Người dịch: Whistle
Theo Franz, cách giáo dục này thực chất là thất bại. Có quá nhiều nội dung bài học cần phải học thuộc lòng, căn bản không có thời gian để suy nghĩ.
Không còn cách nào khác. Thời điểm này, gia tộc Habsburg xảy ra biến cố, cha và bác hắn đều là những người có chỉ số IQ bẩm sinh thấp, việc giáo dục truyền thống của gia tộc bị gián đoạn, những kiến thức đế vương vốn được truyền miệng đã bị cắt đứt.
Những khóa học này đều do mẹ cậu, bà Sophie sắp xếp. Bà là một tín đồ Công giáo sùng đạo, bà cho rằng là người thừa kế hoàng đế thì phải kiên cường, bất kỳ biểu hiện cảm xúc nào cũng là tai họa, vì vậy bà rất nghiêm khắc với Franz.
Ngoài việc học tiếng mẹ đẻ, Franz đã có thể viết thư bằng tiếng Pháp từ năm 8 tuổi, 11 tuổi học thêm tiếng Hungary, tiếng Séc, tiếng Ý, 13 tuổi bắt đầu học tiếng Latinh và tiếng Hy Lạp…
Đáng tiếc, Franz không được thừa hưởng gen học bá của nguyên chủ. Sau khi tiêu hết "vốn liếng" mà nguyên chủ để lại, kết quả học tập của hắn ngày càng sa sút.
Franz, người thông thạo tám thứ tiếng, có thể sử dụng hầu hết các ngôn ngữ của các dân tộc trong đế quốc Áo-Hung để giao tiếp trong lịch sử đã không còn nữa, giờ đây chỉ còn lại một học sinh kém vì vượt qua điểm trung bình mà cố gắng.
…
- Franz, gần đây con bị sao vậy, tại sao bài vở lại sa sút nhiều như thế?
Chưa kịp để Franz mở lời, mẹ hắn, công chúa Sophie xứ Bavaria, đã bùng nổ.
Đây chính là di chứng. Theo thời gian, hình tượng đứa con ngoan ngoãn của Franz bắt đầu sụp đổ, và điểm số giảm sút chính là một trong những khía cạnh đó.
- Thật đáng tiếc, Phu nhân Sophie đáng kính. Những khóa học mà người sắp xếp cho con đã vượt quá khả năng chịu đựng của con. Trong số rất nhiều quý tộc châu Âu, liệu có ai phải học tập nặng như con không?
Franz chất vấn.
- Franz, con đang chỉ trích ta ngược đãi con sao?
Phu nhân Sophie lạnh lùng nói, sắc mặt u ám.
- Phu nhân Sophie đáng kính, con không có ý đó. Tuy nhiên, người cũng biết chương trình học của con nặng nề như thế nào mà.
- Năng lượng của con người là có hạn, với nhiều môn học như vậy, con căn bản không có đủ thời gian để học, bây giờ còn phải tham gia huấn luyện quân sự, điểm số sa sút là điều không thể tránh khỏi!
- Cách tốt nhất là cắt giảm bớt những khóa học không cần thiết, như vậy điểm số của con mới có thể được cải thiện!
Franz nghiêm túc nói.
- Vậy sao, con nghĩ rằng mình đã trưởng thành, cánh đã cứng rồi, có thể không nghe lời mẹ mình nữa sao?
Sophie cười lạnh.
Franz biết tình hình không ổn. Có vẻ như hắn vẫn đánh giá thấp ham muốn kiểm soát của một người mẹ.
Thường thì chỉ cần tự cho mình là muốn tốt cho con cái thì họ sẽ bất chấp tất cả để kiên trì, lúc này muốn thuyết phục bà ấy không phải là chuyện dễ dàng.
Tuy nhiên, bây giờ hắn không thể lùi bước, nếu không thì cuộc sống sau này sẽ càng khó khăn hơn.
Franz nghiêm nghị nói:
- Phu nhân Sophie đáng kính, với tư cách là người thừa kế của đế chế Áo, con cần phải học những kiến thức khác với người thường.
- Bây giờ người đang bồi dưỡng một vị hoàng đế của đế chế, chứ không phải một học giả uyên bác. Những khóa học phức tạp như vậy thì có ích gì cho việc cai trị đất nước này?
- Nếu người cho rằng con đang lười biếng, vậy thì người có thể tự mình thử. Hiện tại con có tổng cộng hai mươi tám môn học, mỗi ngày còn phải dành hai tiếng đồng hồ để huấn luyện quân sự!
Sophie rơi vào trầm tư. Đây chính là sự khác biệt trong giáo dục của châu Âu. Việc cãi lời cha mẹ là chuyện rất bình thường, miễn là có lý thì cha mẹ thường sẽ chấp nhận.
Mặc dù thời đại này vẫn chưa cởi mở, mô hình giáo dục chính thống vẫn là đào tạo những công nhân ngoan ngoãn, đây là nhu cầu của giai cấp thống trị, nhưng Franz là Thái tử, không ai dám yêu cầu giam cầm tư tưởng của hắn.
Quý tộc châu Âu có thể trường tồn thực chất cũng có liên quan đến nền giáo dục của họ. Đừng nhìn họ thường bảo thủ về chính trị, đó là do lợi ích, nhưng trong việc giáo dục con cái, quý tộc châu Âu luôn rất tiến bộ.
Một lúc sau, Sophie dường như đã chấp nhận lời nói của Franz, nhưng những nghi ngờ trong lòng bà vẫn chưa được giải đáp, bà hỏi ngược lại:
- Vậy con định làm gì?
Franz nghiêm nghị nói:
- Phu nhân Sophie đáng kính, con đã mười sáu tuổi rồi, không còn là một đứa trẻ nữa. Con biết rõ mình đang làm gì và hiểu mình cần phải làm gì!
- Kiến thức lý thuyết không bằng thực tế xã hội. Từ nhỏ đến lớn, con đều sống trong cung điện, những gì con nhìn thấy, con biết đều là những gì người cho rằng con nên thấy.
- Nhưng có quá nhiều nghi vấn và lỗ hổng trong đó. Chắc hẳn người biết rõ, các giáo viên của con thường bị con hỏi đến mức không nói nên lời.
- Thế giới này rốt cuộc như thế nào, đế chế Áo hiện tại ra sao, con đều không biết gì cả.
- Nếu không tự mình đi ra ngoài, tìm hiểu tình hình thực tế của đất nước, thì sau này con chỉ có thể học theo bác, an phận làm một vị hoàng đế bù nhìn!
Sắc mặt Sophie thay đổi. Lời nói của Franz chẳng khác nào đang âm thầm chỉ trích bà. Bà vốn là người xuất thân hoàng tộc, rất nhanh đã kìm nén cơn giận, nói:
- Franz, đừng quên con mới mười sáu tuổi. Con còn nhiều thời gian để tìm hiểu đất nước này. Bây giờ điều con cần nhất là học tập!
Franz lắc đầu, trịnh trọng nói:
- Không, mẹ! Con không có nhiều thời gian như vậy. Khi người cho rằng con có thể đi tìm hiểu đất nước này thì con đã không còn nhìn thấy được tình hình thực tế của nó nữa rồi.
- Các quan chức có rất nhiều cách để chỉ cho con thấy những gì họ muốn con thấy, còn tình hình xã hội thực sự thì con không thể nào biết được!
- Franz, con quá đa nghi rồi. Thế giới này không tệ như vậy đâu. Nếu muốn tìm hiểu thế giới này, con hoàn toàn có thể đọc báo!
Sophie nói, sắc mặt tái nhợt.
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 143 |