Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chấp sự làm khó dễ (2)

Phiên bản Dịch · 1239 chữ

Thông thường, đệ tử ngoại môn, ngoài ba món đồ kia, còn được lĩnh một bộ công pháp cơ bản, và pháp môn luyện đan, luyện khí, chế phù, để họ cống hiến cho môn phái.

Đương nhiên, đây là những thứ cơ bản nhất, rác rưởi nhất, muốn đồ tốt hơn thì phải dùng linh thạch mua. Linh thạch thì phải làm việc cho môn phái kiếm lấy. Ví dụ như giúp môn phái chế phù, luyện đan, luyện khí, đều được thù lao. Rồi dùng thù lao đó đổi công pháp cao cấp, hoặc đan dược, vật tư tu luyện. Đây là con đường hầu hết đệ tử ngoại môn phải trải qua.

Chỉ có đệ tử nội môn mới không cần lao động mà vẫn có đủ vật phẩm tu luyện.

Muốn làm đệ tử nội môn thì có hai con đường, một là thiên tư kinh người, được các cao thủ trong môn thu làm đệ tử, tự nhiên không thiếu gì, chỉ cần chuyên tâm tu luyện là được.

Còn đệ tử ngoại môn thì chỉ có thể dựa vào tu luyện chăm chỉ, đạt đến Tiên Thiên tầng mười ba, rồi Trúc Cơ, mới có thể trở thành đệ tử nội môn.

Trúc Cơ là mục tiêu của Tiểu Bàn. Để đạt được mục tiêu, hắn thu xếp tâm trạng, rồi vội vã đi lĩnh đồ.

Kết quả, Tống Chung lại bị các chấp sự làm khó dễ, biết hắn không có gì cho họ, liền châm chọc hắn một hồi, rồi tùy tiện cho hắn mấy quyển bí tịch rác rưởi rồi đuổi đi.

Từ đầu đến cuối, Tống Chung vẫn cười ngây ngô. Hắn đã trải qua vô số chuyện tương tự, tâm cảnh đã rất kiên nhẫn.

Hắn không tranh chấp với đám người này, mà ghi nhớ bộ mặt của họ, rồi dùng sự tức giận đó vào tu luyện, chờ Trúc Cơ thành công rồi trở lại báo thù!

- Quân tử báo thù, mười năm không muộn!

Tống Chung mang theo đống rác rưởi và đầy phẫn uất, chưa ăn cơm đã về nhà.

May mà sau khi vào cảnh giới Tiên Thiên, yêu cầu về thức ăn của tu sĩ không cao, dù chưa đến mức Ích Cốc, nhưng mấy ngày không ăn cũng không đói.

Trở về, Tống Chung ném đống rác sang một bên, rồi bắt đầu tính toán. Hắn không còn là sai vặt, không cần đi nhặt rác nữa.

Thời gian còn lại dùng để tu luyện.

Nhưng mà, đến cảnh giới Tiên Thiên, tu luyện cần có biện pháp hỗ trợ, chỉ dựa vào linh khí của Huyền Thiên biệt viện là không đủ. Cần có đan dược, linh thạch, và công pháp tốt. Đáng tiếc hắn không có gì cả.

Nhưng Tống Chung không vội, có bản mệnh pháp bảo biến thái như vậy, hắn có tất cả.

Sau khi khổ tu một đêm trong bản mệnh pháp bảo, sáng sớm hôm sau, Tống Chung dậy, rửa mặt chải đầu, rồi cầm thanh phi kiếm gãy.

Hôm nay, hắn sẽ luyện tập ngự kiếm phi hành.

Ngự kiếm phi hành là điều khác biệt lớn nhất giữa tu sĩ và phàm nhân, có nó thì mới được gọi là tu sĩ, không biết bay thì không ai coi trọng.

...

Ngự kiếm phi hành, là năng lực phổ biến, khẩu quyết chẳng khó tìm, khắp nơi đều có. Ngay cả nếu Tống Chung không nạp lễ, người ta cũng tiện tay tặng hắn một bản. Đêm qua, Tống Chung đã hăm hở học thuộc lòng khẩu quyết Ngự Kiếm.

Sáng sớm hôm nay, hắn hân hoan chuẩn bị cho chuyến bay đầu đời.

