Lẽ nào Trương Đạt Dã cũng là Pháp Sư? (2)
“Tôi… tạm thời không có nơi nào để đi.” Rhode đã suy nghĩ trong hai ngày, ở lại đây có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
Ra ngoài lang thang, hắn sợ vừa bước chân ra khỏi cửa lại gặp mấy con Gấu Lợn hay Hổ Lợn gì đó, nếu xui xẻo là toi mạng ngay.
Nhưng Hội Pháp Sư dường như toàn Pháp Sư… còn mình chỉ là một người bình thường…
Vì muốn sống sót an toàn, Rhode đành cắn răng hỏi: “Có thể cho tôi ở lại đây không?”
“Đương nhiên rồi.”
Quá dễ dàng đi! Rhode nhìn ông lão trước mặt, không chút đắn đo sao?
“Ngài còn chưa biết gì về lai lịch của tôi.”
Makarov hỏi lại: “Cậu có muốn kể cho tôi nghe không?”
“Tôi…” Rhode lưỡng lự, thật sự không biết bắt đầu từ đâu.
“Vậy chờ khi nào cậu nghĩ ra, hãy nói với tôi.” Makarov cười hiền từ,
“Trong hội này có rất nhiều đứa trẻ không nhà cửa. Có những đứa còn chẳng biết mình từ đâu tới, lúc đó chúng cũng bất an như cậu bây giờ.”
“Nhưng không sao cả. Chính vì bất an, chúng ta mới cần đồng đội, mới cần một hội.”
“Mọi người cùng nhau hỗ trợ để mạnh mẽ sống tiếp, coi nhau như gia đình, đó chính là hội. Đó chính là Fairy Tail.”
Makarov nói về lý tưởng của mình đối với hội, ánh mắt như ánh lên những tia sáng.
Rhode lần đầu tiên hiểu được tôn chỉ của Fairy Tail, khác hoàn toàn so với những hội mà hắn biết trong game hay anime.
Fairy Tail dường như không chỉ là một trung gian nhiệm vụ, mà là một nơi ấm áp hơn nhiều.
Quy trình gia nhập hội rất đơn giản.
Makarov dẫn Rhode ra phía trước tìm Mirajane, ghi tên hắn vào danh sách thành viên.
“Đây là thành phố Magnolia, nằm ở phía Đông vương quốc Fiore, dân số khoảng 60.000 người. Từ lâu, đây đã là một thành phố thịnh hành ma pháp.”
“Fairy Tail là hội chính thức duy nhất trong thành phố này. Sau đó là cái này…”
Vì Rhode cực kỳ thiếu hiểu biết về những kiến thức cơ bản tại đây, Mirajane phải bắt đầu giảng giải từ vị trí địa lý.
Khi nói đến Fairy Tail, cô lấy ra một thứ trông giống như con dấu, bảo Rhode chọn một màu và vị trí in huy hiệu.
Rhode xắn tay áo, nhờ Mirajane in huy hiệu màu xanh lam lên cánh tay trái của mình.
Quá trình đơn giản như đóng một con dấu thông thường.
Rhode sờ vào vị trí huy hiệu, cảm giác chẳng khác gì trước kia. Hẳn lại là ma pháp thần kỳ: “Cái này chắc không bị phai màu chứ?”
“Dĩ nhiên là không rồi.” Mirajane cất con dấu, giải thích:
“Huy hiệu này đại diện cho Pháp Sư của Fairy Tail. Dù ở bất cứ đâu, nó cũng có thể chứng minh thân phận của cậu.”
“Pháp Sư…” Rhode nắm lấy cánh tay, lo lắng hỏi: “Nhưng tôi hoàn toàn không biết gì về ma pháp. Phải làm sao đây? Có bị đuổi khỏi hội không?”
“Làm gì có chuyện đó! Nếu cậu muốn, chỉ cần bắt đầu học từ bây giờ là được.” Mirajane đáp, “Chỉ là ban đầu, muốn tìm nhiệm vụ phù hợp sẽ hơi khó chút thôi.”
“Cậu không biết ma pháp à?” Makarov chỉ vào trước ngực Rhode, “Thứ đó chẳng phải là dụng cụ ma pháp của cậu sao?”
“Hả?” Rhode nhấc sợi dây chuyền lên nhìn. Đó là một mặt dây hình chữ L in hoa, bên dưới có nền xanh viền vàng, phía trong còn có hoa văn phức tạp.
“Ngài nói cái này là dụng cụ ma pháp? Không thể nào?”
Thứ này vốn là biểu tượng phần mềm của một trò chơi đấu 5v5, được bạn cùng phòng là Trương Đạt Dã tặng nhân dịp sinh nhật.
Dù trông khá tinh xảo, chắc không rẻ, nhưng chẳng qua cũng chỉ là một mặt dây chuyền bình thường mà thôi…
Lẽ nào… Trương Đạt Dã – cái tên mày rậm mắt to thô bỉ kia, hóa ra lại là một Pháp Sư?
Đăng bởi | khong_0 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 10 |