Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2005 chữ

Phong Lẩn ngồi không , tay nhặt lá chim đá ống bơ nghĩ cách kiếm tiền

“ khu dân cư thì làm cách nào để ra tiền bây giờ”

Phong Lẩn nghĩ cả buổi sáng vẫn không ra cái mọe gì cả, bấy giờ Phúc Sân phi xe đến, nhìn trong nón rách của Phong Lẩn đến con gián chết cũng không có thì lấy làm thất vọng

-Thế nào rồi, sáng giờ không kiếm được đồng nào à

Phong Lẩn thở dài

-Con mọe nó địa thế chỗ này khó quá

Phúc Sân cười nói

-Động não đi, khoán hôm nay là 1 triệu, hôm qua mày thừa 700, nếu hôm nay mày không kiếm quá 300 thì lại theo luật cũ, 10k một roi.

Đoạn Phúc Sân để lại nửa cái bánh mì rồi rời đi, Phong Lẩn bụng đói sôi lên òng ọc, hắn lấy chân vơ vội cái bánh mì đưa lên gặm. Đến 4 giờ chiều thời gian ngày càng gấp rút deadline này mà không xong thì đòn no khỏi ăn cơm luôn. Bấy giờ Phong Lẩn đánh liều đi qua đi lại, hắn không hát nữa mà cứ thế đi thôi.

Vừa gặp được một người phụ nữ xinh đẹp nặng hơn tạ thịt liền buông lời nói

-Ái chà, này cô gì xinh đẹp ơi, cô hãy cho kẻ nghèo hèn đẹp trai này chút tiền lẻ được chăng.

Người phụ nữ ấy trông ra có vẻ rất giàu có, vừa nghe Phong Lẩn cất lời liền lấy làm ngạc nhiên nghĩ thầm

“ bọn ăn mày từ bao giờ có bằng kĩ năng giao tiếp vậy”

Thế rồi người phụ nữ cũng lán lại rút trong túi ra mấy đồng 500 nói

-Này, thằng ăn xin đẹp trai, nghe mày nói văn vẻ lắm, tao có ý thích, mày thử nói nghe tiếp nếu tao vừa lòng thì mấy triệu này cho mày

Phong Lẩn cười thầm trong bụng nói tiếp

-Ái chà, thiếu nữ này đã xinh đẹp lại còn phóng khoáng, lời nói cũng thánh thót như phun châu nhả ngọc, xem ra đoạn đường hôm nay thật là hoa lệ

Người phụ nữ cười nói

-Mày thật khéo nói, tao đây cũng chẳng lạ bọn mày đâu, tao với thằng Phúc Sân là bạn cùng giường, mày chắc là đàn em của nó, đây tao cho mày tiền.

Phong Lẩn nghĩ bụng

“ Phúc Sân nhìn cũng không đến nỗi cớ sao gu lại mặn như thế, mà thôi cũng chẳng nghĩ làm gì nhiều, hôm nay có tiền là được rồi”

đoạn hắn cảm ơn rối rít

-Này thiếu nữ xinh đẹp, ơn này của nàng ta chẳng biết khi nào mới trả được có điều trong lòng ghi nhớ không thôi, mong rằng dòng đời này sẽ có lần nữa hai ta va phải nhau.

Người phụ nữ cười nói

-Gớm, người đâu mà khéo nói, thôi lượn đi cho sớm.

Đoạn người phụ nữ rời đi. Phong Lẩn cười nói

-Mắt rừng rực màu hoàng hôn đổ xuống

Người quay lưng lẳng lặng bước đi

Ta thổn thức đêm về đem rượu uống

Bao giọt sầu thành lệ rớm bờ mi

Hẹn ngày tái ngộ

Cũng phải nói cái này thuyết khách này là do khi trước Phong Lẩn được bố hắn đào tạo vô cùng bài bản. Ngay từ khi 5 tuổi mỗi khi có khách vào nhà bố hắn liền bắt hắn rót nước mời khách lại còn phải đứng hầu chuyện. Thành ra những lời vàng lẽ ngọc dần dần thấm vào tư tưởng của hắn, bây giờ hắn mới thầm cảm ơn bố mình đã dạy cho hắn kĩ năng giao tiếp thượng thừa này.