Phải nói, thân hình hơi mập của Tiểu Bàn quả thực chẳng giúp ích gì cho việc phi hành. Phi kiếm của hắn vốn đã cũ nát, lại thêm gánh nặng một chủ nhân mập mạp như hắn, càng thêm khó khăn.

Chiếc phi kiếm tội nghiệp bị hắn giẫm lên, sống kiếm cong oằn, mang hắn lắc lư giữa không trung, vô cùng nguy hiểm, y như đi trên cầu độc mộc.

May thay Tiểu Bàn cũng từng luyện võ, ngày ngày chạy không uổng phí, giữ thăng bằng khá tốt. Sau hơn hai canh giờ vật lộn, cuối cùng hắn cũng miễn cưỡng điều khiển được phi kiếm, bay lên bay xuống, tuy tư thế chẳng khác gì heo nái leo cây, không thể nào so với dáng vẻ ung dung của người khác, nhưng ít ra không bị rơi xuống.

Thực ra, may mà phi kiếm của Tống Chung quá tệ, bởi vì phi kiếm của đệ tử bình thường, một khắc đồng hồ có thể bay ba bốn trăm dặm. Còn chiếc phi kiếm nát của Tống Chung chỉ đạt một nửa tốc độ đó. Phải biết, phi kiếm càng nhanh càng khó điều khiển.

Như vậy, Tống Chung lại càng dễ điều khiển, nhờ đó mà hắn học được bước đầu phi hành trong thời gian ngắn.

Cảm giác bay trên trời lần đầu tiên thật sảng khoái, trước giờ Tống Chung chưa từng có trải nghiệm nào tương tự.

Hắn phấn khích điều khiển phi kiếm bay thẳng đến nơi hắn hay đến nhất: Thiên Câu.

Chưa đầy nửa khắc đồng hồ, Tiểu Bàn đã đến Thiên Câu, tiện tay thu phi kiếm, nhìn đống rác dưới kia, cảm khái:

- Trước kia đến đây, ít nhất phải chạy hơn nửa canh giờ, giờ chỉ mất chưa tới một phần ba thời gian, đó là dùng phi kiếm tệ nhất, nếu đổi phi kiếm tốt hơn, chắc còn nhanh gấp nhiều lần! Quả nhiên bay nhanh thật!

Cảm khái xong, Tiểu Bàn lại triệu hồi phi kiếm, bay xuống Thiên Câu.

Hắn đến đây không chỉ để hoài niệm, mà còn có việc quan trọng phải làm.

Qua hai ngày quan sát, Tống Chung đã hiểu sơ bộ về bản mệnh pháp bảo của mình. Trước hết, khả năng phân giải của bảo vật này thực sự kinh khủng, bất kể là phù chú, đan dược hay pháp bảo, đều có thể phân giải. Chỉ là tốc độ phân giải khác nhau, đồ vật càng cao cấp thì phân giải càng chậm.

Nhưng vật phẩm cao cấp chứa nhiều nguyên liệu quý, so sánh ra, phân giải hàng cao cấp vẫn lời hơn, vừa tăng linh khí không gian, lại thu được nguyên liệu cao cấp.

Phải biết, đất đen trong bản mệnh pháp bảo có hạn, chỉ có vật bị đất đen bao phủ mới bị phân giải, nên về bản chất, khả năng phân giải của nó cũng có hạn, không thể phân giải quá nhiều cùng lúc, trong trường hợp này, tất nhiên phải ưu tiên phân giải đồ vật cao cấp!

Mà đồ vật cao cấp, Tống Chung không có, đồ hắn nhặt được khi làm việc đều là cấp thấp.

Muốn có hàng cao cấp, với năng lực của hắn, chỉ có thể đến Thiên Câu thử vận may.

Tống Chung chưa từng học luyện khí, nhưng lâu năm ở môn phái tu chân, cũng hiểu biết chút ít. Hàng cao cấp thường là pháp bảo, đan dược và phù chú cũng có loại cao cấp, nhưng hiếm gặp, mà đồ vứt ở Thiên Câu, phần lớn là phế phẩm đã qua sử dụng, không đáng bỏ công sức.

Bạn đang đọc Diệt Thế Lôi Tu (Bản Dịch) của Tả Tự Bản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhNhi.Epx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.