Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên đầu chữ “Sắc” có thanh đao

Phiên bản Dịch · 1423 chữ

"Không tệ, nhưng mà..."

Erza tiến lên hai bước, nhảy vọt lên, một chân đạp lên đầu con cua khổng lồ, trực tiếp vượt qua nó mà bay đến chỗ Rhode.

"Đối phó với kiểu pháp sư này, cách tốt nhất chính là tấn công bản thân người thi triển ma pháp!"

"Hả?" Là một người gần như chưa từng đánh nhau, Rhode chỉ biết trơ mắt nhìn Erza nhào về phía mình, hoàn toàn luống cuống.

Chỉ thấy thanh kiếm trong tay Erza biến mất, nắm đấm tay phải siết chặt, tiếp theo là một cơn đau nhói ở trán, trước mắt tối sầm lại, rồi ngửa mặt ngã xuống đất.

Erza đáp đất nhẹ nhàng, đối diện Rhode mà nói: "Nào, hãy tấn công tôi bằng toàn bộ sức lực của cậu!"

"Không đâu..." Mira vừa ôm hộp thuốc bước qua một bên, vừa cười xua tay: "Cậu ấy đứng dậy không nổi rồi."

"Quả nhiên là vậy!" Đám người xung quanh có chút kinh ngạc với tốc độ tấn công vừa rồi của con cua, nhưng đối với kết quả này thì chẳng bất ngờ chút nào.

Bởi vì ngay cả bọn họ có lên thử sức cũng chưa chắc mạnh hơn Rhode.

Điều này làm cho việc đánh giá sức mạnh của Rhode có phần khó khăn, bởi vì Erza, kẻ này thực sự đã phá hỏng màn khảo sát rồi.

"Với một người mới vừa học ma pháp mà nói, mức độ ma lực đã khá ổn, lại còn thuần thục với ma pháp nữa, nhưng kinh nghiệm thực chiến thì... gần như bằng không."

Makarov nhìn thấu mọi thứ, Rhode thực sự có tiềm năng trở thành trụ cột của hội, còn về kinh nghiệm thực chiến...

Chỉ cần tiếp tục ở lại hội, điều này nhất định sẽ được cải thiện.

...

"Gray, giúp tôi chút nào." Mira mở chiếc túi nhỏ trước mặt Gray.

"Hửm? Được thôi." Gray siết chặt nắm đấm phải, đẩy vào lòng bàn tay trái: "Tạo hình băng – Túi băng."

Dưới ánh sáng xanh của ma lực, chiếc túi trong tay Mira lập tức được lấp đầy băng đá.

"Xong đời rồi, thật mất mặt quá..." Rhode đang ngồi trên chiếc ghế đẩu trước quầy bar, ôm đầu nghi ngờ nhân sinh.

"Rhode, ngẩng đầu lên nào."

Rhode vô thức làm theo, thứ gì đó lạnh buốt rơi xuống trán mình.

"Xì~~" Rhode trợn mắt nhìn lên, cố gắng quan sát thứ trên trán, hóa ra là một túi chườm đá được bọc kỹ bằng khăn.

Mira từ phía sau cúi người, mỉm cười nhìn Rhode mà nói: "Đừng động đậy nhé, chườm lạnh một lúc sẽ nhanh xẹp bớt đấy."

"Cảm ơn." Rhode tự mình đưa tay giữ lấy túi chườm.

Thấy hắn có vẻ thất vọng, Mira an ủi: "Thua Erza chẳng có gì đáng xấu hổ cả. Dù sao cô ấy cũng là một trong những người mạnh nhất trong hội."

"Nhưng tôi đã đọc một đoạn chú ngữ dài như vậy, triệu hồi được con cua ngầu như thế, kết quả lại bị cô ấy hạ gục chỉ bằng một chiêu, mà còn là đấm tay không, chẳng thèm dùng kiếm nữa!"

Mira nghiêng đầu: "Cậu muốn cô ấy dùng kiếm sao? Erza trong chiến đấu vốn là người gần như không biết nương tay đấy."

Nghĩ đến cảnh tượng đầy máu me, Rhode lập tức nói: "Vậy... cũng không cần đâu."

Rầm! Có người đặt mạnh một vật nặng lên quầy bar.

Rhode vừa giữ túi chườm vừa quay đầu nhìn qua, không khỏi giật mình ngồi thẳng dậy: "Erza... tiểu thư?"

"Gọi Erza là được rồi. Và tôi muốn xin lỗi cậu." Erza siết chặt nắm đấm đặt trước ngực, trên mặt đầy vẻ hối lỗi.

"Xin lỗi, tôi đã quá nặng tay, lại nỡ ra tay như thế với một đồng đội đề nghị luận bàn, đúng là kẻ xấu xa, thật không khác gì ma cũ bắt nạt ma mới!"

Bị thái độ nghiêm túc của cô ấy làm cho hoảng sợ, Rhode vội vàng xua tay: "Không, không đến mức đó đâu!"

"Không, sự khoan dung của cậu chỉ càng làm nổi bật hành động xấu xa của tôi mà thôi." Erza mở chiếc hòm lớn trên quầy bar, từ trong đó, vô số thứ rơi ra lộn xộn.

