Sơ hình thế giới
Bước vào ngôi nhà cũ kĩ Cơ Đức liền thấy một nam tử trung niên trên khuôn mặt nghiêm nghị hằn sâu từng vết nhăn của năm tháng. Đang đứng cách đấy không xa trên vác theo một chiếc ba lô củ kĩ quần áo xám đen trên đấy là vô số mảnh vá. Nhìn thấy hình ảnh này đôi mắt Cơ Đức ẩm ướt liền lao vào ôm chặt lấy nam tử trung niên khẽ nức nở:
Ba ! Con rất nhớ ba
Bị Cơ Đức ôm lấy bất ngờ khuôn mặt Cơ Đạo có chút bất ngờ dù nhau từ nhỏ hắn rất ít tiếp xúc với con trai. Thường xuyên xa nhà khiến cho mối quan hệ với con trai ngày càng trở lên lạnh nhạt bất ngờ được con trai thể hiện tình cảm mạnh như thế khiến trong lòng không khỏi ấm áp . Từ trong bếp bước ra , nhìn thấy hai cha con ôm nhau đầy tình cảm Hạ Vũ cũng khẽ cười hạnh phúc. Nhìn thấy bóng dáng Hạ Vũ từ từ đi tới Cơ Đạo đẩy Cơ Đức ra giọng trách mắng :
Thằng nhóc lên lầu thay đồ đi , nam tử hán khóc khóc cái gì!
Nghe thấy giọng trách mắng của Cơ Đạo giọng nói trầm ấm tuy nghiêm khắc nhưng đầy tình cảm. Cơ cũng chỉ khẽ cười rồi chạy lại ôm lấy Hạ Vũ . Trước cái ôm của con trai Hạ Vũ cũng chỉ khẽ cười xoa đầu Cơ Đức nói:
Thôi đi thay đồ nhanh đi rồi xuống ăn cơm với cha mẹ . Lúc này Cơ Đức cũng không thả lỏng tay ra quay người chạy lên lầu trong lòng phức tạp lúc nhìn thấy Cơ Đạo hắn cảm giác một sự bi thương tràn ngập trong tim . Cơ Đức biết đó là chấp niệm của cổ thân thể này hắn thả lỏng thân thể và linh hồn cho cảm xúc chiếm lấy nương theo chấp niệm mà hành động. Khi ôm lấy Cơ Đạo cùng Hạ Vũ cảm giác bi thương dần vơi đi thay vào đó là cảm giác ấm áp mà Cơ Đức chưa từng cảm nhận được trước đây . Vào lúc Cơ Đức cảm giác như cơ thể như chút bỏ gì đó khiến Cơ Đức cảm thấy nhẹ nhàng vô cùng thoải mái , tinh thần trở lên tỉnh táo thư thái hơn bao giờ hết . Cơ Đức biết mình đã hoàn toàn dung hợp với thân thể này cũng có được tình yêu thương gia đình mà hắn luôn khao khát . Bước từng lên lầu Cơ Đức khẽ nhủ thầm :
Cảm ơn ngươi Cơ Đức ! Cảm ơn chính ta
Hình ảnh Cơ Đạo, Hạ Vũ hiện lên trong đầu Cơ Đức lại khẽ cười hạnh phúc : Cảm ơn cha mẹ
Nhìn bóng lưng của Cơ Đức dần bước khuất bóng Hạ Vũ ôm lấy Cơ Đạo:
Lần này anh định về bao lâu ?
Cảm nhận hơi ấm từ thân thể trong lòng Cơ Đạo khẽ nói:
Không lần này anh sẽ không đi nữa.
Những năm nay thật sự quá mệt mỏi rồi .
Nói rồi Cơ Đạo thuở dài một hơi đôi mắt nhìn xa xăm :
Mặc dù mệt mỏi nhưng mệt mỏi như thế anh thật sự rất hạnh phúc.
Thời gian còn lại anh muốn giành cho Cơ Đức.
Nghe thấy thanh âm trầm ấm của Cơ Đạo Hạ Vũ khẽ nói với giọng đầy lo lắng:
Ngày ấy nó được phán định không thể sống qua năm mười tuổi !
Hôm nay là sinh nhật mười hai tuổi của nó
Giọng Cơ Đạo cắt ngang giọng nói đầy trầm ấm tràn đầy niềm tin cùng khẳng định đôi mắt hắn sáng ngời đầy sắc bén:
Nó là con trai của ta.
Chỉ là vừa nói xong vẻ sắt bén nơi đôi mắt của Cơ Đạo lập tức biến thành sự thê lương tuột cùng giọng nói trầm ấm biến thành tiếng rên rỉ vì đau đớn.Chân của Hạ Vũ không biết từ lúc nào đã dẫm lên chân của Cơ Đạo còn bàn tay đang lấy gốc độ khó tin nhéo lấy hông của Cơ Đạo .
Xin lỗi khí thế của anh quá thịnh chỉ có thể dùng cách để nó biến mất. Nếu không sẽ ảnh hưởng tới Cơ Đức.
Hạ Vũ khẽ nói :
Nhưng giọng đầy tức giận nàng đẩy Cơ Đạo ra quay người bước đi về nhà bếp giọng lạnh lùng vang lại:
Em đi làm cơm trưa.
