Ngoại truyện 1 (2)
Phùng Nam Thư ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tào Tĩnh bước ra khỏi văn phòng.
"Phùng tiểu thư, cô là Tào Tĩnh. Sau này cô là giáo viên chủ nhiệm của em, giờ cô dẫn em lên lớp nhé?"
"Vâng ạ."
"Tế Châu là thị trấn nhỏ, học sinh trong lớp đông, chắc chắn không thể bằng thành phố lớn. Nếu em có vấn đề gì thì cứ nói với cô."
Tào Tĩnh vừa nói vừa dẫn Phùng Nam Thư đến khu nhà lớp học ồn ào náo nhiệt.
Lớp 10/1 nằm ở đầu cầu thang tầng hai, rẽ phải là tới. Ngay khi Phùng Nam Thư theo Tào Tĩnh bước vào lớp, cả lớp học lập tức náo loạn.
Cuộc sống cao trung nhàm chán vô vị, ngày nào cũng chỉ có học và học. Nay đột nhiên xuất hiện một nữ sinh xinh đẹp chuyển trường, điều này thú vị y như idol đến trường vậy.
Ngay cả những bạn học sinh đang ngủ gật cũng bị dựng dậy.
Vẻ đẹp thoát tục, khí chất cao sang, toát ra từ cô gái đến từ thành phố lớn, quả là một cú đả kích trí mạng đối với lũ học sinh tầm nhìn hạn hẹp ở cái thị trấn nhỏ này.
Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp phòng học, tất cả đều là những lời khen ngợi về nhan sắc xinh đẹp của cô gái.
Tào Tĩnh vỗ tay ra hiệu cho mọi người im lặng, sau đó giới thiệu sơ qua về Phùng Nam Thư, sắp xếp cho cô ngồi ở bàn thứ hai.
Lúc này, tất cả ánh mắt của cả lớp đều đổ dồn vào Phùng Nam Thư.
Cô gái nhỏ không có quá nhiều biểu cảm, chỉ lễ phép ngồi xuống, tư thế thẳng tắp, sau đó rơi vào im lặng.
[Môi trường giao tiếp ở thị trấn nhỏ chẳng có gì bổ ích.]
[Phu nhân không muốn con bé bị bạn học làm phiền.]
Nhớ đến lời dặn dò của thư ký Lý, Tào Tĩnh không khỏi đau đầu.
Với nhan sắc khuynh quốc khuynh thành như Phùng Nam Thư, e là con bé sẽ sớm trở thành hoa khôi của trường, là đối tượng theo đuổi của biết bao chàng trai.
"Này, nghe nói lớp 10/1 có học sinh mới chuyển đến, xinh đẹp như minh tinh vậy."
"So với Sở Ti Kỳ lớp 10/2 thì sao?"
"Một trời một vực!"
"Thật hay giả vậy? Tớ ít đọc sách lắm, cậu đừng có lừa tớ."
"Thật mà, xinh lắm, tan học tớ dẫn cậu đi xem."
"Có phải cô ấy hay mặc váy ngắn, đi giày da đen, tóc dài đến eo ấy không?"
"Cậu cũng nhìn thấy rồi à?"
"Hôm trước tớ nhìn thấy ở hành lang, nhìn đến nỗi đâm cả vào tường, xấu hổ muốn độn thổ."
Tin đồn ngày càng lan xa, rất nhiều nam sinh lớp khác lén la lén lút đến lớp 10/1 để chiêm ngưỡng nhan sắc của hot girl.
Họ nhìn thấy Phùng Nam Thư lặng lẽ ngồi học bài, lúc thì dưới ánh nắng ban mai dịu nhẹ, khi thì dưới ánh chiều tà rực rỡ, giống như một vầng trăng lạnh lùng, yên tĩnh, ngoan ngoãn.
Tất cả nam sinh khối 10 sau khi nhìn thấy cô đều im lặng như tờ, về đến lớp thì như người mất hồn.
Kể từ đó, lại có thêm một làn sóng đến thăm dò.
Vẻ đẹp của Phùng Nam Thư khiến người khác yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhất là ở độ tuổi 17, 18, tuổi dậy thì dễ rung động, rất nhiều người đã bị khuất phục bởi vẻ đẹp trong sáng và cao quý ấy.
Thế là, hàng ngày được nhìn thấy Phùng Nam Thư, hoặc là dựa vào bệ cửa sổ nhìn cô đi học và tan học, đã trở thành thói quen của rất nhiều nam sinh.
Xinh đẹp, học giỏi, gia thế bí ẩn, trong lòng rất nhiều chàng trai âm thầm đưa ra quyết định.
Mình muốn thầm mến cô ấy.
Tuổi thanh xuân này của mình, chỉ có mỹ nhân như cô ấy mới xứng đáng.
Nhưng sau một thời gian học chung, mọi người phát hiện ra Phùng Nam Thư ít nói, lạnh lùng, dường như không muốn hòa nhập với tập thể.
Ngoại trừ học sinh lớp 10/1 có thể nghe giọng của cô ấy khi trả lời câu hỏi của giáo viên, còn lại gần như chẳng ai biết giọng nói của cô ấy như thế nào.
Hơn nữa, ngoại trừ lúc đi vệ sinh, cô ấy gần như không xuất hiện ở ngoài cửa lớp.
Mọi người đều biết cô là tiểu thư con nhà quyền quý chuyển từ Thượng Hải đến, chính điều này càng khiến cho khoảng cách giữa cô và mọi người ngày càng xa cách.
Đặc biệt là mỗi ngày tan học, Phùng Nam Thư đều được hai vệ sĩ cao to đón bằng chiếc xe hơn ba triệu tệ, càng khiến cho người ta cảm thấy cô thật xa vời.
Sau kỳ thi tháng 11, vị tiểu thư này thần bí này lại có thêm một biệt danh.
Đó chính là, thiếu nữ học thần!
Trong số những học sinh khối 10, người có thành tích học tập tốt nhất là Tống Thụy Dương lớp 10/1, kể từ khi nhập học đến nay, lần nào cậu ấy cũng giành được vị trí thứ nhất.
Nhưng sau khi Phùng Nam Thư chuyển đến, Tống Thụy Dương đã bị đánh bại, xuống hạng 2.
Đặc biệt là môn toán của cô gần như đạt điểm tuyệt đối, khiến cho học bá như Tống Thụy Dương cũng phải cam bái hạ phong.
Nhưng Phùng Nam Thư vẫn như vậy, lạnh lùng, xa cách, mỗi ngày tan học đều được người đón đi, như một vầng trăng không chân thật, lướt qua trường cao trung Thành Nam.
Lúc này, rất nhiều người nhận ra rằng, sự lạnh lùng của Phùng Nam Thư không phải là do cô bất an khi đến một môi trường mới, mà đó chính là tính cách của cô ấy.
Đăng bởi | H.vân_hy |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 91 |