Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lúng Túng! (1)

Phiên bản Dịch · 1086 chữ

Nói xong, hắn quay nhìn về phía Côn Bằng, ánh mắt lộ vẻ hồi tưởng.

“Có chuyện như vậy sao?!”

Nghe được lời này, sắc mặt mọi người biến đổi, sự kính sợ đối với Tiết gia lại tăng thêm một bậc.

Đến cả đại năng dùng Côn Bằng làm tọa kỵ cũng có giao tình với Tiết gia, thậm chí còn muốn nhận Tiết Thiên Nhất làm nghĩa tử từ trước.

Thực lực của Tiết gia, thật sự khủng khiếp!

“Không biết vị đạo hữu nào từ xa tới dự yến, tiết mỗ xin nhận tấm thịnh tình này!”

Một giọng nói uy nghiêm như tiếng chuông lớn từ trong phủ vọng ra, rành rọt truyền đến tai mọi người.

Vút!

Một nam tử trung niên cao lớn xuất hiện trên không.

Tóc dài màu tím rủ xuống lưng, ánh mắt sâu thẳm như biển cả, khí tức toàn thân khiến người khác không thể dò xét.

Hắn ta đứng sừng sững giữa thiên địa, tựa như mọi thứ đều nằm trong bàn tay.

Tộc nhân Tiết gia đồng loạt cung kính cúi người.

“Tham kiến lão tổ!”

Không sai, đây chính là lão tổ Tiết gia, một vị Hư Tiên vừa đột đến Độ Kiếp kỳ.

Hư Tiên, tồn tại có lực lượng thông thiên triệt địa, vượt xa tất cả Tôn giả!

Cũng chính vì có hắn, Tiết gia mới dám gióng trống khua chiêng tạo thế.

Lúc này, vì khí thế áp đảo của Côn Bằng, lão tổ Tiết gia không thể không ra mặt.

Hắn thầm tò mò không biết vị đại năng nào lại xuất hiện phô trương như vậy!

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Côn Bằng từ từ hạ xuống, cung điện trên lưng hé mở, có ba bóng người bước ra.

“Huyền Thiên Tông, Diệp Quân Lâm!”

Một giọng nói trong trẻo vang lên, phát ra từ thanh niên anh tuấn với mái tóc bạc dài, mặc trường bào đen thêu kim sắc.

Diệp Quân Lâm hai tay chắp sau lưng, ung dung bước xuống, vẻ mặt thản nhiên.

Ầm!

Bầu không khí yến tiệc lập tức bùng nổ.

Người có tên, cây có bóng.

Trận chiến Hoang Châu làm chấn động Đông Vực trước đây chính do người này dẫn dắt.

Hiện giờ hắn lại đích thân tới, hơn nữa còn cưỡi trên Côn Bằng, thần thú cấp Chí Tôn, khiến Tiết gia hoàn toàn bị lu mờ!

“Nghe nói Huyền Thiên Tông là tông môn thượng cổ, trước đây ta còn nghi ngờ.

Nhưng giờ không còn nghi ngờ gì nữa. Ngay cả Côn Bằng cũng được dùng làm tọa kỵ, có thể thấy nội tình tông môn khủng bố tới mức nào!”

Có người không nhịn được mà cảm thán.

“Cái… cái này…”

Người kinh ngạc nhất chính là Tiết Thiên Nhất.

Khi hắn thấy Diệp Quân Lâm bước ra từ lưng Côn Bằng, đầu óc hắn như muốn nổ tung!

Cảm giác xấu hổ và phẫn nộ chưa từng có bùng nổ trong lòng!

Vừa nãy hắn đã mạnh miệng bịa ra chuyện về giao tình thân thiết giữa mình và vị đại năng kia.

Nhưng ai ngờ, vị đại năng ấy lại chính là Diệp Quân Lâm?!

