Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tịnh

Phiên bản Dịch · 2122 chữ

Không muốn bỏ lỡ cơ hội , Lưu Từ Hoàng bắt đầu thử dùng loại đan này để củng cố linh lực. Hắn cẩn thận hấp thụ, vận chuyển linh khí khắp kinh mạch.

Ban đầu, mọi thứ diễn ra trôi chảy. Nhưng chỉ sau một khắc, linh lực trong cơ thể hắn bỗng cuồng loạn, xung đột dữ dội. Mạch máu hắn căng phồng, từng tia máu thấm ra từ khóe miệng.

Cơ thể hắn bắt đầu đau đớn tột cùng. Linh khí trong đan dược quá mạnh, vượt xa khả năng hấp thu của hắn. “Lưu Từ Hoàng!” Hàn Nguyệt Tâm giật mình khi nghe tiếng động bên trong, vội liền mở cửa lao tới đỡ lấy hắn.

“Đừng tới gần!” Lưu Từ Hoàng nói lớn, cố gắng áp chế dòng khí hỗn loạn trong kinh mạch.

Nhưng chưa kịp hành động thêm, một tiếng hô lớn vang lên từ bên ngoài:

“Người trong viện, mau giao kẻ tội nhân đó ra!”

Cánh cổng tiểu viện bật tung. Một đoàn tu sĩ áo trắng từ Hàn Băng Cung xông vào, khí tức lạnh bao trùm không gian. Người dẫn đầu là một phụ nữ trung niên.

“Hàn Băng Cung…” Hàn Nguyệt Tâm thì thầm, sắc mặt tỏ vẻ khó chịu.

“Hàn Nguyệt Tâm, không ngờ lại gặp ngươi ở đây!” Người phụ nữ trung niên cười lạnh. “Một đệ tử từng làm rạng danh Hàn Băng Cung, giờ lại sống như này sao? Thật đáng thương!”

“Ta không còn liên quan gì tới các ngươi!” Hàn Nguyệt Tâm quát lớn.

“Hừ, không liên quan? Theo luật lệ của Thành Chủ, kẻ nào tẩu hỏa nhập ma đều phải bị xử lý ngay tại chỗ, để tránh gây họa cho Thành!”

“Hắn chưa hoàn toàn bị tẩu hỏa nhập ma, càng không phải loại người các ngươi có quyền phán xét!” Hàn Nguyệt Tâm nói lớn, chắn trước Lưu Từ Hoàng.

Nhưng những lời này chỉ khiến đoàn người Hàn Băng Cung bật cười chế giễu.

“Đó là mệnh lệnh, ngươi bảo vệ một kẻ tẩu hỏa nhập ma ư? Còn lão già này,” một trong số họ chỉ vào Cổ Phong, “một lão phàm nhân yếu đuối, tốt nhất nên cút đi chỗ khác"

Cổ Phong ngồi dựa lưng vào tường, vẻ mặt thản nhiên, vẫn phe phẩy chiếc quạt rách. “Nhóc con, nói năng phải cẩn thận. Ngươi sẽ hối hận đấy.”

“Hối hận?” Một nữ tu sĩ trẻ bật cười lớn. “Chúng ta là đệ tử Hàn Băng Cung, làm sao phải sợ một lão già sắp xuống lỗ như ngươi?”

Hàn Nguyệt Tâm siết chặt tay, định lên tiếng thì bị Cổ Phong ngăn lại. “Được rồi, để lão già này dạy chúng một bài học.”

Cổ Phong đứng dậy, ánh mắt từ hiền hòa bỗng trở nên sắc bén. Hắn khẽ quét chiếc quạt trong tay, một luồng kiếm khí vô hình phóng thẳng về phía đám tu sĩ Hàn Băng Cung.

Chỉ trong nháy mắt, cả đám tu sĩ đều bị thổi lùi, chật vật chống đỡ. Một số kẻ thậm chí bị cắt đứt y phục, lộ ra vẻ mặt khó xử.

