Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vòng Quay Bí Ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1285 chữ

Chúng tôi tiếp tục bước đi, nhưng lần này không còn cảm giác tự do, không còn sự bình yên của lúc đầu. Mỗi bước chân, mỗi nhịp thở của tôi đều vang lên như tiếng động trong một không gian quá đỗi tĩnh lặng. Những tia sáng mờ ảo từ đèn pin phản chiếu vào những bức tường ẩm ướt, khiến bóng tối như có hình dạng riêng, như những đôi mắt đang theo dõi chúng tôi, dõi theo từng hành động, từng suy nghĩ.

Môi trường xung quanh trở nên càng lúc càng ngột ngạt, với không khí nặng nề và mùi ẩm mốc của đất và đá. Chúng tôi không nói gì, mỗi người đắm chìm trong suy nghĩ riêng. Cảm giác sợ hãi và bất an cứ như chực chờ tràn ngập tâm trí tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, không phải vì cơ thể, mà vì sự căng thẳng đang bủa vây.

Mỗi bước đi của chúng tôi giống như đang chạm vào một điều gì đó vô hình, một mối nguy hiểm không thể nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được.

“Hắn” đi trước, không nói gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự căng thẳng từ mọi cơ bắp của “hắn”, sự tập trung cao độ trong mỗi bước đi. Cả không gian này như đang thay đổi, cứ như có một thứ gì đó đang theo chúng tôi, và chúng tôi không thể dừng lại, dù chỉ là một giây.

Rồi, một lần nữa, tôi cảm thấy như có một thứ gì đó đang đón đợi chúng tôi ở phía trước. Ánh sáng kỳ lạ mà chúng tôi đã thấy lúc trước lại xuất hiện, lần này rực rỡ và mạnh mẽ hơn. Nó giống như một ngọn lửa lướt qua bóng tối, nhưng lại không mang theo hơi ấm. Sự hiện diện của ánh sáng này khiến tôi cảm thấy một nỗi sợ khó tả, cứ như sự hấp dẫn của một cơn ác mộng không thể nào thức dậy.

Cảm giác sợ hãi trong tôi càng lúc càng tăng lên. “Hắn” dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía ánh sáng đó, giống như là anh đã hiểu điều gì đó mà tôi chưa thể nhận ra. Một cảm giác mơ hồ, khó chịu ập đến.

“Chúng ta đang đi vòng.” Giọng “hắn” vang lên, lạnh lùng và trầm thấp. “Cảm giác này, tôi đã từng gặp.”

Cả tôi và “hắn” cùng quay đầu lại, và tôi gần như không thể tin vào mắt mình. Phía sau chúng tôi, căn phòng nơi chúng tôi đã bước vào trước đó - căn phòng có tế đàn - lại xuất hiện. Giống hệt như trước. Những bức tường, cái bàn đá, các vết nứt trên mặt đất, tất cả đều không thay đổi. Không gian như một chiếc vòng xoáy, lặp đi lặp lại, không có lối thoát.

Tôi không thể hiểu được điều gì đang xảy ra. Chúng tôi đã đi quá lâu, đã đi xa đến mức nào, và giờ lại quay lại nơi này, cứ như mọi thứ chưa hề thay đổi. Mọi nỗ lực, mọi dấu vết chúng tôi đã để lại dường như không có giá trị gì. Tất cả chỉ là một vòng quay bất tận.

“Hắn” tiến lại gần, ánh mắt tập trung vào cái tế đàn đã lâu không thấy. Cảm giác không thể giải thích được cứ lan tỏa, giống như chúng tôi đã quay lại điểm xuất phát, nhưng lại có một sự thay đổi nào đó trong không khí.

“Chúng ta không thể bỏ cuộc,” “hắn” nói, giọng “hắn” bây giờ nghe có phần nặng nề, hệt như sự căng thẳng của toàn bộ cuộc hành trình đang dồn lại trong từng lời “hắn” nói. “Mọi thứ đều dẫn dắt chúng ta đến đây. Nếu chúng ta không hoàn thành nghi lễ, sẽ không có kết thúc.”

“Vậy... nghi lễ này là gì?” Tôi hỏi, giọng tôi không giấu được sự hoang mang. “Tại sao lại quay lại đây?”

