Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 38: Theo dõi

Phiên bản Dịch · 1856 chữ

Đêm khuya, tại rìa Rừng Cấm.

Harry, Ron và Hermione đang trốn trong bụi cỏ gần Rừng Cấm, không ngừng dõi mắt về phía lâu đài.

Hermione lo lắng nói: "Mình không nghĩ chúng ta nên nghi ngờ giáo sư..."

Ron lập tức phản bác: "Hermione, chúng ta từng bị lừa rồi, bồ còn nhớ Giáo sư Quirrell hồi năm nhất không? Ai mà ngờ được ông thầy nhút nhát ấy lại có Voldemort đính kèm sau đầu chứ?"

"Nhưng điều đó không có nghĩa là các giáo sư khác cũng thế—" Hermione cố gắng bảo vệ vị giáo sư mà cô ngưỡng mộ.

Ron cắt ngang: "Thử nghĩ mà xem, Gilderoy Lockhart đấy. Ông ta không phải phù thuỷ Hắc Ám, nhưng cũng chẳng phải một giáo sư ra hồn. Harry, bồ quên vụ bồ phải đóng giả làm ma cà rồng trong giờ Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám rồi à?"

Harry chợt rùng mình khi nhớ lại, cơn buồn nôn bỗng trào lên.

Cậu hạ giọng, cố trấn an Hermione: "Chúng ta không hẳn là nghi ngờ, chỉ tò mò thôi. Bọn mình chỉ muốn xem giáo sư vào Rừng Cấm để làm gì. Nếu không có gì khả nghi, chúng ta còn có thể nhờ Giáo sư Heip giúp đỡ điều tra vụ Phòng chứa Bí mật."

Hermione im lặng, không nói gì thêm.

Ba người tiếp tục nấp trong bụi cây. Đêm tháng Mười một lạnh buốt, sương mù mỏng tang khiến không khí càng thêm giá rét.

Ron bắt đầu run cầm cập, toàn thân cứng đờ vì lạnh. Cậu nói qua hàm răng lập cập: "Có khi nào… giáo sư sẽ không đến không? Hay là, chúng ta quay về đi?"

"Chờ thêm chút nữa," Harry kiên nhẫn đáp.

Thời gian trôi qua, trời sắp sửa bước sang nửa đêm.

Bỗng một bóng người cao ráo từ lâu đài bước ra.

"Có người đến! Là Giáo sư Heip!" Cả ba người đều phấn khích, cuối cùng cũng không chờ uổng công.

Ở phía bên kia,

Felix Hap rời khỏi lâu đài, tiến về phía Rừng Cấm.

Cơn gió đêm mát lạnh lướt qua mặt, mang lại cảm giác thoải mái dễ chịu.

Anh đi đến rìa Rừng Cấm, ngay lập tức cảm thấy có điều gì đó đang theo dõi mình.

Sinh vật nhỏ? Hay sinh vật trong Rừng Cấm?

Nhưng những sinh vật này hiếm khi xuất hiện ở rìa rừng.

Felix rút đũa phép, ánh sáng phát ra từ đầu đũa biến thành hàng chục tia sáng trắng đục bay ra, nổ tung trên không trung, soi sáng cả một vùng rộng lớn trong phạm vi trăm mét.

Chẳng có gì cả.

Felix nhíu mày, bước đến gần một gốc cây, như thể bị một cảm giác nào đó dẫn dắt. Anh đứng lại, chăm chú quan sát một lúc lâu, rồi đột nhiên mỉm cười.

Ở phía đối diện, ba người bạn trẻ đang trốn dưới tấm Áo khoác Tàng hình của Harry, nín thở, không dám nhúc nhích. Trên khuôn mặt họ là biểu cảm đầy căng thẳng và hoảng sợ.

Harry cảm thấy chân mình đang run lên bần bật, còn hơi thở nóng hổi của Ron thì phả thẳng vào mặt cậu.

May thay, Giáo sư Heip không bất ngờ đưa tay lật tung tấm Áo khoác Tàng hình của họ. Anh chỉ đơn giản bước ngang qua, tiến sâu vào Rừng Cấm.

"Phù! Phù!" Cả ba thở phào nhẹ nhõm, hít lấy hít để không khí.

"Thầy ấy phát hiện ra không?"

"Chắc là không."

Ron vội nói: "Hay là chúng ta về đi."