“Ngươi… là ai?” Người phụ nữ trung niên tái mặt, giọng run rẩy.

Cổ Phong cười nhạt. “Chỉ là một lão già thích quạt mát mà thôi, haha. Nhưng nếu các ngươi còn dám động tới thằng nhóc này, đừng trách lão đây không nương tay.”

Đoàn người Hàn Băng Cung sững sờ, không dám bước lên thêm. Buộc phải rút lui đi mất

Trong tiểu viện, Hàn Nguyệt Tâm thở dài, quay lại nhìn Lưu Từ Hoàng vẫn đang cố gắng điều chỉnh khí tức.

“hắn sẽ ổn chứ?” nàng hỏi, lo lắng.

Cổ Phong gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị. “Tạm thời không sao. Nhưng hắn cần thời gian để ổn định lại kinh mạch. Ta sẽ bảo vệ hắn, ngươi hãy lo liệu những việc còn lại. Và cả việc đám người đó, xuất hiện đúng lúc như vậy, ta e là có kẻ giật dây ”

Hàn Nguyệt Tâm siết chặt tay. “Được, ta sẽ không để bất kỳ ai quấy rối nữa.” nói rồi nàng đi ra ngoài để lại lão xem xét Lưu Từ Hoàng

Ánh trăng lạnh lẽo bao trùm tiểu viện, như báo hiệu một trận phong ba sắp sửa ập tới.

Trong một căn phòng bí mật tại một tửu lâu lớn ở trung tâm Thánh Đan Thành, đoàn người Hàn Băng Cung đang ngồi quây quần bên một chiếc bàn tròn. Bên trong phòng, ánh sáng lờ mờ từ những chiếc đèn lồng tạo nên một bầu không khí âm u, căng thẳng.

Người phụ nữ trung niên, Bạch Yên, kẻ dẫn đầu nhóm, bực bội đập tay xuống bàn. “Hắn ta là ai? Sao chúng ta lại thất bại dễ dàng như vậy?”

“Lão già đó hẵn đơn giản. Hắn giấu khí tức rất kỹ, chắc chắn không phải kẻ tầm thường,” một tu sĩ trẻ tuổi thêm vào, vẻ mặt vẫn còn kinh hãi.

“Thật nực cười! Lại để một lão già cản trở làm nhục danh tiếng của Hàn Băng Cung!” Bạch Yên nghiến răng, ánh mắt đầy phẫn nộ.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ góc tối của căn phòng “Không cần kích động như vậy, Bạch trưởng lão.”

Mọi người quay đầu lại. Một kẻ che mặt bước ra từ bóng tối, toàn thân bao bọc trong áo choàng đen. Ánh mắt hắn lóe lên tia sắc lạnh, đầy quyền uy.

“Kẻ này là…?” Một đệ tử Hàn Băng Cung lắp bắp.

Bạch Yên khẽ cúi đầu, giọng điềm tĩnh hơn. “Người này là Hắc Diện Nhân, ân nhân của Hàn Băng Cung, cũng là kẻ đã giúp chúng ta lần ra tung tích của Hàn Nguyệt Tâm.”

Hắc Diện Nhân bước tới, giọng nói lạnh lùng như băng: “Ta đã cảnh báo các ngươi, việc này không phải là việc dễ xử lí. Nếu không cẩn thận, các ngươi chỉ chuốc lấy nhục nhã và thất bại thảm hại.”

“Ngài biết gì về lão già đó không?” Bạch Yên hỏi, ánh mắt lóe lên vẻ nghi ngờ.

“Ta biết nhiều hơn những gì các ngươi có thể tưởng tượng.” Hắc Diện Nhân cười nhạt. “Cổ Phong từng là một trong những kiếm tiên mạnh nhất tại Vân Hải Cổ Vực. Dù bây giờ hắn không còn ở đỉnh cao, nhưng vẫn đủ sức nghiền nát các ngươi như cỏ rác.”

