng bảo đảm.
Đừng khinh thường khẩu pháo bé nhỏ này. Vì nó được cấu tạo vượt trội thời gian. Thứ nhất đó là có tử pháo nên tốc độ bắn cực nhanh, nếu thao tác đúng thì một phút có thể bắn một phát. Thứ hai nòng pháo có rãnh xoắn. Điều này mãi đến cuối thế kỉ mười sáu đầu thế kỉ mười bảy con người mới nghĩ ra đấy. Pháo Napoleon III của Pháp áp đảo pháo của nhà Nguyễn cũng chỉ nhờ rãnh xoắn dù nó vẫn nạp đạn từ phía trước.
Vậy tại sao tên Phong không chế tạo súng hỏa mai có rãnh xoắn. Không phải như vậy thì uy lực sẽ mạnh hơn sao. Căn bản là các công tượng không làm nổi vì đường kính lòng súng quá bé chỉ có 1cm nên không cách nào tạo rãnh được. Máy khoan thì hắn chưa chế ra. Trong khi đó, với lòng pháo len tới 10 cm thì họ hoàn toàn có thể mài nhẵn lòng pháo sau đó thủ công mà mài rũa tạo nên rãnh xoắn.
- Giờ tới lúc luyện tập rồi.
Hắn nói.
Sau đó, cả đám tiến hành thử nghiệm vũ khí mới. Kết quả cực kì khả quan. Không ai ngờ được mình lại chế ra loại thần khí như thế này.
Chỉ với 1kg thuốc súng đen thì có thể đưa đầu đạn hình trụ đi xa đến 400m. Đây là loại đạn chuyên dành để phá thuyền và các công trình kên cố. Vì chúng bay ra với lực xoáy nên vừa đi thẳng theo quỹ đạo mong muốn vừa có sức công phá cực mạnh. Loại đạn tròn từ pháo thì không tận dụng được nhiều lợi thế từ rãnh xoắn nên chỉ có thể bay xa hơn 200m mà thôi, nhưng nó lại có chức năng đập nảy nên rất có sức sát thương co bộ binh. Loại đạn thứ ba là mảnh gang nhỏ tác dụng trong chiến đấu gần và quần công thì chỉ có tác dụng trong phạm vi dưới 100m mà thôi. Xong đây mới là con át chủ bài của quân đội An Phong.
Ngay hôm sau, đội tàu thuyền của hắn chính thức xuất phát. Đây có thể xem là lực lượng có hỏa lực mạnh nhất thế giới thời điểm hiện tại.
Cứ như vậy, chiến dịch giải cứu con tin chính thức bắt đầu. Từ sau chiến dịch này, không có băng hải tặc nào dám tấn công đội tàu buôn của hắn.
Đăng bởi | dangtuanviet2018 |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 40 |