Hermione, trái với dự đoán, lần này lại khăng khăng: "Không. Chúng ta sẽ tiếp tục."

Thế là, cả ba người len lén đi theo giáo sư, vẫn nấp dưới Áo khoác Tàng hình, di chuyển từng bước nhỏ.

Felix bước đi với tốc độ không nhanh, tay anh vân vê cây đũa phép, trong lòng dấy lên một cảm giác kỳ lạ.

"Bộ ba cứu thế này" anh nghĩ thầm. "Hôm nay lại có trò gì đây nhỉ?

Dấu vết họ để lại thật sự quá rõ ràng: những dấu chân lộn xộn dưới gốc cây, tiếng thở khe khẽ, và hơn cả là trực giác của anh—tất cả đều chỉ ra vị trí của ba người.

Nhưng điều làm Felix nhận ra chắc chắn đó là họ lại chính là… mùi hương từ dầu gội đầu của cô bé Hermione.

Cũng vì lý do này mà anh quyết định không vạch trần họ tại chỗ.

Felix tiếp tục bước về điểm đến dự định của mình, nhận ra rằng ba người bạn trẻ vẫn lặng lẽ bám theo sau. Điều này khiến anh không khỏi cảm thấy tò mò.

Chúng đang theo dõi mình à? Thú vị đây. Thôi thì, nhân cơ hội này xem qua hai cậu nhóc "nhân vật chính" còn lại của nhóm vậy.

Khoảng nửa giờ sau, Felix dừng lại tại một khoảng đất trống sâu trong Rừng Cấm.

Khoảng nửa giờ sau, Felix đi sâu vào một khoảng trống trong Rừng Cấm và dừng lại.

Cách đó khoảng ba, bốn mươi mét, Harry, Ron và Hermione đang nấp sau một thân cây lớn.

"Thầy ấy định làm gì vậy?" Ron thì thầm.

"Suỵt!"

Felix giơ cao đũa phép, cổ tay vung lên ba cái. Ba tia sáng đỏ rực lao thẳng vào những tảng đá trước mặt. Trước ánh mắt kinh ngạc của ba người, ba tảng đá nhanh chóng biến thành ba con chó đen to lớn.

Những con chó cao ngang tầm người, lông đen óng mượt, tựa như một lớp nhung đen bóng loáng. Chúng khẽ cử động cơ thể, rồi ánh mắt đột ngột dán chặt vào Felix. Cả ba con hạ thấp thân trước, nhe hàm răng sắc nhọn, đôi mắt rực lửa, trông vô cùng hung hãn.

"Kỹ thuật Biến Hình thật đỉnh...mấy bồ nhìn xem, chúng cứ như là thật vậy," Hermione thì thầm đầy thán phục.

"Mình không quan tâm thầy ấy giỏi Biến Hình thế nào, mình chỉ muốn biết tại sao thầy ấy lại đến Rừng Cấm thôi," Ron lầm bầm, nhưng mắt cậu vẫn không rời khỏi cảnh tượng trước mặt.

Thế rồi, một chuyện không ngờ đã xảy ra. Cả ba con chó đen đồng loạt lao thẳng về phía Giáo sư Hap với tốc độ cực nhanh. Trong chớp mắt, chúng đã rút ngắn khoảng cách chỉ còn vài mét.

"A!" Hermione không kìm được, khẽ hét lên. Từ góc nhìn của cô, những chiếc răng sắc nhọn của con chó đen dường như chỉ còn cách giáo sư chưa đầy một mét.

Nhưng Felix không hề lùi bước. Anh chỉ nhẹ nhàng vung đũa, một luồng sáng đỏ bắn ra.

Hermione suýt phát khóc vì lo lắng. "Làm sao thầy ấy có thể đối phó ba con cùng một lúc?"

Cả Harry và Ron đều tái mặt. Harry đặc biệt hoảng sợ, trong đầu cậu chỉ vang lên một ý nghĩ: "Lại thêm một giáo sư nữa bỏ mạng trước mặt mình sao?"

Nhưng họ đã quên mất một điều: cả ba con chó đều là do chính Felix biến ra.

Chỉ trong tích tắc, cục diện thay đổi hoàn toàn.

Felix đột ngột biến mất, để lại một làn khói đen mờ mịt. Ngay sau đó, anh xuất hiện ở cách đó vài mét, đồng thời từ đũa phép của anh phát ra một tia sáng đỏ rực.