Cả căn phòng chìm trong im lặng. Ánh mắt Bạch Yên chợt lóe lên sự lo ngại. “Nếu hắn mạnh như vậy, tại sao lại phải bảo vệ cái tên tiểu tử đó, càng làm sao chúng ta có thể tiếp tục kế hoạch? Chẳng lẽ bỏ qua cơ hội này sao?”

“Bỏ qua?” Hắc Diện Nhân khẽ cười, giọng nói đầy khinh miệt. “Các ngươi không hiểu sao? Mục tiêu của ta không chỉ là Hàn Nguyệt Tâm, mà còn là Lưu Từ Hoàng. Đó là một quân cờ quan trọng trong kế hoạch lớn hơn.”

“Kế hoạch lớn hơn?” Bạch Yên nhíu mày.

“Chỉ cần hắn chết, ta sẽ dễ dàng kiểm soát những thứ hắn đang nắm giữ trong tay.”

Một đệ tử trẻ tuổi lên tiếng, giọng có chút hoài nghi: “Nhưng thưa ngài, tại sao ngài lại muốn nhắm vào hắn? Hắn chỉ là một kẻ luyện đan vô danh…”

“Im miệng!” Hắc Diện Nhân nói lớn, ánh mắt sắc như dao khiến kẻ kia lập tức im bặt.

“Các ngươi không biết gì cả,” hắn tiếp tục. “tên nhóc đó không chỉ đơn giản là một kẻ đạo đan. Ta biết được hắn đang nắm một thứ rất thú vị"

“Thú vị? Thứ đó là thứ gì chứ" Bạch Yên thắc mắc.

“Ngươi không cần biết.” Hắc Diện Nhân giọng đầy thâm trầm. “Chỉ cần có thứ đó, Hàn Băng Cung các ngươi sẽ trở thành bá chủ. Nhưng để đạt được điều đó, các ngươi phải loại bỏ những chướng ngại trước mắt.”

Bạch Yên trầm ngâm một lúc, rồi hỏi: “Ngài có kế hoạch gì?”

“Ta đã chuẩn bị một cạm bẫy.” Hắc Diện Nhân mỉm cười. “Các ngươi chỉ cần làm theo, đảm bảo lão già đó và Lưu Từ Hoàng sẽ không thể thoát.”

“Ngài thật sự tin chắc điều đó?” Bạch Yên vẫn có chút nghi ngại.

“Ta không tin chắc,” Hắc Diện Nhân đáp, giọng trầm lạnh. “Ta khẳng định.”

Bên ngoài tửu lâu, gió lạnh thổi qua con đường vắng vẻ. Hắc Diện Nhân bước ra khỏi phòng, ánh mắt xa xăm nhìn về phía tiểu viện nơi Lưu Từ Hoàng đang trú ngụ.

“Hãy chờ xem,” hắn thì thầm. “ chính ta sẽ bóp nát ngươi, Lưu Từ Hoàng.”

Trong tiểu viện nhỏ của Thánh Đan Thành, Lưu Từ Hoàng đang nằm nghỉ trên giường, sắc mặt tái nhợt sau khi bị phản phệ và tẩu hỏa nhập ma từ lần nghịch ngu trước. Hàn Nguyệt Tâm ngồi bên cạnh, lo lắng quan sát hắn.

Cổ Phong ngồi gác ngoài sân, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt không rời khỏi bốn phía. Dù bên ngoài có vẻ yên bình, nhưng ông cảm nhận được sát khí mơ hồ từ xa.

“Ngài nghỉ ngơi đi,” Hàn Nguyệt Tâm nhẹ giọng nói khi thấy ông vẫn còn căng thẳng. “Thành chủ đã ra lệnh bảo vệ, sẽ không ai dám làm càn.”

Cổ Phong khẽ nhếch môi cười. “Hàn cô nương, trên đời này không thiếu kẻ liều mạng. Bảo vệ tốt Lưu công tử, mọi chuyện khác để ta.

