Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Linh Bí Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 2037 chữ

Sau khi củng cố tu vi, Trần Nguyên bắt đầu nhìn lại cảnh tượng hoang tàn trước mắt, hắn bất giác rụt cổ lại, trông không khác gì đứa trẻ vừa làm sai vậy.

Đúng lúc này Mặc Nguyên Nguyên dẫn theo Mặc Vũ và nha hoàn tới, Trần Nguyên vừa nhìn thấy nàng liền lảng tránh ánh mắt.

"Ngươi giỏi lắm, vậy mà suýt nữa khiến Mặc Gia ta phải chịu khổ vì ngươi rồi!" Đúng lúc Trần Nguyên còn đang lảng tránh thì Mặc Vũ lại không kiêng nể lên tiếng.

"Khụ khụ, không cố ý, không cố ý!" Trần Nguyên chỉ có thể ngại ngùng đáp lại một câu.

"Đột phá rồi?" Mặc Nguyên Nguyên ở một bên bỗng lên tiếng hỏi.

Đối với nương tử nhà mình, Trần Nguyên lại không quá sợ hãi, dù gì nàng nhất định sẽ không trách cứ hắn nên liền đáp lại một câu: "Vừa vặn đột phá vào Trúc Cơ Kỳ."

Thần sắc Mặc Nguyên Nguyên không chút gợn sóng, thế nhưng trong lòng nàng đã sớm mưa to gió lớn, vì có tiền thân là nữ đế nên dù đã chuyển sinh đi nữa nàng vẫn có thể thấy rõ biến hóa đạo cơ trong Trần Nguyên.

Rõ ràng đạo cơ của Trần Nguyên cũng không thua kém gì nàng, nếu không phải trước đó nàng từng trông thấy đạo cơ của hắn mấy lần thì chỉ sợ bây giờ nàng đã hoài nghi hắn cũng là một vị tiên vương tiên đế nào đó chuyển sinh.

Chẳng qua sau một hồi nói chuyện nàng cũng dẫn theo tỷ tỷ rời đi, lúc đi cũng không quên dặn Trần Nguyên một chuyện.

Ở trước đống đổ nát, Trần Nguyên không khỏi đau đầu suy nghĩ.

Trước khi nương tử hắn đi đã nói vì hắn đột phá khiến phủ đệ hư hỏng quá nhiều, hơn nữa quy tắc gia tộc vốn không cho phép đột phá trong nội phủ, vậy nên để chuộc tội hắn phả tham gia vào chuyến đi Vạn Linh Bí Cảnh sắp tới.

Mặc dù không nguyện ý đi nhưng hiện tại là trường hợp bắt buộc nên hắn không thể không làm theo, tuy nhiên cách ngày bí cảnh mở ra vẫn còn hơn hai tháng nên hắn cũng không vội.

Sau một hồi đắn đo, cuối cùng Trần Nguyên kêu nha hoàn đi kiếm người đến tu sửa lại phòng hắn, vốn hắn cũng có thể đợi Mặc Gia tự kêu người qua sửa nhưng như vậy thì quá lâu, mà thời gian này hắn lại chạy ra hậu sơn phủ đệ.

Trần Nguyên ngồi xếp bằng, cẩn thận dùng tinh thần lực dò xét vào thức hải mới thấy bên trong đã có thêm một không gian, nhìn nơi này, Trần Nguyên có chút không hiểu cái mô tê gì cả, tuy nhiên việc hắn muốn làm không phải việc này.

Theo bí pháp Phân Hồn Đại Thuật vận chuyển, cơn đau như xé nát tim gan truyền tới khiến đầu óc Trần Nguyên gần như bị nổ tung, tuy nhiên hắn vẫn giữ lại được một chút tỉnh táo cuối cùng.

Khi Trần Nguyên gần như ngất xỉu thì cơn đau cũng đặt đến đỉnh điểm, theo đó linh hồn hắn trực tiếp bị tách ra thành hai.

Không gian bên trong thức hải lập tức kéo linh hồn kia vào, ngay lập tức Trần Nguyên chỉ cảm thấy toàn thân lẫn tinh thần lực suy yếu đi nhiều lần.

Kế đến chính là quá trình tách huyết nhục của bản thân ra, hắn cắt ra một miếng thịt nhỏ trên tay bỏ vào trong không gian thức hải kia.

Theo thời gian trôi qua, Trần Nguyên phát hiện miếng thịt nhỏ kia đang không ngừng phát triển, từng tế bào đang chậm rãi sinh sôi.