Anh lại biến mất lần nữa, rồi xuất hiện ở một góc khác, tiếp tục phóng ra một tia sáng khác.

Từ vị trí nấp, cả ba người bạn trẻ đều tròn mắt kinh ngạc. Trong mắt họ, Giáo sư Heip như hóa thành ba người cùng một lúc, đồng loạt tung ra ba phép thuật.

"BÙM!"

"BÙM!"

"BÙM!"

Ba con chó đen đồng loạt trúng đòn và ngã gục xuống đất.

Dưới tấm Áo khoác Tàng hình, Harry, Ron và Hermione há hốc mồm, không nói nên lời.

"Trời ơi, đó là loại phép thuật gì vậy?" Ron lắp bắp, trong đầu vẫn còn hình ảnh Felix di chuyển nhanh đến mức mắt không theo kịp.

"Như thể thầy ấy ở khắp mọi nơi cùng lúc vậy," Harry lẩm bẩm, ánh mắt vẫn dán chặt vào khoảng trống trước mặt.

Ở trung tâm khoảng đất, Felix lắc đầu, tỏ vẻ chưa hoàn toàn hài lòng.

"Vẫn không ổn, lệch nửa mét," anh tự nhủ. "Mới chỉ nhảy được hai lần. Nếu là mười hay mười hai lần, liệu có khả năng mình tự trúng phải phép thuật của mình không nhỉ?"

Lý do Felix đến Rừng Cấm lần này không phải để nghiên cứu sinh vật huyền bí, mà để rèn luyện kỹ năng chiến đấu đặc biệt của mình—"Chiến Thuật Tam Hợp."

Anh đã nghĩ ra chiến thuật này từ khi còn trẻ và đặt cho nó cái tên khá ấn tượng: "Chiêu Kết Liễu."

Nguyên lý của nó tương đối đơn giản: sử dụng ba phép thuật phối hợp hoàn hảo để tạo ra một sức mạnh vượt xa tổng cộng của từng phép thuật riêng lẻ.

Tốc độ của "Độn Thổ".

Sức mạnh của "Petrificus Totalus" (Lời nguyền trói toàn thân).

Và quan trọng nhất, khả năng duy trì thăng bằng và tăng cường phản xạ thông qua phép thuật "Tăng Tốc Tư Duy."

Khi kết hợp lại, Felix có thể tung ra các câu thần chú từ hơn chục vị trí khác nhau chỉ trong chớp mắt, tạo thành một mạng lưới phép thuật đan chéo rực rỡ, đạt được hiệu quả đáng sợ như một người nhưng mạnh ngang cả một đội quân.

Nguyên lý thì đơn giản, nhưng con đường để thực hiện lại vô cùng gian nan.

Khó khăn nằm ở việc nâng cao khả năng phản ứng và duy trì sự thăng bằng của cơ thể trong những khoảnh khắc ngắn ngủi.

Đầu năm học, Felix đã nghiên cứu ra nguyên mẫu của loại phép thuật này, hay có thể gọi là một kỹ thuật nhánh—"Phòng Tư Duy"—nhưng nó chỉ được sử dụng như một công cụ hỗ trợ giảng dạy. Giờ đây, sau hơn hai tháng, thời gian của anh không hề bị lãng phí.

Khi Hermione luyện tập cổ ngữ Runes trong Phòng Tư Duy, Felix đã sử dụng không gian này để mày mò cách áp dụng kỹ thuật này vào thực chiến.

May mắn thay, gần đây anh đã đạt được những bước tiến đáng kể.

Đó cũng là lý do vì sao Felix đã dành vài ngày gần đây để đi sâu vào Rừng Cấm—né tránh những bùa chống độn thổ bao phủ khắp lâu đài Hogwarts!

"Hai lần chuyển vị trí liên tiếp, tạm thời chấp nhận được." Felix lẩm bẩm, cảm thấy khá hài lòng. Anh biết rằng khả năng này sẽ còn được cải thiện trong tương lai.

Ngay sau đó, anh ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén hướng về nơi ba học sinh đang ẩn nấp.

"Ra đây đi."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Harry Potter] Tôi là Giáo Sư Dạy Cổ Ngữ Runes Tại Hogwarts của Hàn Du Tư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi raven_ngocchau
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.