“Hắn” không trả lời ngay mà cúi xuống, nhìn chăm chú vào chiếc bát đá trên tế đàn, nơi trước đó chúng tôi đã tìm thấy một vết nứt. Cảm giác kỳ lạ vẫn không ngừng đeo bám, tựa hồ chiếc bát đó đang kêu gọi “hắn”, đang bảo “hắn” phải tiếp tục.

Tôi cảm thấy nỗi sợ hãi trong mình dâng lên, mỗi sợi dây thần kinh trong cơ thể như căng ra. Tôi không thể giải thích nổi vì sao, nhưng cảm giác được rằng một khi bước tiếp, sẽ không có đường quay lại. Đó là một cảm giác như đi vào một cánh cửa không thể mở ra, một con đường không thể rút lui.

Ánh sáng xung quanh bỗng dưng chập chờn, mờ đi rồi lại sáng rực. Những bóng hình mơ hồ bắt đầu xuất hiện, chỉ là những bóng đen chập chờn, không rõ hình dạng, nhưng đủ để khiến tôi cảm thấy lạnh sống lưng. Những tiếng động lạ lùng, giống như những âm thanh nhỏ giọt từ đâu đó trong bóng tối, khiến không khí trở nên nặng nề hơn.

“Hắn” tiếp tục đặt tay lên chiếc bát đá, một cử chỉ như đang kết nối với thứ gì đó vô hình. Tôi nhìn “hắn”, và trong ánh sáng lờ mờ, tôi thấy được sự căng thẳng trên khuôn mặt. “Hắn” không còn là người mà tôi biết nữa. “Hắn” tựa hồ như đang bị cuốn vào một lực lượng nào đó, một điều gì đó mà chúng tôi không thể hiểu nổi.

“Chúng ta phải làm tiếp nghi lễ,” “hắn” nói, tay “hắn” đặt lên chiếc bát đá. “Chỉ khi hoàn thành, mọi thứ mới có thể kết thúc.”

Tôi nhìn vào ánh mắt “hắn”, đôi mắt sáng lên trong bóng tối, nhưng trong đó cũng có một điều gì đó, một nỗi lo âu khó diễn tả, một sự nghi ngờ không thể dấu diếm.

“Chúng ta có thể làm được không?” Tôi hỏi, cảm giác bất an dâng lên mạnh mẽ trong tôi. “Nghi lễ này... có chắc chắn là giải pháp không?”

“Không có gì chắc chắn,” “hắn” trả lời, giọng nói khàn đi như thể không muốn nói ra nhưng lại buộc phải thừa nhận. “Chúng ta chỉ có một lựa chọn. Và đó là hoàn thành nó.”

Đột nhiên, ánh sáng quanh chúng tôi chợt tắt. Bóng tối lại bao trùm, nặng nề và âm u. Chỉ còn lại tiếng thở dốc của chúng tôi và tiếng động nhẹ nhàng từ bức tường như đang cựa quậy. Không gian xung quanh như đang chuyển động, và tôi bắt đầu cảm thấy mình không chỉ bị theo dõi mà còn bị ràng buộc bởi một lực vô hình.

Mọi thứ xung quanh tôi bỗng nhiên trở nên mơ hồ. Tôi không còn chắc chắn về nơi mình đang đứng. Những cảm giác quen thuộc từ trước bỗng chốc tan biến, thay vào đó là một thế giới khác, một thế giới nơi bóng tối trở nên vĩnh hằng, và mọi thứ không thể lý giải. Không gian như bị nén lại, thu nhỏ vào một điểm không thể đoán trước.

Chúng tôi đứng ở đó, giữa một không gian đã hoàn toàn thay đổi, không còn là căn phòng tế đàn, không còn là hành lang u ám. Tất cả xung quanh tôi bây giờ chỉ là một bóng tối không thể giải thích. Và tôi không biết liệu chúng tôi đã hoàn thành nghi lễ, hay chúng tôi đã mở ra một thứ gì đó mà không thể quay lại.

Bạn đang đọc Dấu Vết Linh Hồn sáng tác bởi hydra2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hydra2002
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.