Thấy mọi chuyện đều đã đi vào quỹ đạo, Trần Nguyên lại chậm rãi nhớ lại pháp môn dự phòng trong Phân Hồn Đại Thuật.

Bí pháp dự phòng này là một cách thức khiến cho hai linh hồn cùng cộng hưởng với nhau, đương nhiên vẫn phải có một bên làm chủ hồn và một bên làm thứ hồn, nếu không phải như vậy thì còn lâu Trần Nguyên mới dám tách linh hồn ra để nó tự có suy nghĩ độc lập.

Ba ngày trôi qua, cuối cùng Trần Nguyên cũng hoàn thành tất cả, một thân thể mới có diện mạo tương tự hắn đang nằm bên trong không gian thức hải, mà khi trông thấy phân thân mới kia, hắn nhanh chóng nảy ra một ý tưởng.

"Bình thường ta rất bận rộn nên không thể tự mình lĩnh ngộ hay làm rất nhiều thứ, nếu như để phân thân kia mang Đạo Đồng, biến nó thành cái máy phát minh bí pháp các thứ thì sao..." Nghĩ là làm, Trần Nguyên thật sự chuyển đạo đồng vào trong thứ thân của hắn, kế đó là dùng ý niệm truyền đặt suy nghĩ của hắn.

Cẩn thận sắp xếp lại tất cả, Trần Nguyên mới rời khỏi hậu sơn, chạy về phòng vừa mới được tu sửa của hắn.

Vừa về tới phòng, việc đầu tiên hắn làm là chạy vào phòng bếp ăn phở, tuy tiến vào Trúc Cơ Kỳ không cần ăn cơm cũng không sợ đói nhưng hắn vẫn theo thói quen làm vậy.

Sau khi xử lý hết tô phở, Trần Nguyên một mạch chạy tới bên hồ, vừa thấy mỹ nhân áo trắng bên bờ hồ hắn đã khoe thành tích của mình ngay.

"Nương tử a nương tử, phu quân nàng hiện tại đã là Trúc Cơ tu sĩ, hơn nữa tiện đây nói cho nàng biết một chuyện. Thực ra ta đã sớm trở thành luyện đan sư cao cấp từ mấy tháng trước rồi, nên nàng có thể nói cho ta biết toàn bộ đan phương của Bổ Nguyên Đạo Đan chưa, ta nhất định sẽ không ngại gian khổ luyện cho bằng được." Hơn mấy tháng trước Trần Nguyên đã sớm tiến lên một bước nữa trở thành luyện đan sư cao cấp, mà trước đó hắn lại chỉ mua được một cái lò đan cực kỳ rác rưởi nên lần này hắn mới cố tình kiếm chuyện để xin gia tộc cấp cho luyện đan lô.

"Ngươi... Cũng học luyện đan?" Mặc Nguyên Nguyên có chút không tin hỏi.

"Đương nhiên, nương tử ta ngày nào còn chưa chữa được đạo thương thì ta sao dám không cố gắng, ta nhất định phải vì nàng luyện ra Đạo Đan dù cho có khó đến mấy cũng không chùn bước." Lời này của Trần Nguyên là lời thật lòng, mặc dù chủ yếu hắn muốn từ chỗ nàng lấy luyện đan lô nhưng ít nhất hắn thật sự muốn luyện đan vì nàng.

Những lời này Trần Nguyên nói ra không cảm thấy ngượng nhưng Mặc Nguyên Nguyên lại có chút xao động, từ khi nàng trở thành như vậy, việc đầu tiên những người nàng quan tâm làm chính là chậm rãi xa lánh nàng.

Tuy nói đạo đan khó luyện nhưng cũng không thể đến nỗi ngươi không một chút muốn thử liền khẳng định không thể, huống chi những người nàng quan tâm khi xưa có gia thế khủng như nào chứ, dốc sức một chút cũng được mà.

Cho đến lúc này khi nàng nghe người mà mình còn chưa từng quan tâm nói ra câu này, trong lòng vô thức cảm thấy ấm áp, lại có chút áy náy.

Dù sao trong mắt nàng từ đầu đến cuối đều là Trần Nguyên tự mình đa tình, nếu không phải cha mẹ nàng ép nàng phải lập gia đình thì có lẽ nàng còn chẳng thèm ngó đến Trần Nguyên nữa.

"Vậy liền chúc mừng ngươi!" Trong lúc nhất thời nàng không biết phải lên tiếng từ đâu, chỉ có thể chúc mừng Trần Nguyên một câu.

