Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11: Gặp lại những người đồng hành

Tiểu thuyết gốc · 1121 chữ

Duy và Mai tiếp tục cuộc hành trình qua những vùng đất khắc nghiệt của thế giới song song. Mặc dù họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều thử thách và hiểm nguy, nhưng vẫn chưa tìm thấy dấu hiệu của cổng dịch chuyển. Mỗi ngày trôi qua, họ càng nhận ra sự đen tối bao trùm lên nơi này, một nơi mà mọi thứ đều mang vẻ tàn bạo và hủy diệt.

Cơn bão đỏ vẫn luôn rình rập, thỉnh thoảng lại bùng lên dữ dội như thể nó đang tìm kiếm những kẻ yếu đuối để nghiền nát. Thế giới này giống như một cơn ác mộng bất tận, và trong khi đó, tình cảm giữa Duy và Mai ngày càng trở nên sâu đậm. Họ không chỉ là những người bạn đồng hành nữa mà là người thân, người yêu, cùng chia sẻ những hy vọng và nỗi sợ hãi trong mỗi bước đi.

Một buổi sáng, khi cả hai đang tiếp tục hành trình vượt qua những đồi cát và hẻm núi, họ nhận thấy có một đám người ở phía xa. Những bóng hình mờ ảo trong sương mù càng lúc càng rõ ràng, và Duy cảm thấy một cảm giác kì lạ dâng lên trong lòng. Anh dừng lại, quay sang Mai.

"Em thấy không? Có người ở đằng kia," Duy nói, giọng có chút lo lắng.

Mai nhìn theo hướng anh chỉ và thở dài. "Họ có thể là những người giống chúng ta, bị dịch chuyển đến đây," cô nói. "Chúng ta phải đi xem thử."

Cả hai không hề chần chừ, bước nhanh về phía nhóm người lạ. Khi tiến gần hơn, họ nhận ra rằng đây là những người cũng giống như họ — những người bị dịch chuyển từ thế giới thật đến thế giới song song này. Một số người trong nhóm trông có vẻ kiệt sức, trong khi một số khác lại đứng thẳng, ánh mắt lạnh lùng và đầy hoài nghi.

Duy và Mai tiến lại gần, và một người trong nhóm, một nam thanh niên cao lớn, quay lại nhìn họ. Anh ta có vẻ như là người dẫn đầu trong nhóm. Anh ta không tỏ ra thân thiện mà chỉ nhìn Duy và Mai một cách chằm chằm, như thể đang đánh giá họ.

"Chúng ta không cần thêm người," anh ta nói, giọng lạnh lùng và đầy vẻ cảnh giác.

Mai vội vã bước lên một bước, cố gắng làm dịu tình hình. "Chúng tôi cũng như các bạn. Chúng tôi cũng bị dịch chuyển đến đây," cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

Người thanh niên nhíu mày, xem xét Mai một lúc, rồi quay sang Duy. Cuối cùng, anh ta thở dài, ra hiệu cho mọi người dừng lại.

"Vậy là các bạn cũng bị lạc," anh ta nói, không có vẻ gì là ngạc nhiên. "Tôi là Minh. Đây là nhóm của tôi. Chúng tôi đã tìm kiếm cổng dịch chuyển trong suốt một tuần mà không có kết quả."

Duy và Mai nhìn nhau, sự lo lắng lại hiện lên trong ánh mắt họ. Một tuần... có nghĩa là thời gian của họ không còn nhiều nữa. Chỉ còn ít ngày nữa là họ cũng sẽ phải đối mặt với số phận khủng khiếp nếu không tìm được cổng dịch chuyển.

"Chúng tôi cũng đang tìm cổng dịch chuyển," Duy nói. "Chúng ta có thể hợp tác, giúp đỡ lẫn nhau."

Minh im lặng một lúc, sau đó gật đầu. "Chúng ta có thể hợp tác. Nhưng nhớ rằng, trong thế giới này, mỗi người chỉ có một cơ hội duy nhất. Cần phải cẩn trọng và không được làm tổn thương người cộng hưởng của mình. Nếu không, mọi thứ sẽ tiêu tán."

Lời cảnh báo của Minh khiến Duy và Mai càng cảm thấy áp lực. Thế giới này không chỉ đẩy họ vào những thử thách khó khăn mà còn là một cuộc chiến sinh tồn, nơi mỗi quyết định có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Càng nghĩ về điều đó, Duy càng cảm thấy sự nặng nề trong lòng.

Nhóm của Minh bắt đầu chia sẻ những gì họ đã tìm thấy trong suốt hành trình. Họ đã đi qua những khu rừng u ám, những vùng đất đầy đá và cát, và đã gặp phải những sinh vật kỳ dị. Nhưng một điều họ đều nhận thấy là mọi thứ ở đây đều không giống như trong thế giới thật. Mọi thứ dường như bị bóp méo và khắc nghiệt hơn rất nhiều.

Mai chăm chú lắng nghe, mắt không rời khỏi những người trong nhóm. Có vẻ như tất cả đều đã trở thành những kẻ mệt mỏi, chán nản vì không thể tìm ra cổng dịch chuyển. Cô cảm thấy một cảm giác đồng cảm với họ, nhưng đồng thời cũng lo lắng cho chính mình và Duy.

Cả nhóm tiếp tục di chuyển về phía trước, nhưng lần này có sự hợp tác chặt chẽ hơn giữa Duy, Mai và nhóm của Minh. Họ bắt đầu chia nhau những món đồ ít ỏi mà họ có: thực phẩm, nước uống, và những vật dụng cần thiết để sinh tồn trong thế giới nguy hiểm này. Nhưng mối nguy hiểm không chỉ đến từ thiên nhiên hay những sinh vật kỳ lạ. Mối đe dọa lớn nhất chính là sự bất an trong lòng mỗi người, khi họ nhận thức rõ ràng rằng thời gian của họ đang dần cạn kiệt.

Sau một vài ngày, khi họ vượt qua một khu rừng rậm rạp và nguy hiểm, họ dừng lại để nghỉ ngơi. Mai tìm được một khoảng trống giữa những cây cổ thụ lớn để nghỉ ngơi, và Duy ngồi xuống cạnh cô.

"Anh nghĩ chúng ta có thể tìm thấy cổng dịch chuyển không?" Mai hỏi, giọng cô hơi run rẩy. "Chúng ta chỉ còn một chút thời gian nữa thôi."

Duy nhìn Mai, ánh mắt anh đầy sự kiên định. "Chúng ta sẽ làm được. Chắc chắn sẽ tìm thấy. Em tin anh, đúng không?"

Mai gật đầu, nắm lấy tay Duy. "Em tin anh."

Giữa những khó khăn và thử thách khắc nghiệt, tình cảm giữa Duy và Mai ngày càng sâu đậm hơn. Họ không chỉ là những người đồng hành trong cuộc chiến sinh tồn mà còn là những người bạn, người yêu cùng chia sẻ hy vọng vào một ngày mai tươi sáng. Dù thế giới này có tàn bạo đến đâu, tình yêu và sự đoàn kết vẫn là sức mạnh vĩ đại nhất để họ vượt qua tất cả.

Bạn đang đọc Dòng Chảy Định Mệnh sáng tác bởi yy32809637
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy32809637
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.