Nhìn bóng dáng Hạ Vũ đi vào nhà bếp Cơ Đạo thuở dài cách đây ba năm trong một lần hắn bộc phát khí thế như vừa rồi kết quả khiến Cơ Đức vốn thân thể yếu ớt nôn ra máu ngất đi . Sau sự cố không may đó hắn bị Hạ Vũ lạnh lùng hơn một năm cũng may Cơ Đức cũng không có việc gì. Vừa rồi nhất thời hứng chí Cơ Đạo cũng chỉ có thể tự trách mình . Thuở dài nhìn lên lầu nơi phòng của Cơ Đức Cơ Đạo nhủ thầm:
Việc có thể mấy năm nay ta đều đã làm.
Tiếp theo là nhờ vào ý chí của con thôi.
Trên lầu lúc này Cơ Đức bước vào phòng hắn không biết những chuyện gì sảy ra dưới nhà. Vội vã thay đồ Cơ Đức nhanh chóng bước xuống nhà. Chỉ thấy lúc này trước bàn ăn Cơ Đạo đang giải thích gì đó với Hạ Vũ sắc mặt tràn đầy nịnh nọt. Nhìn thấy tình cảnh trước mặt Cơ Đức cũng không biết nói gì:
Vừa nãy hẳn là rất tốt mà nhỉ?
Cơ Đức thầm thẵt mắt trong lòng. Nhìn thấy Cơ Đức Cơ Đạo cũng không nói gì nữa cố gắng bày ra vẻ mặt uy nghiêm như không có gì. Ngồi vào bàn ăn Cơ Đức không khỏi tức cười nhất thời hắn lại suy nghĩ bát quái :
Lúc trước không để ý giờ mới thấy mẹ ta cũng được tính là đại mỹ nhân dung mạo khuynh thành, thân hình thon gọn.
Còn lão cha . Hắc hắc phải nói là không được đẹp trai cho lắm vậy mà cưới được mẹ.
Xem ra hẳn là lão có thủ đoạn phi thường có thời gian nhất định phải xin lão truyền thụ tuyệt học gia truyền mới được.
Nhìn thấy toàn bộ biểu cảm trên mặt Cơ Đức khiến sắc mặt Cơ Đạo cũng trở nên khó coi:
Chỉ là cái biểu cảm bái phục đó là có ý gì ?
Trong lòng Cơ Đạo cũng vô cùng đặc sắc.
Toàn bộ biểu cảm của hai người đều nằm trong mắt của Hạ Vũ khiến nàng không khỏi tức cười tức giận trong lòng cũng dần mất đi.
Dù sao Cơ Đức cũng không có việc gì . Thậm chí có vẻ như thằng nhóc này còn không cảm giác được gì.
Nàng thầm nghĩ:
Bữa ăn diễn ra sự ấm áp tràn đầy tình cảm gia đình.
Đông Huyền lục , tại một nơi không ai biết trong một căn phòng tráng lệ một nam nữ mặt áo vest trắng đứng quay lưng nhìn về bức tranh trên tường trong tranh một nam tử ôm trầm lấy một nữ trên tay nữ tử có một đứa bé sơ sinh. Nam tử cùng nữ tử nhìn về đứa bé với ánh mắt nhu hòa lúc này sau lưng nam tử bổng một xuất hiện người toàn thân trùm trong áo choàng đen . Cảm nhận được sự xuất hiện của người áo đen giọng nam tử lạnh lùng vang lên:
Nói .
Tìm thấy bại lộ
Người áo đen cuối đầu nói nhưng khi hắn nhìn lên thì đã không thấy bóng dáng của nam nữ mặt áo vest trắng. Trên đường một chiếc xe phóng nhanh với tốc độ không tưởng trong xe một nam tử anh tuấn khẽ tay trái cầm vô lăng tay phải khẽ đặt điện thoại xuống môi khẽ cười: thú vị .Ban đêm cảng Duyên Hải thuộc Đại Hồng đế quốc một chiếc du thuyền đang tiến lại gần trên du thuyền một nữ hài tóc xanh nhìn về phía một nam tử trung niên bên cạnh giọng nói trẻ con :
Thúc thúc vậy ra đây Đại Hồng đế quốc .
Có thể nhìn thấy sắc mặt nam tử trung niên lúc này cực độ khó coi cùng bất đắt dĩ. Cùng lúc đó tại sân bay Duyên Hải một chiếc máy bay hạ cánh nhưng khi còn cách mặt đất không xa nó lập tức phát nổ trong vụ nổ vô số bóng đen ẩn hiện rồi biến mất trong màn đêm .
Thủ đô Đại Hồng đế quốc trong một trụ sở ngầm dưới lồng đất vị trí của nó được xem là tuyệt mật số một của quốc gia một lão giả mặt quân phục sắc mặt nghiêm nghị uy nghiêm bức người cùng sự cứng cỏi vô song . Lão nhìn về một nam tử trung niên trước mặt:
Còn kịp không .
Hẳn là kịp , tiểu Nhu đang ở nó nhưng mà vấn đề cũng là nó gây ra
Nam tử trung niên thuở dài trả lời :
Lão giả suy nghĩ hồi lâu rồi nói :
Nơi đó có một trường trung học phải không ?Cử đội truy tìm hạt giống tới đó tìm một ít hạt giống tốt.
Còn nữa chỉ có kịp và không kịp không có hẳn là kịp
Dạ vậy con đi đây .
Nam tử trung niên trả lời :
Lúc hắn bước ra khỏi phòng bỗng một âm thanh vang lên sau lưng :
Tuyệt đối không được hợp tác với Trần gia . Nghe thấy thanh âm này sắc mặt nam tử trung niên không khỏi tức cười :
Lão già này không ngờ còn thù dai đến thế.
Đăng bởi | Vanhahaha |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 18 |