Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bóng tối và ánh sáng

Tiểu thuyết gốc · 1236 chữ

Minh cảm thấy một luồng năng lượng mạnh mẽ bao trùm lấy cơ thể, khiến anh như bừng tỉnh khỏi trạng thái mê mụ. Các hình ảnh mơ hồ trong đầu anh bắt đầu nhạt dần, và thay vào đó là sự rõ ràng về mọi thứ xung quanh. Những bóng ma và ký ức đã bị chôn vùi trong tâm trí anh đang dần hiện rõ, nhưng lần này, anh không sợ hãi nữa. Anh biết rằng đây chính là thử thách anh phải đối mặt.

Anh hít sâu một hơi, dồn tất cả sức mạnh của mình vào việc tập trung vào những cảm xúc, những ký ức đang hiện lên. Cảm giác này không còn là sự sợ hãi hay tuyệt vọng, mà là một sự bình tĩnh lạ lùng, như thể anh đã tìm ra chìa khóa giải mã mọi điều đang xảy ra.

Khi cơn đau nhức trong đầu giảm dần, Minh nhận ra rằng những bóng ma ấy không phải là những hình ảnh xa lạ. Chúng chính là những ký ức của anh, những điều mà anh đã cố quên đi từ rất lâu, nhưng giờ đây, chúng lại xuất hiện rõ mồn một. Một ngôi nhà cũ kỹ, nơi anh đã sống khi còn là một đứa trẻ. Một người phụ nữ, có làn da trắng như ngọc, mái tóc dài và đôi mắt sáng như sao đêm. Đó là mẹ anh, nhưng Minh không hiểu vì sao cô lại xuất hiện trong lúc này.

Bức tranh quá khứ dần hiện lên trong tâm trí Minh, nhưng có điều gì đó không đúng. Người phụ nữ đó không phải là mẹ anh trong ký ức của anh. Cô ta có vẻ ngoài rất giống mẹ anh, nhưng có một ánh nhìn khác biệt. Một ánh nhìn đầy ẩn ý, như thể cô ta đang giấu giếm điều gì đó sâu thẳm trong lòng.

Bóng tối xung quanh Minh ngày càng đậm đặc, những bóng ma ấy không chỉ là những ký ức, mà còn là những câu hỏi chưa có lời giải. Minh không thể chịu đựng nổi sự im lặng, sự mơ hồ trong những hình ảnh đó. Anh phải tìm ra sự thật.

“Ngươi sợ hãi quá khứ của chính mình sao?” Giọng nói ấy lại vang lên, lần này từ một phía khác, sâu thẳm trong bóng tối.

Minh quay lại, và thấy một hình bóng lạ đứng trong bóng tối. Hình bóng này mơ hồ, chỉ là một bóng người cao lớn, với ánh mắt sắc lạnh, đôi mắt đỏ rực như lửa. Anh không thể nhìn rõ khuôn mặt của người này, nhưng cảm giác sợ hãi mà người đó tỏa ra khiến Minh không thể lùi bước.

“Ngươi không thể trốn thoát khỏi những gì đã qua,” giọng nói ấy tiếp tục, vang vọng trong không gian tối tăm. “Quá khứ của ngươi đã xác định số phận của ngươi. Ngươi có thể bỏ qua nó, nhưng nó sẽ luôn đeo bám, luôn là bóng tối trong cuộc đời ngươi.”

Minh đứng im, ánh mắt sáng rực với quyết tâm. “Tôi không sợ quá khứ. Nếu bóng tối là thứ tôi phải đối mặt, tôi sẽ chiến đấu với nó.”

Người đó mỉm cười, nhưng nụ cười ấy không hề có chút vui vẻ nào. “Ngươi có thể chiến đấu, nhưng ngươi không thể thay đổi được số phận đã được định sẵn. Những ký ức ấy là một phần của ngươi, và chúng sẽ không bao giờ biến mất.”

