Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Ba Ngầm

Tiểu thuyết gốc · 1059 chữ

Ngày hôm sau tại Giang phủ, trong đại sảnh rộng lớn, ánh sáng từ những chiếc đèn lồng treo cao soi rọi từng góc phòng. Mùi trầm hương phảng phất trong không gian, tạo nên bầu không khí vừa trang nghiêm, vừa trầm lặng. Giang Phàm đang ngồi ở chủ vị, trên chiếc ghế làm bằng gỗ tử đàn, đôi mắt sắc bén đảo qua từng người có mặt. Trên bàn phía trước bày ra một số mật tín cùng vài tách trà đã nguội. Khách khanh của Giang phủ lần lượt đứng hai bên, nét mặt ai nấy đều đầy vẻ lo âu.

Giang Nhất đứng thẳng, khuôn mặt không chút biểu cảm, chắp tay nói: "Theo thông tin thu thập được, đã xác định Ma giáo đứng sau vụ này. Ngoài ra, còn có cái bóng của Đại Kình Bang."

Giang Phàm nhíu mày, đôi mắt lóe lên tia nghi ngờ: "Đại Kình Bang...? Tại sao chúng lại nhúng tay vào chuyện này?"

Lý Thiên Cương bước ra một bước, giọng nói trầm trầm mang đầy sự nghiêm trọng: "Đại Kình Bang từ trước đến nay luôn tranh giành ảnh hưởng với Giang phủ, nhưng không ngờ lần này lại liên kết với Ma giáo. Có thể đây là một âm mưu lớn hơn nhằm hạ bệ Giang gia chúng ta."

Trần Minh Quang, vị thân tín đã theo Giang Phàm từ những ngày đầu lập nghiệp, chậm rãi nói: "Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng. Nếu để tình hình kéo dài, e rằng sức ảnh hưởng của Giang phủ sẽ bị suy yếu nghiêm trọng."

Giang Đại Sơn, đại quản gia của Giang phủ, cũng gật đầu tán thành: "Không sai. Chúng ta cần lên kế hoạch đối phó ngay. Nếu không, không chỉ thương đội mà cả Giang phủ sẽ gặp nguy hiểm."

Giang Phàm trầm ngâm, tay gõ nhẹ lên mặt bàn, rồi quay sang Giang Nhất: "Giang Nhất, ngươi có thể điều tra thêm về mối liên kết giữa Đại Kình Bang và Ma giáo không? Ta cần biết rõ ràng mục đích của bọn chúng."

Giang Nhất cúi đầu đáp: "Thuộc hạ sẽ lập tức tiến hành điều tra. Tuy nhiên, việc này có thể sẽ gặp không ít khó khăn, vì Ma giáo và Đại Kình Bang đều rất kín kẽ."

Giang Phàm gật đầu, giọng đầy quyết tâm: "Không sao. Chỉ cần ngươi cố gắng hết sức. Ta không tin rằng bọn chúng có thể che giấu mãi."

Đàm Hổ đột nhiên tiến lên, giọng trầm trọng: "Gia chủ, thuộc hạ xin phép được đưa thêm người đến Hổ Phong Sơn để truy tìm manh mối. Dù sao, việc này cũng liên quan đến sự an nguy của Giang phủ, chúng ta không thể lơ là."

Giang Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: "Được, Đàm Hổ, ngươi dẫn người đi. Nhưng phải cẩn thận, đừng để bọn chúng phát hiện. Chúng ta không thể mạo hiểm lúc này."

Giang Phàm phất tay, nói: "Được rồi, mọi người tản đi."

Giang Tiểu Minh trở về Giang phủ, bước qua những con đường lát đá đã mòn nhẵn, âm thanh tiếng gõ cửa và tiếng cười nói rộn ràng từ các nhà trong phủ tạo nên một bầu không khí sống động. Khi đi qua Đình Võ Trường, nơi các hộ vệ thường tụ họp để rèn luyện, hắn nhìn thấy Đàm Hổ đang ngồi một mình trên chiếc ghế đá, khuôn mặt lão trầm tư, ánh mắt mờ mịt, trái ngược hoàn toàn với hình ảnh mạnh mẽ, kiên định thường ngày.

Giang Tiểu Minh tiến lại gần, cất giọng ôn hòa: "Đàm Hổ thúc thúc, có chuyện gì mà khiến thúc lo lắng như vậy?"

Đàm Hổ ngẩng lên, thấy thiếu gia, ánh mắt lão hơi sáng lên, rồi lại trở về vẻ ảm đạm. Lão thở dài, giọng nói mang đầy ưu tư: "Là thiếu gia à. Thương đội của Giang phủ bị Ma giáo tấn công ở Hổ Phong Sơn, thuộc hạ may mắn còn có thể trở về, nhưng các huynh đệ khác thì... haizz."

Giang Tiểu Minh ngồi xuống bên cạnh, đôi mắt thoáng vẻ nghiêm túc: "Là do Ma giáo tặc nhân sao?Bọn chúng ra tay ở Hổ Phong Sơn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thúc thúc có thể nói rõ cho ta biết không?"

Đàm Hổ gật đầu, kể lại: "Phải, là một đám Ma giáo tặc nhân. mấy ngày trước thương đội chúng ta đi ngang Hổ Phong Sơn, bị phục kích. Bọn chúng rất đông, thủ đoạn tàn ác. Ta liều mình mới có thể chạy thoát, chỉ để mang tin về cho lão gia. Nhưng những huynh đệ khác..." Đàm Hổ ngừng lại, hắn không cam tâm khi các huynh đệ nằm lại ở Hổ Phong sơn.

Giang Tiểu Minh nhìn Đàm Hổ, trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót. Hắn đặt tay lên vai Đàm Hổ, giọng trầm ấm: "Đừng lo lắng, Đàm Hổ thúc thúc. Ta sẽ tìm ra nguyên nhân và giải quyết vấn đề này. Ta sẽ không để các huynh đệ phải đổ máu oan uổng vì Giang phủ."

Đàm Hổ cúi đầu, giọng nghẹn ngào: "Thuộc hạ thay mặt các huynh đệ cảm ơn thiếu gia. Thiếu gia cũng phải cẩn thận, Ma giáo có lẽ đang để mắt đến Giang gia, bọn chúng chắc chắn không dừng lại ở việc cướp tiền hàng đơn giản như vậy."

Giang Tiểu Minh gật đầu, ánh mắt ánh lên vẻ kiên nghị: "Ta biết. Ta sẽ không để Giang phủ này phải chịu đựng thêm bất kỳ tổn thất nào nữa."

Giang Tiểu Minh quyết tâm kiếm tiền, mặc dù hệ thống có chút hố nhưng hệ thống nâng cao thực lực là cách nhanh chóng nhất. Tối nay, hắn quyết định đến Hắc Thị một lần nữa. Kế hoạch bán hàng lậu của hắn có thể thành công hay không thì phải xem tối nay như thế nào. Ngoài ra, hắn muốn tìm hiểu thêm về Ma giáo và những kẻ đứng sau vụ tấn công, và Hắc Thị có lẽ là điểm khởi đầu tốt nhất. Dù nguy hiểm, Giang Tiểu Minh không còn lựa chọn nào khác, hắn phải mạnh mẽ hơn để bảo vệ Giang phủ.

Bạn đang đọc hệ thống ép ta làm đạo tặc sáng tác bởi NabiLucifer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NabiLucifer
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.