Đêm khuya, một cơn gió lạnh lùa qua, mang theo mùi tanh nhè nhẹ.

Từ bốn phương tám hướng, hơn năm mươi bóng đen bất ngờ xuất hiện, nhanh chóng bao vây tiểu viện. Dẫn đầu là một kẻ mang mặt nạ sắt đen, ánh mắt lạnh lẽo lóe lên trong bóng tối.

“Lưu Từ Hoàng,” Hắc Diện Nhân trầm giọng, “đêm nay ngươi phải chết.” Cổ Phong đứng bật dậy, rút kiếm khỏi vỏ. “Các ngươi đúng là không biết sống chết.”

“Giết hắn trước!” Hắc Diện Nhân ra lệnh. Đám sát thủ đồng loạt lao tới.

Kiếm khí từ Cổ Phong như bão giật cấp 18, từng đường kiếm mạnh mẽ quét qua, chém nát mọi thứ trên đường đi. Dù một mình đối đầu với hàng chục sát thủ Nguyên Anh kỳ, ông vẫn ung dung giữ thế áp đảo.

“Lão già này quả thật khó chơi!” một tên sát thủ tức giận, hét lớn, tung ra một luồng khí độc.

Cổ Phong vung kiếm, khí lập tức bị chém tan đi. Ông cười lạnh. “Chỉ bấy nhiêu mà cũng đòi giết người sao?”

Nhưng đúng lúc đó, từ phía sau, Hắc Diện Nhân âm thầm lao tới với tốc độ rất nhanh, thanh kiếm trong tay nhắm thẳng vào Lưu Từ Hoàng đang nằm bất động trong phòng.

“Con mẹ nó!!” Cổ Phong quát lớn, tung mình chắn trước mặt Hắc Diện Nhân.

"BÙM!"

Một tiếng nổ lớn vang lên. Cổ Phong hứng trọn đòn tấn công, máu từ miệng phun ra. Hai cánh tay của ông bị đứt lìa, máu tuôn như suối. Đôi mắt ông mờ dân, cả thân thể đổ gục xuống.

“Cổ Phong!” Hàn Nguyệt Tâm chạy tới đỡ lấy ông.

Cổ Phong mỉm cười yếu ớt. “Ta... vẫn chưa chết đâu, ta còn trẻ ta muốn được chơi..Ngươi... Bảo vệ... Lưu công tử..."

Hắc Diện Nhân đứng đó, giọng nói lạnh băng. “Lão già này cũng chỉ có vậy.. Hôm nay, Lưu Từ Hoàng phải chết.”

Hàn Nguyệt Tâm siết chặt tay, “ngươi mơ đi!”

Nàng rút kiếm ra, sát khí cuồn cuộn, chuẩn bị quyết tử chiến. Nhưng trước khi nàng kịp lao vào, một tiếng gầm từ xa vọng tới.

“Tất cả dừng tay!"

Một bóng người xuất hiện, ánh sáng từ pháp khí trong tay chiếu rọi cả tiểu viện. Đó chính là Thành chủ Thánh Đan Thành, Liễu Thanh Hàn, uy nghi như thần tiên giáng thế.

“Các ngươi dám gây rối trong thành ta, muốn chết sao?” Liễu Thanh Hàn quát lớn, khí thế khiến đám sát thủ run rẩy.

Hắc Diện Nhân nhíu mày, ánh mắt lộ vẻ do dự. Sau một hồi im lặng, hắn vung tay ra hiệu rút lui. “Chúng ta đi!"

Trong chớp mắt, toàn bộ đám sát thủ biến mất vào màn đêm.

Liễu Thanh Hàn bước tới, ánh mắt nhìn Cổ Phong đây nghiêm trọng. “Ngài bị thương nặng như vậy, mau để ta cứu chữa.”

“Không cần...Ta lo được” Cổ Phong thều thào. “Cứ cứu... Lưu công tử trước...”

--

Bạn đang đọc Đan Đạo Vĩnh Sinh của Tiêu Kết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuketohh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.