Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ mặt thật 2

Tiểu thuyết gốc · 1184 chữ

Quán cà phê yên tĩnh, được thiết kế theo phong cách hiện đại, mang đến một không gian riêng tư và sang trọng.

Những tia nắng chiều nhạt chiếu qua cửa kính, tạo thành những dải ánh sáng mềm mại, vừa đủ để nhìn rõ từng biểu hiện trên gương mặt đối phương.

Đối diện với Phong, người đàn ông mà tôi từng nghĩ sẽ là chỗ dựa vững chắc trong cuộc sống, là Lương Hoa - người bạn thân của tôi từ thời đại học, một người phụ nữ bản lĩnh và thông minh.

Ngay từ giây phút đầu tiên, Lương Hoa đã toát lên vẻ bình tĩnh đến lạ. Cô diện một bộ váy thanh lịch, mái tóc được buộc gọn gàng, khuôn mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.

Đó là điều mà tôi đã nhắc đi nhắc lại với cô trước khi bước vào cuộc gặp này.

Trong lòng tôi không khỏi căng thẳng, bởi đây là một cuộc kiểm tra mà Phong không hề hay biết, một phép thử để nhìn thấu trái tim của anh.

Phong cười nhẹ, đặt tay lên bàn, và cúi người về phía Lương Hoa. Họ trao nhau vài câu chào hỏi lịch sự, bắt đầu câu chuyện bằng những câu hỏi xã giao quen thuộc.

Ánh mắt của Phong từ đầu tới cuối vẫn thoáng qua nét thân thiện, nhưng tôi - người đang đứng cách xa họ một khoảng an toàn, lại cảm nhận thấy một điều khác lạ.

Có vẻ anh không hề hay biết về sự hiện diện của tôi, và đó là điều tôi mong đợi nhất.

Sau vài câu hỏi ngắn gọn về thời tiết và công việc, Lương Hoa nhẹ nhàng chuyển sang những câu hỏi sâu sắc hơn, đặt nền móng cho phần kế hoạch mà tôi đã cùng cô dàn xếp từ trước.

Phong cũng chẳng ngại ngần, anh tự giới thiệu mình là một nhà thiết kế kiến trúc, nói về những dự án hiện tại của mình và cả những kế hoạch phát triển sự nghiệp trong tương lai.

Trong lúc đó, tôi cố gắng quan sát từng biểu hiện nhỏ nhặt của Phong, cố tìm một dấu hiệu nào đó cho thấy anh đang giấu giếm điều gì.

Lương Hoa vẫn giữ vẻ mặt bình thản, đôi mắt sắc lạnh như thấu suốt tâm can đối phương.

Cô lắng nghe chăm chú, lâu lâu gật đầu như thể cảm thông, nhưng ánh mắt không hề dao động.

Tôi thầm cảm ơn cô, bởi nếu không phải là bạn thân lâu năm của tôi, chắc chắn không ai có thể duy trì được vẻ ngoài điềm tĩnh như thế trước Phong.

Đôi khi, Phong còn thoáng qua ánh mắt ngưỡng mộ, như thể phát hiện ra một điều gì đó thú vị về Lương Hoa.

Cuộc nói chuyện tiếp tục, và đến phần giới thiệu của Lương Hoa. Cô tiết lộ mình là một tiểu thư của một tập đoàn gia đình, sở hữu nhiều công ty con lớn nhỏ trên cả nước.

Dù vậy, cô không hề khoe khoang hay tỏ ra kiêu ngạo, mà nhẹ nhàng kể về gia đình và công việc, khiến câu chuyện thêm phần tự nhiên.

Phong thoáng ngạc nhiên, có chút ấn tượng bởi sự giản dị trong phong thái của Lương Hoa.

Anh gật gù, tỏ ra đồng cảm và có phần hào hứng, thậm chí lộ ra một chút phấn khích mà anh cố tình che giấu.

Thời gian trôi qua từng phút, từng phút một. Tôi cảm thấy trái tim mình như bị cào xé, cảm giác bất an ngày càng lớn.

