Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến trường

Tiểu thuyết gốc · 1169 chữ

Trung Học Ngưu Đầu nằm ngay trung tâm Ngưu Đầu trấn mà Ngưu Đầu thôn nơi Cơ Đức sinh sống là một trong mười thôn của Ngưu Đầu trấn. Con đường từ nhà Cơ Đức tới trường cơ hồ là một đường thẳng chỉ là phải bước qua một cái cổng. Cái cổng này cũng là cột mốc địa phận của Ngưu Đầu thôn bước qua cái cổng này trước mắt Cơ Đức chính là một ngã ba đi qua ngã ba này liền tới Trung Học Ngưu Đầu. Từ xa , Cơ Đức cũng nhìn từng tốp học sinh bước đang bước vào trường đám nữ sinh thì oanh oanh yến yến , mấy tên nam sinh thì không ngừng đùa cợt chạy loạn khắp nơi, một số thì trêu đùa đám nữ sinh một số thì chỉ đơn thuần là đuổi bắt lẩn nhau số ít lại giống Cơ Đức lặng lẽ đi vào trường. Lúc này Cơ Đức không ngừng liết nhìn khắp các ngốc nghách của Trung Học Ngưu Đầu . Tuy thông qua ký ức dung hợp hắn cũng biết đại khái bộ dáng của nơi này nhưng cũng là những hình ảnh mơ hồ. Chỉ thấy xung quanh Cơ Đức là từng dãy lớp học bao bọc lấy khoảng sân rộng lớn mà vô số học sinh đang đứng có hết thảy ba dãy lớp học mỗi dãy lại có ba tầng mỗi một tần có năm lớp học. Lớp của Cơ Đức là lớp nằm ngay trung tâm dãy trứng giữa ở tần hai. Giữa lúc này bổng một tiếng trống vang lên báo hiệu cho giờ học đã tới. Theo đám học sinh bước vào lớp Cơ Đức bị chen lấn đè áp trong đám đông hắn cũng không cách nào quan sát được nữa chỉ là lúc này Cơ Đức chợt nhận ra Trần Phong cùng Tử Quỳnh bóng dáng đã không thấy đâu không biết từ khi nào. Cơ Đức cố đức cố đưa ánh mắt tiềm kiếm khắp nơi nhưng cũng không thấy bóng dáng của họ đâu :

Chắc hai đứa đó đi đâu đó thôi dù sao thì nơi này làm gì có nguy hiểm gì chứ. Có lẽ trải qua việc trên hồ gươm khiến mình bị ám ảnh rồi.

Cơ Đức nghĩ thầm chỉ là vừa nghĩ như khiến sắc mặt hắn cũng có chút kì quái. Hắn ngồi vào bàn học nhấm mắt cuối gầm mặt xuống bàn nói nhỏ đến mức chỉ có hắn mới nghe được cộng với âm thanh ồn ào của lớp Cơ Đức cũng chỉ nhìn như một học sinh ngủ gục trên bàn :

Bộ dáng này của ta nhìn giống người trong trẻ hơn là một người bạn . Xem ra mình cần thời gian để hoàn toàn hòa nhập vào cái thân phận mới cũng là cuộc sống cuộc đời mới này.

Giữa lúc này một tiếng trống vang lên khiến Cơ Đức giật mình ngẩn đầu lên. Lớp học có ba dãy bàn mỗi dãy có mười bàn một học ngồi một bàn. Cơ Đức ngồi bàn cuối cùng của dãy đầu tiên sau lưng hắn là cánh cửa bước vào thứ hai của lớp hầu hết các lớp học của Trường Ngưu Đầu đều có bố trí như vậy một cửa chính và một cửa phụ ở cuối lớp. Lúc này một nữ giáo viên bước qua cánh cửa ấy mang Theo là một mùi hương nhè nhẹ gần đấy một đám học sinh cả nam lẫn nữ không khỏi hít hà nhìn về nữ giáo viên với ánh mắt lấp lánh. Chỉ là lúc này trái với biểu cảm của đám học sinh trong lớp sắc mặt Cơ Đức cứng đờ tràn đầy hoảng sợ. Lúc nữ giáo viên bước vào Cơ Đức chính là người nhận ra đầu tiên nhưng không phải vì mùi hương hay bất cứ âm thanh gì mà vì từ trên người của nàng Cơ Đức cảm nhận được một cảm giác lạnh lẽo khiến hắn rung rẩy tận linh hồn cảm giác này lấy Cơ Đức kiếp trước trải qua hắn biết nó được gọi rung sợ rung sợ trước sát khí.

Người từng giết người sẽ có sát khí mà sát khí khủng khiếp như thế chỉ có thể là nàng giết rất nhiều người !

Trong lòng Cơ Đức loạn nghĩ vào khoảnh khắc ấy hắn không ngừng chấn tỉnh bản thân hắn cố gắng đều chỉnh hơi thuở của mình bình thường nhất có thể , đôi tay từ từ lấy cuốn sách trong cặp đặt lên bàn trăm chú đọc giả vờ như không quan tâm nhưng trong lòng không ngừng chửi thầm:

Con mẹ nó cái này mà là giáo viên gì chứ nàng rất có thể là một sát thủ. Một sát thủ đột nhập vào trường học .

Chỉ là khi nghĩ tới đây trong lòng Cơ Đức lại tràn ngập dấu hỏi :

Một sát thủ trà trộn vào ngôi trường tại nơi kì thật có thể xem là khỉ ho cò gáy này để làm gì chứ ?

Hơn nữa có vẻ như cả lớp không thậm chí là cả nơi này chỉ có ta có thể cảm nhận được sát khí của nàng!

Suy nghĩ về mấy vấn đề này Cơ Đức lại tự mắng mình:

Nàng đột nhập vào trường làm gì thì cũng liên quan gì tới ngươi. Ngươi chỉ cần làm học sinh lớp 6 của ngươi . Ngươi ra vẻ cái gì nhở để nàng nhận ra gì đó đến lúc thành quỷ cũng chỉ có thể trách bản thân .

Còn về phần cảm nhận được sát khí Cơ Đức nghĩ có lẽ do hắn là xuyên việt giả nên tinh thần có chút mạnh hơn người thường nên cũng mẫn cảm hơn là bình thường. Lúc này nữ giáo viên cũng sớm bước tới bục giảng sát khí Cơ Đức cảm nhận được lúc nãy cũng biến mất. Hắn ngẩn đầu nhìn nữ giáo viên nhất thời không khỏi kinh thán trong mắt Cơ Đức lúc này là một mỹ nữ tuyệt sắc làn da trắng như tuyết hồ thu đôi bồng đào trước ngực cân đối đầy cuốn hút mái tóc xõa dài xuống chiếc thon thả mê người cùng với bờ mong căn tràn đầy sức sống bị o ép trong chiếc váy ngắn tới đùi đẹp bao bọc lấy đôi chân dài miên man. Nàng dùng đôi tay trắng nõn nà vớ lấy viên phấn viết tên mình lên bản khuôn mặt hoàn mỹ hướng đôi mắt nhìn về cả lớp trong đôi mắt ấy Cơ Đức có thể nhìn vẻ điệu dàng ôn nhu vô hạn nhưng ẩn sâu bên trong lại là sự sắc bén không phải ai cũng có thể nhận ra. Nàng khẽ cười nói:

Chào cả lớp cô gọi Phạm Nhu hai mươi tuổi . Từ giờ cô là giáo viên dạy địa lý của lớp chúng ta.

Bạn đang đọc Hệ thống của đạo tặc sáng tác bởi Vanhahaha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vanhahaha
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.