Tối đến Phúc Sân qua đón Phong Lẩn, trông trong cái nón chẳng biết đến mấy triệu thì ngạc nhiên lắm

-Òi, mày kiếm đâu ra nhiều tiền thế

Phong Lẩn cười khiêm tốn

-Iq 200

Vậy là Phong Lẩn vượt khoán đến mấy ngày, Phúc Sân lại tuyên dương hắn trước đám đồng nghiệp rồi nói

-Tháng này ta có chương trình thi đua ăn mày vượt khó, đứa nào trong tháng kiếm được 30 triệu sẽ được phong làm tổ trưởng, nếu trên 50 triệu thì được làm trưởng phòng ăn mày, còn trên 80 triệu được làm phó tổng quản hội ăn mày khu 12.

Phong Lẩn hỏi Đại Du

-Phó tổng quản hội ăn mày khu 12 là cái dell gì, có to không

Đại Du nói

-Khu mình đang ở, thằng Phúc Sân quản lí chính là khu 12, nó làm tổng quản, còn phó tổng quản tức là dưới 1 người trên trăm người, chức ấy to lắm

Phong Lẩn gãi cằm nói

-Ái chà nghe cứ như là mấy phim chưởng TVB ngày xưa ấy nhỉ

Cầm Thăng đứng lên lại ú ớ muốn nói gì đó, Phong Lẩn hỏi Đại Du

-Nó nói gì thế

Đại Du đáp

-Nó bảo nó làm 10 năm rồi còn chưa chạm tới chức tổ trưởng.

Cầm Thăng lại ú ớ gì đó, Phong Lẩn lại hỏi

-Mày câm không biết nói à cứ ú ớ hoài nghe như muỗi vo ve bên tai khó chịu vl

Đại Du nói

-Thì nó câm chứ còn gì

Tất nhiên Phong Lẩn lại bị Cầm Thăng đấm cho mấy cái vì dám động đến lòng tự trọng của nó

Hôm sau Phúc Sân lại chở cả đám đi ăn xin, lần này địa điểm lại được chuyển đến một ngã tư

Phong Lẩn thấy công việc hiện tại này cũng ổn, nó tương tự như làm văn phòng sáng đi tối về trưa được nghỉ lại bao ăn bao ở, làm tốt còn được tuyên dương với đồng nghiệp vô cùng hãnh diện.

Phong Lẩn lại tiếp tục sáng chế thêm những bài hát mới để chiều lòng khán giả, thế nhưng hôm nay có thằng tính nóng như kem không biết vừa bị cắm sừng hay đánh sẩy con lô mà lúc dừng đèn đỏ nghe giọng hát của Phong Lẩn tý nữa thì xuống đấm phù mồm. Cũng may được người dân can lại bằng không chén cơm này của Phong Lẩn thật là khó ăn.

Phong Lẩn thở dài nói

-Thật là nghề nào cũng có tai nạn đây mà

Hôm nay Phong Lẩn vẫn là vượt qua chỉ tiêu, không những thế bởi vì thời tiết càng oi bức thì Phong Lẩn càng kiếm ra tiền. Phúc Sân lại tuyên dương hắn với đồng nghiệp ngoài ra còn thưởng thêm cho suất ăn của Phong Lẩn một con tép. Trên vùng núi cao này mà có hải sản để ăn thật là tốt biết mấy.

Phong Lẩn đã tính rồi 80 triệu 1 tháng tức là một ngày phải kiếm được 2 triệu 7. Thế là hắn không giống như những thằng ăn xin khác cứ làm đủ chỉ tiêu là thôi. Hắn luôn cố gắng kiếm nhiều nhất có thể, đúng là một thằng ăn xin có chí vươn lên.

Tuy hai tay đã lành lại nhưng để đánh vào lòng thương xót của người đi đường thì hắn vẫn cứ bó bọt vào đeo lủng lẳng ở cổ

Phong Lẩn bởi vì 2 tay như vậy nên đành phải dùng chân cầm bánh mì bỏ lên mồm ăn. Có người phụ nữ lai con nhỏ đi qua liền nói

-Con thấy không, người ta tàn phế nhưng mà trông người ta què quặt thế kia cơ mà

Phong Lẩn nhìn đứa trẻ âu yếm nói

-Mày nhìn gì, tao lấy chân móc mắt ra bây giờ

Hai mẹ con sợ quá bèn vượt đèn đỏ sang bên đường nào ngờ bị hai anh pikachu xích ngay làm 600 cành ngon lành.

thế là Phong Lẩn nghĩ ra cách kiếm tiền mới, đó chính là kết hợp với mấy anh pikachu. Hắn nhân lúc trưa vắng gọi một anh pikachu ra bàn chuyện, sau khi hai bên thống nhất ăn chia thì bắt chân tiến hành công việc. Việc của Phong Lẩn là dọa người đi đường để họ vượt đèn đỏ còn nhiệm vụ còn lại thì quá đơn giản

Thế là tiền kiếm mỗi lúc một nhiều đến độ chỉ tiêu bị vượt gấp mười mấy lần. Nhưng địa điểm ăn xin luôn bị thay đổi cho nên không phải lúc nào cũng kiếm được như thế. Phong Lẩn sớm đã vượt qua 30 triệu khi chỉ mới kết thúc 2 tuần đầu tiên của tháng thi đua.