Minh không trả lời. Anh bước về phía bóng tối, không do dự, như thể chính anh đang thách thức số phận. Đột nhiên, một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, và Minh cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình dâng lên. Anh không chỉ đối mặt với bóng tối, mà còn với chính bản thân mình. Những ký ức về gia đình, về quá khứ đau thương, tất cả đang quay lại, nhưng Minh biết rằng chỉ có đối diện với chúng anh mới có thể giải thoát.

Những hình ảnh về ngôi nhà cũ, về mẹ anh, về những ngày tháng khi anh còn là đứa trẻ, tất cả dần trở nên rõ ràng hơn. Mẹ anh không phải là người bình thường. Bà là một phần của thế giới này, một người gắn liền với những bí mật mà Minh chưa bao giờ hiểu hết. Tại sao bà lại đưa anh vào thế giới này? Và tại sao lại có những ký ức mơ hồ về bà trong tâm trí anh?

Minh không còn lựa chọn nào khác. Anh không thể đứng im, không thể để cho bóng tối kéo anh xuống. Anh phải hiểu mọi thứ, phải tìm ra sự thật đằng sau những bí ẩn này. Anh tiến thêm một bước nữa, và ngay lập tức, một luồng sức mạnh dâng lên, như thể không gian này đang phản ứng lại với sự quyết tâm của anh.

“Đúng vậy,” giọng nói lạnh lùng vang lên, “Ngươi đang dần thức tỉnh. Nhưng không phải ai cũng có thể vượt qua bóng tối của chính mình.”

Minh không để tâm đến lời nói đó. Anh đã sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ thử thách nào. Ánh sáng trong anh dần mạnh mẽ hơn, và bóng tối xung quanh bắt đầu rút lui. Khi mọi thứ trở nên sáng tỏ, Minh thấy trước mặt mình là một chiếc gương lớn, được bao quanh bởi những khối đá cổ xưa. Trong chiếc gương đó, anh nhìn thấy chính mình, nhưng không phải là bản thân mà anh từng biết. Trong gương, anh thấy mình là một người khác, một người đầy sức mạnh, có ánh mắt lạnh lùng và đầy quyền uy.

Đây chính là hình ảnh của anh trong tương lai, một người sẽ vượt qua mọi khó khăn và thử thách. Anh nhìn thấy những chiến trường, những trận chiến ác liệt, và những quyết định khó khăn mà anh sẽ phải đưa ra. Nhưng cũng trong gương, anh thấy những vết thương, những nỗi đau, và những hy sinh mà anh sẽ phải trải qua. Những điều này không thể thay đổi, nhưng anh có thể chọn cách đối mặt với chúng.

Minh hít một hơi thật sâu, ánh mắt trở nên kiên định. Anh không chỉ chiến đấu với bóng tối ngoài kia, mà còn với chính bản thân mình. “Tôi sẽ vượt qua thử thách này. Tôi sẽ không để bóng tối chi phối tôi.”

Gương sáng lên rực rỡ, và ngay lập tức, Minh cảm thấy sức mạnh trong người mình dâng lên. Những ký ức, những bóng ma, và mọi thứ xung quanh dường như đều hòa quyện lại, tạo thành một nguồn năng lượng vô tận. Minh cảm thấy mình không còn là một kẻ lạc lối nữa. Anh đã tìm ra con đường của mình.

Đột nhiên, bóng tối xung quanh anh biến mất, và không gian trở nên sáng sủa hơn. Những hình bóng lạ lùng và những ký ức mơ hồ cũng dần lui đi. Minh đứng đó, cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình. Anh đã vượt qua thử thách đầu tiên. Nhưng anh biết, hành trình phía trước vẫn còn rất dài, và những bí mật vẫn còn đang chờ đợi anh.

Bạn đang đọc Hành Trình Vượt Thời Gian sáng tác bởi Namhoahong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namhoahong
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.