Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1224 chữ

Người dịch: Whistle

Phải nói rằng, tuổi tác nhỏ cũng có lợi, nếu không, bây giờ Franz đã phải trực tiếp đứng ra rồi.

Tất nhiên, chủ yếu là do Hội đồng Nhiếp chính không muốn từ bỏ quyền lực trong tay quá sớm, bọn họ buộc phải gánh vác trách nhiệm này.

Để Franz đứng ra lãnh đạn, tấn công giai cấp tư sản cũng được, nhưng hậu quả là Thái tử sẽ nhiếp chính trước thời hạn, còn ủy viên nhiếp chính sẽ trở thành lịch sử.

Bên kia, Thủ tướng Metternich đang không được thoải mái, là người đại diện cho lợi ích của giai cấp quý tộc, nhưng lại tự xưng là người theo phe cải cách, nghe có vẻ không được hài hòa cho lắm.

Ban đầu, hai phe phái trong nước Áo đã đấu đá long trời lở đất, Franz lại còn đổ thêm dầu vào lửa, bây giờ thì hay rồi, phe bảo thủ cũng bắt đầu chơi trò cải cách.

Trước đây, mọi người luôn lấy chế độ nông nô ra để nói chuyện, chỉ trích phe bảo thủ cản trở sự tiến bộ của nước Áo, tước đoạt tự do thân thể của nông nô, đồng thời còn bóc lột họ một cách tàn nhẫn.

Bây giờ, các quý tộc bắt đầu phản công, so sánh cuộc sống của công nhân và nông nô, mọi người đột nhiên phát hiện ra rằng, hóa ra còn có những người thảm hơn.

Cho dù các quý tộc có tàn ác đến đâu thì họ cũng không thể bắt nông nô làm việc mười lăm, mười sáu tiếng mỗi ngày, ngoài mùa vụ bận rộn, bình thường lấy đâu ra nhiều việc như vậy?

Thời đại này, chi phí chiếu sáng không hề rẻ, các nhà tư bản bắt công nhân làm việc ca đêm là để kiếm tiền, còn các quý tộc bắt nông nô làm việc ca đêm là phải trả thêm tiền.

Những chuyện khác không cần phải nói, cuộc sống của công nhân và nông nô đều khổ như nhau!

Nhưng nói một cách tương đối, công nhân thời đại này khổ hơn, nhà máy giống như nhà tù, một khi đã bước vào thì khó mà thoát ra được, chỉ cần hơi sai sót một chút là sẽ bị đánh đập.

Còn việc có nhận được tiền lương hay không, tất cả đều phụ thuộc vào đạo đức của các nhà tư bản, gặp phải người có lương tâm thì có thể nhận được một ít, nếu gặp phải kẻ tàn nhẫn, làm việc không công mấy năm, thậm chí còn có thể bị nợ thêm một khoản.

Vấn đề khó khăn trong việc đòi lương, đừng nói là thời đại này, ngay cả ở thế kỷ 21, rất nhiều khu vực vẫn chưa giải quyết được.

Hạnh phúc là do so sánh mà ra, đau khổ cũng vậy.

Dưới sự thao túng của các quý tộc, giai cấp công nhân đột nhiên cảm thấy hóa ra họ mới là những người khổ nhất, lúc này, chính phủ muốn ban hành "Luật bảo vệ lao động", đương nhiên họ phải ủng hộ!

Chuyện liên quan đến lợi ích của bản thân, những vấn đề như cải cách hiến pháp, bầu cử phổ thông, bãi bỏ chế độ nông nô... đều có thể tạm gác lại vô thời hạn.

Giai cấp tư bản cũng không phải là quả hồng mềm, chuyện liên quan đến lợi ích của bản thân, họ sẽ không nhượng bộ dù chỉ một chút, đạo đức yêu nước lúc này đã bị chó tha đi rồi.

