Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 39: Cấm túc

Phiên bản Dịch · 1617 chữ

Harry, Ron, và Hermione run rẩy kéo tấm áo tàng hình ra.

Ba người bước lên trước, vẻ mặt lo lắng, đồng thanh nói:

"Thưa giáo sư…"

Giáo sư Felix Heip đảo mắt nhìn cả ba, ánh mắt dò xét:

"Granger, Potter, Weasley, các trò có thể giải thích tại sao lại xuất hiện ở đây không?"

Harry lấy hết can đảm đáp:

"Thưa giáo sư, chúng em... chúng em định thăm bác Hagrid. Chắc giáo sư cũng biết, chúng em rất thân với bác ấy."

"Nhưng đây không phải đường tới nhà bác ấy," Felix lắc đầu, giọng nghiêm khắc, "Các trò đi quá sâu vào Rừng Cấm rồi. Thầy nghĩ các giáo sư khác đã nhắc rất rõ rằng Rừng Cấm không phải nơi để lang thang."

Ron lắp bắp:

"Thưa giáo sư, ban đầu chúng em định tới nhà bác Hagrid, nhưng vô tình nhìn thấy giáo sư... nên, ừm, tò mò một chút..."

"Tò mò?" Felix khẽ xoay cây đũa phép trong tay, ánh mắt sắc bén nhìn cả ba.

Áp lực tâm lý đè nặng lên Harry, Ron và Hermione.

Cuối cùng, Hermione bật khóc, giọng run rẩy:

"Xin lỗi, thưa giáo sư, chúng em đã làm ngài thất vọng..."

"Không sao," Felix bình thản đáp, "Phiêu lưu là bản chất của các phù thủy trẻ tuổi, nhất là học sinh nhà Gryffindor. Nhưng thầy mong các trò phân biệt được ranh giới giữa dũng cảm và liều lĩnh. Phải nhớ rằng, mạng sống chỉ có một."

Felix không nói thêm, dẫn cả ba quay lại lâu đài.

"Để thầy xem nào," Felix chậm rãi nói khi bước đi, "Phạm luật giờ giới nghiêm, tự ý vào Rừng Cấm, theo dõi giáo sư…" Cả ba mặt tái mét.

"Mỗi người trừ mười điểm. Một tuần cấm túc."

Ba người thất thểu quay về phòng sinh hoạt chung như những cái xác không hồn.

Thấy Hermione vẫn ủ rũ, Ron lên tiếng an ủi:

"Chuyện này chẳng tệ đâu. So với điều tớ nghĩ là kết quả tốt nhất thì vẫn còn hơn nhiều. Ban đầu tớ cứ tưởng mỗi đứa bị trừ năm mươi điểm, rồi cấm túc đến tận Giáng sinh!"

Harry cũng gật đầu đồng tình.

"Nếu tối qua rơi vào tay Snape, mọi chuyện chắc chắn còn tồi tệ hơn nhiều."

Tối đó, khi đã lên giường, Ron đột ngột nói:

"Tuyệt vời, phải không?"

"Cái gì?" Harry hỏi lại.

"Giáo sư Heip ấy. Động tác nhanh như chớp, nhìn chẳng rõ thầy ấy làm gì luôn. Theo mình, thầy ấy chắc chắn giỏi hơn Snape, có khi còn hơn cả hiệu trưởng Dumbledore nữa!"

"Hiệu trưởng Dumbledore là mạnh nhất." Harry đáp ngay không cần nghĩ.

"Chưa chắc đâu. Hiệu trưởng đã bao năm rồi không trực tiếp ra tay. Nếu là vài chục năm trước thì mình không nghi ngờ gì..." Ron thì thầm, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Nhưng Harry thì không ngủ được. Trong đầu cậu không ngừng tái hiện những hình ảnh giáo sư Heip thi triển phép thuật: từ câu thần chú đầu tiên, đến khi hóa thành làn khói đen hiện ra bất ngờ. Từng động tác, từng chi tiết, cậu đều nhớ như in.