“Tiết công tử, vừa rồi…”

Nhiều khách nhân nhìn hắn với biểu cảm kỳ lạ, thậm chí có vài người cố gắng bịt miệng nhịn không cười nhưng vẫn phát ra những tiếng “xì xì”, chứng tỏ phải kìm nén khó chịu thế nào.

Khuôn mặt Tiết Thiên Nhất đỏ bừng như máu nhỏ.

Hắn hít một hơi thật sâu, lạnh giọng nói:

“Bản công tử có nói gì sao?

Ta khuyên các vị nên suy nghĩ lại cho kỹ!”

Đám đông giật mình, vội vàng lắc đầu chối ngay:

“Không, không, không! Tiết công tử không nói gì cả! Chúng ta cũng chẳng nghe thấy gì hết!”

Dù ngoài mặt họ phụ họa, nhưng trong lòng ai cũng âm thầm mắng chửi.

“Cẩu đồ vật, da mặt thật dày…”

“Hừ!”

Tiết Thiên Nhất cười lạnh, ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn về phía Diệp Quân Lâm.

Lúc này.

Khi lão tổ Tiết gia nghe thấy cái tên Diệp Quân Lâm liền ngẩn người một lúc, ánh mắt trở nên âm trầm.

Kết hợp với những lời đồn đại gần đây, hắn thật không ngờ người có thể cưỡi Côn Bằng lại là một tu sĩ hậu bối!

Nếu không vì kiêng dè Huyền Thiên Tông và xuất thân thần bí của Côn Bằng, hắn đã ra tay đoạt lấy từ lâu.

Dù sao, đây chính là hậu duệ của thần thú thượng cổ, với huyết mạch thuần khiết và tiềm lực to lớn!

Nhưng giờ đây, đối phương đã đến tận cửa, hắn buộc phải cho đủ mặt mũi, đồng thời tranh thủ tìm hiểu thêm về người này.

“Thì ra là Diệp Tôn giả giá lâm, thật sự khiến Tiết gia chúng ta vẻ vang!”

Lão tổ Tiết gia nở nụ cười, chắp tay chào.

Theo lẽ thường, một Hư Tiên như hắn không cần phải hạ mình trước một Tôn giả.

Nhưng đối với Diệp Quân Lâm là ngoại lệ, người này đủ để hắn ta hạ thấp tư thái!

[Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, thưởng tốc độ tự động tu luyện tất cả thần thông công pháp tăng gấp 50 lần!]

Tiếng hệ thống vang lên.

“Không tệ! Có tọa kỵ không tệ.”

Diệp Quân Lâm thầm cảm thán trong lòng.

Hắn quay sang lão tổ Tiết gia, chắp tay khách sáo:

“Diệp mỗ thay mặt Huyền Thiên Tông, chúc mừng các hạ đột phá thành công!”

Lão tổ Tiết gia khẽ gật đầu, đưa tay làm dấu mời:

“Mời.”

Ngay sau đó, Diệp Quân Lâm cùng đệ tử ung dung bước vào phủ đệ Tiết gia.

Những khách nhân khác dùng ánh mắt đầy kính sợ dõi theo họ, khẽ bàn tán.

“Đám hòa thượng Phật Châu gọi hắn là Bạch Phát Lão Ma, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, ta thấy hắn khá tuấn tú, đâu có đáng sợ như lời đồn?”

“Ha, so với cái tên Lão Ma, ta thấy Bạch Phát Sát Thần còn hợp hơn. Quá nhiều người đã chết dưới tay hắn!”

“Nhìn, nữ tử hồng ý bên cạnh hắn chính là đại đệ tử Hồng Thiên Diệp, người ngoài gọi nàng là Hồng Tiên Tử.”

“A, thật xinh đẹp! Đây đúng là tuyệt sắc nhân gian!”

Bạn đang đọc Gặp Mạnh Liền Mạnh, Tu Vi Của Ta Không Giới Hạn của Sử Thượng Tối Soái Tác Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi orange34
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.