Người đứng giữa là Thủ tướng Metternich lại đang đau đầu, vị ngoại giao cường nhân này, khi đối mặt với mâu thuẫn nội bộ lại trở nên lực bất tòng tâm.

Cũng giống như cuộc cải cách bãi bỏ chế độ nông nô trước đây, bây giờ ông ta vẫn đang đàm phán với đại diện của giai cấp tư sản, cố gắng thuyết phục họ thông cảm, ban hành một bộ luật mà mọi người đều có thể chấp nhận.

- Thưa Thủ tướng, tôi muốn biết khi nào thì "Luật bảo vệ lao động" mới được ban hành?

Bá tước Croft lạnh lùng hỏi.

Là đối thủ chính trị của Metternich, lúc này, làm sao Croft có thể ngồi yên được? Cho dù không có sự ám chỉ của Franz, Croft cũng sẽ hành động, chỉ là mục đích hiện giờ của bây giờ đã rõ ràng hơn.

- Bá tước Croft, việc ban hành bất kỳ một bộ luật nào cũng cần phải có thời gian, chúng tôi phải tiến hành điều tra thực tế, sau đó phân tích toàn diện, ông cứ kiên nhẫn chờ đợi đi!

Metternich nói với vẻ mặt khinh thường.

Đối với kẻ thù chính trị, Metternich lười phải khách sáo, dù sao thì nói hay đến đâu mọi người cũng là kẻ thù.

- Thưa Thủ tướng, tôi có thể đợi, nhưng những người công nhân bên ngoài không thể đợi được, ông phải biết rằng, mỗi ngày ở Áo đều có hàng trăm công nhân chết vì sự bóc lột vô độ của các nhà tư bản!

- Chẳng phải bọn họ tự xưng là những người yêu nước sao? Suốt ngày vênh váo chỉ trích chúng ta tước đoạt tự do của nông nô là vô đạo đức, bây giờ bọn họ lại đang làm gì?

- Chẳng lẽ công nhân không phải là công dân Áo sao? Phải biết rằng phần lớn những công nhân này đều là nông nô do chúng ta giải phóng, việc giải phóng nông nô không những không khiến cuộc sống của họ tốt đẹp hơn, mà còn đẩy họ vào một vực thẳm khác!

- Vực thẳm này còn đáng sợ hơn, nó sẽ nuốt chửng tất cả mọi thứ, cuối cùng sẽ hủy diệt cả nước Áo!

Croft chỉ vào Metternich, gầm lên.

Đây là đang chiếu tướng, mục đích giải phóng nông nô là để họ có cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng kết quả hiện tại lại hoàn toàn ngược lại, có quá nhiều bằng chứng cho thấy cuộc sống của họ đã trở nên tồi tệ hơn.

Đây là một đòn giáng mạnh vào chủ trương bãi bỏ chế độ nông nô của Metternich, trước khi giải quyết được vấn đề này, ông ta phải tạm dừng tất cả những gì mình đã làm.

Nhưng để giải quyết vấn đề này có nghĩa là ông ta phải đoạn tuyệt với các nhà tư bản ủng hộ việc bãi bỏ chế độ nông nô, thậm chí còn phải đả kích các nhà tư bản.

Hiện tại, phần lớn những người theo phe cải cách trong nước đều là giai cấp tư sản, điều này sẽ làm lung lay địa vị Thủ tướng của Metternich, trừ khi ông ta hoàn toàn ngả về phía các quý tộc.

Thực ra, bản thân Metternich là đại diện của các quý tộc, luôn đứng về phía các quý tộc, ngoại trừ phong trào giải phóng nô lệ, ông ta không phản đối việc thỏa hiệp một lần nữa với giai cấp quý tộc, vấn đề là việc đứng về phía ai cũng phải có nghệ thuật.

Bạn đang đọc Đế Quốc La Mã Thần Thánh (Dịch) của Tân Hải Nguyệt 1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whistle123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.