Phúc Sân cũng vì thế mà trọng dụng Phong Lẩn lắm, cứ địa điểm nào khó kiếm tiền chỉ cần đưa Phong Lẩn đến thì lại làm ăn phát đạt khác nào hái vàng trên cây.

Đám đồng nghiệp cũng coi Phong Lẩn như là idol của mình và thường nhân lúc ăn tối bu quanh hắn để hỏi về bí mật kiếm tiền, có điều Phong Lẩn cũng phải giấu nghề bằng không cuộc tranh đua này hắn làm sao thắng được.

Trong đám ăn mày còn có hai người nữa cạnh tranh gắt gao với Phong Lẩn, thứ nhất là thằng Điền Đô, thằng này kiếm tiền nhờ sự đẹp trai, trong đám ăn mày nó là tuyệt thế mĩ nam, bởi vậy không ít các bà đều điêu đứng trước nó, hơn nữa nó còn vô cùng chảnh chó. Nếu người ta cho ít hơn 100k thì nó tuyệt đối sẽ không nhận.

Điền Đô có một câu châm ngôn

-Làm người phải có nguyên tắc, đừng vì chút tiền lẻ mà bán đi lòng tự tôn của mình.

Người thứ hai cạnh tranh với Phong Lẩn đó chính là Kiên Vứt, hay còn gọi là Kiên mắt sáng, thằng này bị mù nhưng có tài hát hay, kì thực nó hát hay thật chứ không giống Phong Lẩn.

Kiến Vứt thường mở liveshow ở một góc chợ hay gần ngã tư đường, tiền nó kiếm được cũng rất nhiêu.

đến hết tuần thứ 3 thì Điền Đô tạm thời dẫn đầu với 66 triệu, đứng sau là Kiên Vứt với 60 triệu, thứ 3 là Phong Lẩn với 53 triệu. Cả 3 đều vượt chỉ tiêu 50 triệu bây giờ chỉ còn ganh đua xem ai sẽ làm phó tổng quản, ai làm trưởng phòng còn ai làm tổ trưởng mà thôi.

Phúc Sân mở tiệc khao anh em sớm, Cầm Thăng và Đại Du thay nhau bợ đít Phong Lẩn mong sau này hắn lên chức sẽ chiếu cố cho cả hai, còn Phong Lẩn vốn tính thù dai, thay vì chiếu cố thì hắn đã nghĩ sau khi lên chức sẽ cho Cầm Thăng một trận vì cái tội dám xúc hắn mấy lần.

Còn 1 tuần nữa thì cuộc thi sẽ kết thúc Phong Lẩn nghĩ đủ các trò để tăng thu nhập, tuy nhiên sau tuần thứ 4 thì vị trí đã thay đổi có điều Phong Lẩn vẫn xếp thứ 3, vậy là hắn chỉ được làm tổ trưởng dưới quyền Kiên Vứt và Điền Đô.

Tuy thế Phong Lẩn cũng được nhận nhiều ưu đãi hơn, tỉ dụ như chỉ tiêu hàng tháng của hắn tăng lên 2triệu/ ngày thay vì 1triệu như trước đây và hình phạt khi không đạt chỉ tiêu thì cũng được nhân đôi. Ngoài ra cũng chẳng còn ưu đãi nào nữa.

Phong Lẩn thấy chế độ đãi ngộ thật là kém toan bỏ công ti để nộp CV đi nơi khác kiếm ăn nhưng Phúc Sân gọi hắn vào phòng, sau khi âu yếm hắn bằng hai đấm thì Phúc Sân ôn tồn nói

-Mày mà đi chỗ khác thì tao chặt chân

Phong Lẩn cay cú lắm, chẳng lẽ hắn lại đệ đơn khiếu nại lên Sở ăn mày Lai Châu để kiện Phúc Sân vì hành vi ngược đãi cấp dưới, thế nhưng suy đi tính lại Phong Lẩn tạm tha cho Phúc Sân lần này.

Bạn đang đọc Hắc Đạo sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.