Cậu đã từng có ước mơ chưa? (2)
Buổi chiều, Irwin dẫn Ethan, Mero và một vài người bạn nhỏ khác đến.
Hôm nay công việc không nhiều, hơn nữa mọi người đều chọn xin nghỉ, tụ tập lại với nhau để thư giãn một chút.
Lance mở cửa ra ngoài đón, ôm mỗi người, gọi bọn họ là "anh em".
Cách làm này khiến những người trẻ tuổi này đều có biểu hiện tâm tình khác nhau, hầu hết mọi người đều có một loại phấn khích không thể nói rõ, bọn họ sẽ dùng sức ôm Lance, vỗ vai và lưng hắn, sau đó cũng gọi hắn là anh em.
Người đi đường thi thoảng có liếc nhìn, nhưng chẳng mấy chốc sẽ bỏ qua, bởi vì điều này thoạt nhìn cũng không có gì dị thường.
Lần này mọi người cùng nhau tới, một là Ethan muốn cảm ơn Lance đã giúp đỡ cậu ta lần nữa, hai là cậu ta cũng muốn liên lạc tình cảm.
Dù sao chuyện của Ethan là chuyện xấu với mọi người, nhưng nó kéo theo lại là một chuyện tốt.
Khiến cho đám thanh niên ý thức được "chúng ta là một tập thể", loại cảm giác này không chỉ tràn ngập sức hấp dẫn, cũng tràn ngập cảm giác an toàn với những tâm hồn trẻ tuổi xa quê.
Lance xin nghỉ với ông chủ béo, lại bị trừ 1 đồng, nhưng thật ra hắn không quan tâm đến số tiền này.
Một đám người trẻ tuổi đi trên đường phố tràn ngập hơi thở của thời đại, khắp nơi đều là xe ô tô, những cô gái ăn mặc thời trang có thể thấy được ở khắp mọi nơi.
Cả thành phố đều tỏa ra sức sống kỳ lạ!
Bạn có thể cảm nhận được nhịp đập của thành phố, cảm nhận được nó đang phát triển, đang tiến bộ.
Sau khi Lance đến cũng chưa đi dạo quanh thành phố Kim Cảng, lần này vừa vặn cùng mọi người đi dạo khắp nơi.
Đi qua càng nhiều đường phố, nhìn thấy càng nhiều thứ, trong lòng bọn họ liền có một hình bóng mơ hồ, trở nên càng thêm rõ ràng.
Lance châm một điếu thuốc, hắn bỏ ra 5 xu mua, chất lượng thuốc lá không tốt lắm, hút hơi sặc.
Ethan nhịn không được cũng muốn hút một hơi: "Để tôi thử xem..."
Lance đưa cho cậu ta một điếu, những người bạn khác đều nhịn không được muốn thử một lần, lúc ở nhà, ai thử qua cái này?
Chắc là sẽ bị cha đánh chết!
Nhưng sau khi một mình đến Liên Bang, xiềng xích trong lòng đang dần bị phá vỡ, bọn họ cũng trở nên phóng khoáng, nhiệt tình hơn với cuộc sống.
Quả nhiên, sau khi mọi người hút một hơi đều ho sặc sụa, Ethan vốn muốn cố nén không ho ra, cuối cùng sau khi mặt đỏ tía vẫn nhịn không được ho ra.
Lance cười nhìn những người trẻ tuổi đang ồn ào này, có một loại sức sống thuộc về người trẻ tuổi, đang hồi sinh trong cơ thể hắn.
Hắn búng tàn thuốc, hỏi: "Sau này mấy cậu muốn trở thành người như thế nào?"
Ethan vừa ho khan vừa giơ tay: "Tôi muốn trở thành người giàu có, mua một căn nhà lớn, đón mẹ qua đây."
Lance nhìn về phía Irwin, cậu ấy nghiêng đầu suy nghĩ một hồi: "Tôi muốn trở thành luật sư, nghe nói luật sư kiếm được rất nhiều tiền."
Có người bạn bắt đầu trêu chọc: "Nhưng mày chưa từng đi học, muốn trở thành luật sư phải lên đại học, mày còn không biết nhiều chữ!"
Irwin tức giận xoay người đấm người kia hai cú: "Vậy tao sẽ giống như Ethan, làm người giàu, sau đó thuê một đống luật sư làm việc cho tao!"
Có người hy vọng ông trời có thể ban cho cậu ta một cô bạn gái xinh đẹp, có người hy vọng mình mua vé số có thể trúng giải độc đắc.
Mero lớn tuổi hơn một chút, khoảng hai mươi hai tuổi, thoạt nhìn trầm ổn hơn nhiều so với những người khác, khi những người khác ồn ào, cậu ta chỉ ngồi một bên cười.
Lance nhìn sang cậu ta: "Còn cậu, Mero?"
Mero gãi đầu: "Tôi hy vọng mình có thể nhanh chóng có một thân phận hợp pháp, thật ra tôi không có quá nhiều khát vọng với tiền bạc. Gia đình tôi vẫn luôn là một gia đình rất bình thường, không giàu có, thậm chí còn có chút nghèo khó. Nhưng điều này sẽ khiến tôi rất an tâm, đôi khi tôi cảm thấy nhiều tiền cũng không phải là một chuyện tốt. Tôi càng hy vọng có thể dựa vào hai tay của mình, tạo ra của cải, và tất cả những gì tôi cần trong cuộc sống. Nhưng đôi khi cách làm của những người này khiến tôi cảm thấy ngột ngạt, bây giờ tôi chỉ muốn thoát khỏi những điều này, để khi tôi đối mặt với cuộc sống, có thể đứng thẳng dậy, chứ không phải khom lưng."
Đây là một câu trả lời rất nặng nề, những người bạn vốn trên mặt còn có nụ cười, đều trở nên có chút khác biệt.
Có người thở dài, có người phàn nàn về công việc hiện tại, nhưng dù sao đi nữa, điều này càng khiến mọi người muốn trở nên giàu có hơn, có địa vị hơn.
Hạt giống đã đâm chồi, hôm nay lại được bón thêm một loại phân bón đặc biệt, không ai có thể đoán trước được cuối cùng nó có thể kết trái như thế nào.
Cuối cùng, chủ đề lại quay về phía Lance, Irwin hỏi hắn: "Còn anh, anh dự định trở thành người như thế nào?"
Lance hít sâu một hơi thuốc, thở ra, cười như không cười: "Tôi định trở thành một người có ích cho xã hội!"
Đám thanh niên đều sững sờ một chút, sau đó có người đẩy ngã Lance, lại bắt đầu đùa giỡn.
Trong quá trình đùa giỡn, một vài điều mơ hồ trong tâm hồn đang dần dần biến mất, có tác dụng sâu sắc hơn với việc hòa nhập vào thời đại này.
Lance cảm thấy bản thân dần dần không còn là một người khách qua đường của thế giới này nữa, hắn đang hòa nhập vào nơi này, trở thành một người thực sự sống ở thời đại này, sống ở nơi này!
"Lance, anh nói... Giấc mơ của chúng ta có thể thực hiện được không?"
Lance dập tắt điếu thuốc, gật đầu thật mạnh, vô cùng kiên định nói: "Nhất định có thể!"
Đăng bởi | thanhphat2004 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | babydonthurtme |
Lượt đọc | 11 |