Sáng hôm sau, Hermione vẫn còn buồn, nhưng nhanh chóng vực dậy tinh thần, thậm chí bắt đầu thảo luận với hai người về manh mối của Phòng chứa Bí mật.

Cô nghiêm mặt nói:

"Như vậy, có thể loại trừ giáo sư Heip khỏi danh sách kẻ thừa kế Slytherin."

Ron lên tiếng:

"Đừng vội kết luận, chúng ta chỉ mới tạm gác nghi vấn thôi. Nhưng đúng là giáo sư Heip khá tốt."

Harry vội đổi chủ đề, cảm thấy việc theo dõi giáo sư tối qua khiến Hermione cảm thấy có lỗi.

"Mình nghĩ, Malfoy vẫn là khả nghi nhất."

"Chính xác." Ron gật đầu.

"Nhưng làm sao moi được lời thú nhận từ nó đây? Malfoy đâu có ngu đến mức tự nhận mình là kẻ thừa kế Slytherin."

Hermione gật đầu, khẽ nói:

"Có lẽ, chúng ta cần đến thuốc Đa dịch."

"Cái gì cơ?"

"Thuốc Đa dịch, nó cho phép biến thành người khác." Hermione giải thích.

Hai cậu bạn vẫn ngơ ngác.

Hermione tức giận nói: "Hai bồ không nghe giảng à? Giáo sư Snape đã đề cập trong lớp rằng loại thuốc này cực kỳ khó chế tạo, cần rất nhiều nguyên liệu quý hiếm. Công thức của nó được ghi trong cuốn "Độc Dược Mạnh Mẽ"."

Ba người bắt đầu nhỏ giọng thảo luận, nhưng nhanh chóng họ mắc kẹt ngay ở bước đầu tiên.

Công thức của Thuốc Đa Dịch không dễ lấy, vì nó được ghi trong "Độc Dược Mạnh Mẽ", một cuốn sách nằm ở khu vực cấm của thư viện.

Để mượn sách từ khu vực cấm, chỉ có một cách: cần một tờ giấy cho phép có chữ ký của giáo sư.

"Chúng ta chẳng có lý do nào để mượn cuốn đó," Ron nói. "Đó không phải thứ mà học sinh năm chúng ta được phép động vào."

"Mình nghĩ," Hermione đáp, "nếu giả vờ nói rằng mình quan tâm đến lý thuyết này, có lẽ sẽ có chút hy vọng…"

"Ôi thôi nào, các giáo sư không dễ bị lừa như vậy đâu," Ron nói, "trừ khi họ ngốc không chịu nổi…"

Sáng thứ Bảy.

Ba người ăn sáng xong thì cùng đến văn phòng của giáo sư Cổ Ngữ Runes để thực hiện hình phạt cấm túc.

Harry thở dài chán nản. Trận Quidditch đầu tiên sắp diễn ra, nhưng cậu không thể tham gia buổi tập luyện, và điều này khiến đội trưởng Wood rất bất mãn.

Gõ cửa, cả ba ngạc nhiên khi thấy Draco Malfoy cũng đang ở đó.

Malfoy đang ngồi cúi đầu trên một chiếc bàn, trước mặt là một cuốn sách dày cộp, đã được lật đến những trang cuối cùng. Cây bút lông của hắn không ngừng chép, và đầu mũi của hắn còn dính một chút mực.

Harry chợt nhớ lại hình phạt chép sách mà Malfoy từng nhận.

Felix đóng cửa lại, giọng điệu nhẹ nhàng nói: "Ban đầu, thầy định sắp xếp các trò ở những thời điểm khác nhau, nhưng nghĩ lại, làm thế thì phiền phức quá. Thầy đã hỏi ý kiến, và Malfoy không phiền khi chia sẻ bàn với các trò."