Chỉ nhìn sơ qua cũng thấy nào là băng gạc, băng cá nhân, cồn i-ốt, thuốc giảm đau, thuốc kháng viêm... đủ loại thuốc trị thương chất thành đống.

"Tôi đã mua toàn bộ thuốc chữa trị ngoài da của cửa hàng thuốc mang đến đây rồi, xin hãy dùng chúng thật thoải mái!"

"Không, chỉ là trán tôi hơi sưng một chút thôi mà."

"Vậy sao? Hành động của tôi đã khiến cậu đau đầu như vậy, nhất định phải để tôi bù đắp lại."

Rhode đưa mắt cầu cứu Mira.

Mira đang vui vẻ xem trò vui, mỉm cười giải thích: "Tính cách của Erza là như vậy đấy, có hơi nghiêm túc một chút. Nếu cậu không nhận số thuốc kia, cô ấy sẽ tự mình giúp cậu băng bó đấy~"

Erza dường như đã hiểu ra điều gì đó, lập tức gật đầu: "Thì ra là vậy, chỉ có tự tay băng bó mới có thể thể hiện thành ý của tôi!"

"Thật sự không cần..."

"Thay trang phục!"

Ánh sáng lóe lên, Erza đã hoàn thành thay đồ. Bộ đồ y tá hoàn mỹ càng tôn lên dáng người hoàn hảo của cô ấy.

"Ồ~ Ồ~ Ồ~" Trong quán rượu vang lên tiếng huýt sáo phấn khích, ánh mắt của không ít người đàn ông đều biến thành hình trái tim.

Lâu nay nhìn Erza trong bộ giáp nặng nề, bây giờ mới phát hiện ra, bỏ qua sức chiến đấu dọa người của cô ấy, nhan sắc quả thật là đỉnh cấp.

Nếu không phải sợ bị đánh, có lẽ mấy lão già háo sắc như Wakaba và Makao đã nhào tới rồi.

"Được rồi, chúng ta bắt đầu băng bó thôi!" Erza cầm lấy cuộn băng gạc.

"Không... cái đó, ờ, thật sự không cần đâu..."

Tim Rhode bất giác đập thình thịch, từ phản đối chuyển sang chấp nhận trong chưa đầy một giây.

Thấy Erza bắt đầu tháo cuộn băng, Rhode nội tâm tự trách mình không kiên định, nhưng rất nhanh đã chuyển thành hối hận...

"A a a!!!"

Bộ đồ của Erza trông chuyên nghiệp bao nhiêu, thì tay nghề của cô ấy lại vụng về bấy nhiêu. Một cuộn băng gạc cứng rắn bị cô ấy quấn thành một sợi dây trói người thực thụ.

Đáng lẽ vết thương nhỏ như của Rhode chỉ cần thoa chút thuốc giảm sưng và quấn vài vòng băng là đủ.

Vậy mà băng gạc của Erza lại quấn quanh cổ, trói luôn cánh tay, thậm chí còn định quấn tiếp xuống hai chân...

Như thể đang trói tội phạm chứ không phải chữa thương!

"Ngạt... khụ khụ khụ..."

Rhode bị quấn đến mức khó thở, trong khi những người trong quán lại có vẻ càng thêm phấn khích, ánh mắt nhìn Rhode đầy ghen tị.

"Dừng lại đi, Erza! Rhode sắp chết ngạt rồi!"

Mira cũng là lần đầu tiên thấy Erza giúp người khác chữa trị, không ngờ lại thô bạo như vậy.

May mắn là cô đã kịp ngăn lại trước khi Rhode ngất xỉu.

Erza chân thành xin lỗi: "Xin lỗi, kỹ thuật trị thương của tôi có chút non kém."

Nhưng kỹ thuật giết người thì lại quá thành thục.

Rhode ‘cảm động’ đến mức rưng rưng nước mắt: "Không, cô rất tuyệt vời. Nhờ có cô, giờ trán tôi không còn đau nữa."

"Thật sao?" Đôi mắt của Erza sáng bừng lên.

Rhode nghiêm túc gật đầu: "Hoàn toàn là thật, cảm ơn sự chữa trị của cô! Còn lại cứ để khả năng hồi phục của tôi lo liệu!"

Hắn chắc chắn trán mình thực sự không còn đau nữa, vì so với cánh tay thì chẳng đáng là gì cả.

"Vậy thì tốt rồi." Erza dường như đã tin tưởng, hài lòng thay lại bộ giáp, rồi mang theo thùng thuốc rời đi.

Rhode vừa xoa xoa cánh tay, vừa nhìn lên trần nhà tự cảnh tỉnh bản thân: "Trên đầu chữ “Sắc” có một thanh đao mà."

Sau phen này, tâm cảnh của hắn sẽ được rèn giũa thêm nhiều đây.

Mira che miệng cười trộm.

Bạn đang đọc Fairy Tail: Ta Không Muốn Làm Hội Trưởng (Dịch) của Tưởng Cật Băng Bổng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khong_0
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.