Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Đã Bị Rồng Tấn Công Ở Đâu? (2)

Phiên bản Dịch · 985 chữ

“Buổi sáng tốt lành! Đêm qua ngủ ngon không?”

“Buổi sáng… tốt lành.”

Rhode đương nhiên không ngủ ngon, nhưng trước những người sáng sớm đã quan tâm đến mình, hắn chỉ có thể cố tỏ ra là mình ổn.

Thế nhưng, câu trả lời của hắn cũng không quan trọng, vì đáp án đã hiện rõ trên khuôn mặt.

“Quả nhiên là không quen đúng không?” Mirajane nhận ra vẻ mệt mỏi trên mặt hắn, khích lệ:

“Hôm nay gần như có thể đi lại được rồi đấy. Elfman, em đưa Rhode đi rửa mặt nhé?”

Elfman giơ bắp tay ra vẻ mạnh mẽ:

“Nếu là một người đàn ông thì mau phấn chấn lên nào!”

Rhode rụt về sau, nghĩ thầm: Lại muốn vật tay sao? Tôi vẫn còn chưa khỏe mà.

“Elfman~”

“Biết rồi chị ơi.”

Kế hoạch hôm nay cũng tương tự như hôm qua, vẫn là ăn uống, học tập và cố gắng giao tiếp.

Chỉ có điều, hôm nay Rhode đã có thể đi lại. Tuy chân trái còn chưa linh hoạt lắm, nhưng hắn đã tự mình đi được đến quán rượu phía trước, ngồi cạnh quầy nhìn các thành viên bận rộn.

Mặt trời dần lên cao, hội quán cũng bắt đầu nhộn nhịp.

Có người gọi bữa sáng, trò chuyện cùng bạn bè quen thuộc. Có người đến trước bảng công việc để xem những tờ giấy dán trên đó.

Thỉnh thoảng có người xé một tờ rồi tìm đến Mirajane để đăng ký, sau đó vội vã rời đi.

Cũng có người chỉ đứng đó nhìn mãi.

Reedus mà anh gặp hôm qua cũng đến hội từ sớm, dựng giá vẽ, pha màu rồi bắt đầu vẽ.

Mirajane mang nụ cười rạng rỡ của ánh mặt trời làm công việc của mình – bưng bê, lau bàn, ghi chép nhiệm vụ. Thỉnh thoảng cô cũng trò chuyện với vài người.

Đến khi rảnh rỗi, cô lại dạy thêm cho Rhode vài từ mới.

Rhode tò mò quan sát từng người bước vào hội, lắng nghe cuộc nói chuyện của họ, hy vọng có thể tìm được một ai đó quen thuộc, hoặc bắt được một vài từ mà mình hiểu được.

Nhưng phần lớn thời gian, hắn cứ như đang xem một bộ phim nước ngoài không có phụ đề. Dù dần quen với ngôn ngữ, hắn vẫn khó nắm bắt được những từ đó có nghĩa gì.

Hơn nữa, những người vào đây, dù có vẻ ngoài rất đặc biệt, nhưng Rhode chẳng nhận ra ai cả.

Cho đến khi một cậu thiếu niên tóc màu hoa anh đào đá tung cửa lớn, lớn tiếng hét lên:

“Ông già! Rồng ở đâu? Người bị rồng tấn công ở đâu?”

“Natsu, mới sáng sớm đừng có ồn ào như thế!”

“Phiền phức quá, Macao!” Natsu quay sang người đàn ông trung niên tóc ngắn màu tím, nói:

“Nói nhanh lên, lão già đâu rồi, người bị rồng tấn công đâu rồi?”

Một chú mèo nhỏ màu xanh chạy theo sau Natsu, nhảy lên bàn và giải thích với người đàn ông trung niên đầu vuốt keo cầm tẩu thuốc:

“Aye! Natsu nghe nói hội trưởng cứu được một người bị rồng tấn công, nên cậu ấy mới chạy vội đến đây.”

“Rồng? Có chuyện như vậy sao?” Wakaba phả ra một làn khói, nói:

“Tôi chỉ nghe nói ở khu rừng phía Đông có mãnh thú nổi loạn, phá hủy cả một vùng cây cối.”

“Chính là chuyện đó!” Natsu chống hai tay lên bàn, nghiêng người tới trước, hỏi dồn:

“Sau đó thì sao? Có phải rồng xuất hiện không? Hội trưởng đã chiến đấu với rồng à?”

“Tôi làm sao biết được.” Wakaba nhún vai:

“Hội trưởng hôm qua đến dự cuộc họp định kỳ, trông ông ấy chẳng giống vừa đánh nhau với ai cả.”

“Nhưng, hội trưởng đúng là có mang về một người.” Macao tiếp lời, giơ ngón tay cái chỉ về phía quầy nơi Rhode đang ngồi.

“Chính là cậu ta, hôm qua hình như bị thương rất nặng… Ê…”

Natsu đã chạy vọt tới quầy từ lúc nào.

Rhode nhìn chằm chằm vào Natsu. Tóc màu anh đào, khăn quàng cổ lưới, áo choàng đen. Đây hẳn là Natsu rồi.

Xác nhận thêm một lần nữa về nơi mình đang ở, Rhode không biết nên vui hay buồn.

Vui vì hắn nhớ ra rằng kết thúc của Fairy Tail là một đại đoàn viên, còn có câu: “Trong nhạc nền của tôi, không ai có thể thắng tôi.”

Vậy nên, chỉ cần ở đây, vấn đề an toàn có lẽ không cần phải lo lắng.

Nhưng nỗi buồn chính là hắn đã hoàn toàn chắc chắn rằng mình đang ở một thế giới khác. Ở đây, dù biết tên một vài người, nhưng thực tế… chẳng có ai thực sự quen cả.

Lúc này, Natsu đã lao tới, nhìn thẳng vào mắt hắn:

“@#%*……”

Dù có thể thấy sự gấp gáp trên gương mặt đối phương, nhưng Rhode thật sự không hiểu cậu ta đang nói gì. Hắn chỉ có thể nhìn về phía Mirajane cầu cứu.

Mirajane bước tới đứng bên cạnh Rhode:

“Natsu, bình tĩnh một chút. Rhode bây giờ vẫn rất khó để hiểu ngôn ngữ của chúng ta.”

Natsu ngẩn ra:

“Hả? Cái quái gì vậy?”

Mirajane giải thích:

“Có lẽ ngôn ngữ và chữ viết ở quê hương của cậu ấy hoàn toàn khác chúng ta. Hiện tại đang cố gắng học dần rồi.”

“……” Natsu nắm chặt tay, vẻ không cam lòng:

“Khó khăn lắm mới có được manh mối về rồng, mà lại thế này à?”

“Natsu, đừng dữ dằn quá.” Mirajane ra hiệu cho Natsu hạ hỏa, đừng dọa người ta.

“Thử nhờ Reedus giúp đi. Nếu không thì chỉ có thể chờ hội trưởng hoặc đợi Levy về thôi.”

Bạn đang đọc Fairy Tail: Ta Không Muốn Làm Hội Trưởng (Dịch) của Tưởng Cật Băng Bổng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khong_0
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.