Ron lập tức "khịt khịt" cười, nhưng nhìn vẻ mặt của Malfoy, rõ ràng nó "rất phiền" đấy thầy. Ron bắt đầu thấy thích thú với buổi cấm túc này.

Felix biến ra ba chiếc ghế, đặt trước mặt họ. "Thầy sẽ đi lấy tài liệu mà các trò phải chép," anh nói rồi rời khỏi phòng.

Trong văn phòng chỉ còn bốn người, tất cả đều im lặng nhìn nhau.

Harry chế nhạo: "Malfoy, mày vẫn chưa hết cấm túc à? Hình phạt này có vẻ khá đắt đấy."

Malfoy ngẩng cao đầu. "Harry Potter!" Cậu ta liếc nhìn cả ba người, ánh mắt dừng lại ở Hermione như muốn nói gì đó, nhưng nhanh chóng kiềm chế.

"Theo gợi ý của giáo sư Snape", Malfoy kiêu ngạo nói, "giáo sư Heip đã cho phép tao tạm nghỉ giữa chừng để không bỏ lỡ buổi tập Quidditch của đội Slytherin. Potter, tao sẽ đánh bại mày trên sân đấu!"

Harry lập tức thấy tâm trạng tồi tệ hẳn. Với sự hậu thuẫn từ gia đình Malfoy, đội Slytherin đã đổi toàn bộ chổi sang Nimbus 2001, giúp họ trở thành những bóng mờ xanh lá lướt nhanh trên sân đấu.

Ron thách thức: "Quidditch thật sự là về kỹ năng. Cho dù mày được chọn làm Tầm Thủ nhờ gian lận, thì cũng chỉ là một kẻ hề thôi, đồ công tử bột!"

"Im đi, Weasley. Nhà mày còn đồng Galleon nào trong két không?"

Mặt Ron đỏ bừng, đến tai cũng nóng lên, cậu rút đũa phép ra và hét: "Nói lại xem! Malfoy, mày dám nói lại lần nữa không?"

Harry và Hermione vội kéo Ron lại. Đánh nhau trong văn phòng giáo sư sẽ dẫn đến hậu quả gì thì không ai muốn nghĩ tới, chưa kể Ron còn có thể làm gì khác ngoài khiến mình lại nôn ốc sên?

Felix trở lại với một chồng giấy da dày. Harry và Ron nhìn đống tài liệu cao hơn một thước thì ngay cả cãi nhau cũng chẳng còn hứng.

"Thầy đã hỏi giáo sư McGonagall. Bà ấy có một số tài liệu quá cũ cần được cập nhật, và thầy đã tình nguyện làm giúp," Felix vui vẻ nói. "Thật trùng hợp, chúng có liên quan đến hành vi vi phạm của các trò—danh sách những học sinh vi phạm nội quy và các biện pháp xử phạt."

Felix đặt đống tài liệu lên bàn với một tiếng "bụp", làm bốc lên một làn bụi dày. Anh vung đũa phép, nói "Scourgify", lập tức làm sạch không khí. "Bắt đầu đi nào, các trò."

Felix ngồi xuống góc văn phòng, cách họ khoảng bảy tám mét, chỉ vào tai mình và nói: "Muffliato (ù tai)". Sau đó anh cầm một cuốn sách dày và bắt đầu tận hưởng buổi sáng cuối tuần.

Harry, Ron và Hermione miễn cưỡng ngồi xuống. Ron tỏ ra rất khó chịu khi phải ngồi chung bàn với Malfoy, nên Harry đành phải ngồi sát cạnh cậu ta.

Harry mở một tờ giấy da, nhúng bút lông vào mực và bắt đầu chép.

Malfoy nói nhỏ: "Potter, tao biết là mày sẽ thua mà…"

"Câm miệng đi, Malfoy!" Harry thì thầm, đầy tức giận.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Harry Potter] Tôi là Giáo Sư Dạy Cổ Ngữ Runes Tại Hogwarts của Hàn Du Tư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi raven_ngocchau
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.