Trần Nguyên thấy thế liền vào thẳng chủ đề: "Đáng tiếc, ta muốn đột phá lên luyện đan đại sư phải có đan lô phù hợp, chỉ là với tài lực của ta lại chẳng thể mua nổi một cái đan lô ra hồn. Hầy..."

Mặc Nguyên Nguyên xem như hiểu ý đồ của Trần Nguyên, nhưng không vì vậy mà khiến nàng cho rằng những lời trước đó của hắn là lời ba hoa lừa gạt nàng, dù gì một chút nhãn lực nàng vẫn là có, Trần Nguyên có thật lòng hay không nàng vừa nghe đã nhận ra.

Mặc Nguyên Nguyên chỉ có thể dở khóc dở cười gọi tỷ tỷ nàng tới, sau đó dặn dò nàng đi lấy đến một cái đan lô có chút cũ kỹ.

Nhìn đan lô trên tay, Trần Nguyên đang chậm rãi đánh giá thì nghe Mặc Vũ ở bên cạnh nói: "Đan lô này là do một vị tiền bối trong tộc ta lấy được, phẩm cấp thì ta cũng không rõ, nhưng ít nhất cũng không dưới pháp bảo, nếu ngươi đã cần đến đan lô thì liền cho ngươi."

Đợi Trần Nguyên rời đi, Mặc Nguyên Nguyên có chút cô đơn nhìn theo bóng lưng hắn, trong lòng chẳng biết đang nghĩ gì.

Nàng đường đường là tuyệt thế nữ đế, làm sao có thể hạ mình trở thành thê tử của một người như Trần Nguyên, sự kiêu ngạo của nàng vẫn chưa từng bị nàng buông xuống, kể cả khi nàng đã bị phế như bây giờ.

Nhưng thấy người kia vì nàng mà thật sự làm mấy chuyện này khiến nàng vừa cảm thấy áy náy vừa cảm thấy cảm động, lúc này nàng lại xoay người nhìn tỷ tỷ, nói: "Làm phiền tỷ sắp tới giúp muội bảo vệ an toàn hắn đi đến bí cảnh được chứ..."

Trong suốt những ngày tiếp theo, Trần Nguyên liên tục nhốt mình trong phòng thử đột phá luyện đan đại sư, cứ thế cho đến một ngày tiếng thét vui vẻ của hắn phát ra từ trong phòng truyền ra.

"Cuối cùng ta cũng trở thành luyện đan đại sư, hahaha."

Trong suốt quá trình này hắn không ngừng luyện đan, cho đến bây giờ đan dược hắn có thể luyện ra đã là đan dược dành cho kết đan kỳ, việc này nếu để truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ chẳng có ai tin.

Trên thực tế Trần Nguyên chẳng làm gì suốt những ngày qua cả, gần như việc lĩnh ngộ luyện đan hắn đều để cho thứ thân làm, mà hắn thì trực tiếp nghiên cứu kiếm kỹ tiếp theo của Tịch Diệt Kiếm Pháp, Vô Tận Kiếm Triều và ấn thứ hai của Lục Trọng Ấn.

Tuy hắn không nắm giữ được Vô Tận Kiếm Triều nhưng cũng đã hiểu được một chút da lông, còn Lục Trọng Ấn thì hắn chính thức đột phá lên ấn thứ hai, vì vậy nên hắn cũng không quá thất vọng.

Thời gian trôi như chó chạy ngoài đồng, mới đó thôi mà đã sắp đến lúc Vạn Linh Bí Cảnh mở ra, ngoại trừ Trần Nguyên vẫn còn có hơn hai mươi đệ tử khác bị phái đi, chỉ là đa phần những người này đều là đệ tử của các phân gia khác thuộc Mặc Gia, hơn nữa tu vi bọn họ hầu hết đều là cảnh giới Trúc Cơ Kỳ.

Điều này cũng khá dễ hiểu, bởi vì Trần Nguyên đã nghe nương tử hắn giải thích rằng Vạn Linh Bí Cảnh có một trận pháp đặc thù ngăn chặn tu sĩ từ Kết Đan Kỳ trở lên nên chỉ có thể để đệ tử Trúc Cơ Kỳ trở xuống đi vào.

Lúc này, một vị trưởng lão trung niên đi ra, người này tự xưng Mặc Hải Minh, theo lời hắn thì chuyến đi lần này sẽ do hắn và một vị trưởng lão khác tên là Mặc Thanh dẫn đội, sau khi trưởng lão dặn dò xong tất cả những điều cần chú ý liền dẫn đám người Trần Nguyên đi lên một chiếc phi chu.

Bạn đang đọc Khí Vận Chi Chiến sáng tác bởi HongLeee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HongLeee
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.