Đôi mắt Phong lấp lánh mỗi khi nói chuyện với Lương Hoa, cách anh mỉm cười và nghiêng đầu lại càng làm cho tôi thấy rõ hơn sự nhiệt tình mà anh đang cố gắng bộc lộ.

Có vẻ, anh thật sự ưng ý trước người phụ nữ đang ngồi đối diện. Sự thân thiết của anh dần lộ rõ qua từng cử chỉ, và càng lúc tôi càng nhận ra, Phong đang rất nghiêm túc với buổi gặp mặt này.

Lúc bấy giờ, tôi dường như chỉ còn là một người đứng ngoài, bị kẹt giữa một khoảng không vô hình, chứng kiến kẻ tôi tin tưởng đang đối diện với người bạn thân nhất của mình với một vẻ mặt đầy vẻ hứng khởi.

Khi câu chuyện kéo dài hơn, sự căng thẳng trong tôi cũng trở nên ngột ngạt.

Tôi cố gắng kiểm soát cảm xúc, nhưng hình ảnh Phong không ngừng tươi cười, cùng với cách anh chăm chú vào câu chuyện của Lương Hoa khiến tôi cảm thấy như mọi niềm tin đang dần sụp đổ.

Đột ngột, Phong cất lời, đôi mắt sáng rực lên:

“Chúng ta thật sự rất hợp nhau.”

Câu nói ấy vang lên như một tiếng sét giữa bầu trời quang đãng, khiến tôi cảm thấy lòng mình tan nát. Sự thất vọng như vỡ òa.

Tôi không thể đứng yên thêm nữa. Tôi nhìn thấy tay Phong tiến tới, nhẹ nhàng chạm vào tay của Lương Hoa.

Cô ấy thoáng giật mình, ánh mắt khó chịu, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, không muốn phá hỏng kế hoạch.

Đúng lúc đó, tôi bước tới, ánh mắt đầy phẫn nộ. Bàn tay tôi nắm chặt lấy ly nước lạnh trên tay, và không chút do dự, tôi tạt thẳng ly nước vào mặt Phong.

Tất cả diễn ra quá nhanh, và tôi thấy Phong ngỡ ngàng, ánh mắt hoảng hốt khi nhận ra tôi đang đứng đó, cách anh không xa.

“Em… sao em lại ở đây?” Phong lắp bắp, nét mặt không giấu nổi vẻ bàng hoàng.

Tôi đứng đó, nhìn chằm chằm vào anh, không nói một lời nào.

Ánh mắt tôi trừng trừng như một lời buộc tội, như thể mọi thứ tôi tin tưởng đã hoàn toàn sụp đổ ngay tại đây, ngay lúc này.

Phong cố gắng giơ tay lau đi những giọt nước lăn xuống từ gương mặt, nhưng ánh mắt anh bối rối, không tìm được cách giải thích.

Lương Hoa đứng dậy, giữ lấy vai tôi để tôi bình tĩnh hơn, nhưng tôi gạt tay cô ra, mắt vẫn không rời khỏi Phong.

Tôi thầm nghĩ, lẽ nào tất cả đều chỉ là một trò chơi? Tất cả những lời hứa, những ước mơ về tương lai mà anh từng vẽ ra với tôi giờ chỉ là một trò đùa sao?

Cuối cùng, không còn chút nhẫn nhịn nào, tôi quay lưng bỏ đi, bỏ lại phía sau con người đó, bỏ lại cả sự phản bội lẫn niềm tin.

Phong định với theo, nhưng ánh mắt Lương Hoa đã cản anh lại rồi cùng Hạ vẫn đứng trôn chân nãy giờ ở góc khuất kia đi theo tôi.

Tôi bước đi, không ngoái lại nhìn. Phía sau lưng, tôi nghe tiếng Phong gọi tên mình trong vô vọng, nhưng trái tim tôi lúc này đã không còn chỗ cho bất cứ điều gì khác.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.