Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị lừa

Tiểu thuyết gốc · 1423 chữ

Tôi bước ra khỏi quán cafe với những bước chân nặng nề, không một lần ngoái đầu lại. Mọi thứ như một cơn bão, cuốn trôi tất cả niềm tin mà tôi đã dành cho Phong.

Từng lời anh nói với Lương Hoa, ánh mắt lấp lánh hào hứng, tất cả cứ như mũi dao cứa sâu vào lòng. Tôi hít một hơi dài để ngăn dòng nước mắt chực trào, tự nhủ bản thân phải kiên cường.

Vài phút sau, điện thoại tôi reo lên. Là Lương Hoa.

“Cậu ở đâu rồi?” Giọng cô bạn đầy lo lắng.

“Đang đứng ngoài quán” tôi đáp gọn, cố gắng giữ cho giọng nói bình thường nhất có thể.

“Tớ ra với cậu, đợi tớ chút” Lương Hoa nói ngắn gọn trước khi ngắt máy.

Không lâu sau, cô bước ra, gương mặt thoáng chút mệt mỏi nhưng vẫn dịu dàng nhìn tôi.

Cô đến gần và nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi, kéo tôi lại gần để ôm vào lòng. Tôi nhắm mắt lại, dựa vào bờ vai bạn thân, cảm giác như mọi thứ dồn nén đều tuôn trào ra.

“Xin lỗi, tớ không nên để cậu chứng kiến chuyện này…” tôi nói, giọng nghẹn lại.

“Linh, đừng tự trách mình chứ. Cậu cũng biết, tớ đã không thích thái độ của anh ta ngay từ đầu. Cậu biết không, ngay khi anh ta nghe tớ nói mình là tiểu thư của một tập đoàn lớn, anh ta bắt đầu biểu hiện một kiểu khác lạ. Như thể anh ta thấy thích thú vì điều đó” Lương Hoa nói, đôi mắt vẫn giữ vẻ bình thản nhưng sâu trong đó có chút bực bội.

Tôi im lặng lắng nghe. Đúng là, trước đây, Phong chưa từng tỏ ra quá quan tâm đến sự nghiệp của tôi, hay của những người thân xung quanh tôi.

Anh luôn khẳng định yêu tôi vì bản thân tôi chứ không phải vì gia thế hay nghề nghiệp.

Nhưng sự thay đổi của anh khi đối diện với Lương Hoa - một người vừa có tiền bạc, vừa có thế lực - dường như đang phản bội lại lời nói đó.

“Giờ cậu định thế nào?” Tôi hỏi, nhìn Lương Hoa chăm chú.

Cô bạn im lặng trong giây lát, có lẽ để chọn từ ngữ cẩn thận nhất.

“Thật lòng mà nói, tớ cảm thấy anh ta không đơn giản như vẻ ngoài. Tớ không dám chắc, nhưng với những gì tớ cảm nhận, có vẻ anh ta có mục đích nào đó khi ở bên cậu.”

Tôi siết chặt tay, cảm giác khó chịu càng thêm rõ ràng. Nếu thực sự Phong chỉ lợi dụng tôi để đạt được thứ gì đó, vậy tôi đã bị lừa dối suốt bấy lâu.

“Linh, có lẽ cậu cần xem xét lại những gì anh ta đã nói và đã làm với cậu. Có khi, từ những điều nhỏ nhặt nhất, cậu sẽ thấy được vài manh mối” Lương Hoa nói, tay vỗ nhẹ vào lưng tôi.

Về đến nhà, tôi thả mình xuống giường, cảm giác nặng nề phủ lên từng hơi thở.

Tôi nhớ lại từng chi tiết nhỏ trong những lần Phong ở bên cạnh, những lời anh nói, ánh mắt anh dành cho tôi.

Tất cả đều trôi qua như một cuộn phim, nhưng chẳng có điều gì đặc biệt gây nghi ngờ.

Phong luôn tử tế, quan tâm, và đôi khi còn chăm sóc tôi những lúc tôi mệt mỏi. Vậy điều gì đã làm anh thay đổi?

Sáng hôm sau, tôi quyết định tìm cách điều tra về Phong.

Trong nghề cảnh sát, tôi từng học cách xác minh thông tin, lần ra dấu vết, và nếu Phong thực sự đang che giấu điều gì, tôi nhất định sẽ tìm ra.

Tôi bắt đầu tìm kiếm các tài liệu và thông tin có liên quan đến công ty của Phong.

Tuy nhiên, ngay từ đầu, tôi đã nhận thấy một số dấu hiệu bất thường. Công ty mà Phong làm việc, tôi chưa thực sự biết Phong đang làm việc cho công ty nào.

Trong suốt thời gian quen tôi, thi thoảng anh ta cũng đưa tôi qua chỗ anh ta làm, nhưng đa phần mỗi lúc anh ta lại dẫn tôi đến một nơi.

Lúc đó tôi cũng có chút thắc mắc nhưng cũng không hỏi nhiều, nên cũng không biết chắc đâu mới là công ty chính mà anh ta làm việc.

Một nguồn tin từ báo cáo nội bộ mà tôi thu thập được chỉ ra rằng công ty Phong đang làm không có quá nổi tiếng, tất nhiên doanh thu mà công ty kiếm được khá eo hẹp.

Tôi cầm chiếc điện thoại lên, nhắn tin cho Lương Hoa: “Tớ nghi ngờ công ty của Phong đang gặp vấn đề về tài chính. Có khi nào anh ta tiếp cận cậu vì điều này không?”

Tin nhắn trả lời đến ngay lập tức: “Có thể. Nhưng điều đó không thay đổi sự thật là anh ta không thành thật với cậu. Cậu định làm gì?”

Tôi nhìn vào dòng chữ trên màn hình. Đúng vậy, anh ta đã phản bội tôi không chỉ một lần mà còn làm tổn thương tình cảm của tôi vì một mục đích ích kỷ.

Tôi không thể để chuyện này tiếp diễn. Lòng quyết tâm trỗi dậy, tôi muốn đối diện Phong một lần cuối để kết thúc tất cả.

Ngày hôm sau, tôi nhắn tin cho Phong, hẹn anh gặp ở quán cà phê quen thuộc. Anh có vẻ lưỡng lự nhưng cuối cùng cũng đồng ý.

Khi tôi đến, Phong đã ngồi đó, với gương mặt lộ rõ vẻ căng thẳng. Dường như anh đã dự cảm về điều sắp tới.

“Anh có biết vì sao em hẹn anh đến đây không?” Tôi bắt đầu, giọng lạnh nhạt.

Phong lắc đầu, ánh mắt bối rối.

“Sau tất cả mọi chuyện anh không có gì muốn nói với tôi hay sao?” tôi nói, từng lời từng chữ rắn rỏi, không có chỗ cho sự do dự.

Phong nhíu mày, nhưng vẫn câm như hến nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng.

“Linh! Em đang hiểu lầm? Chuyện xem mắt chỉ là do gia đình anh thúc ép, anh không có ý gì với Lương Hoa cả” anh nói, giọng cố tỏ ra bình tĩnh.

“Anh không có ý gì? Vậy tại sao lại tỏ ra thân thiết với cô ấy? Anh không chỉ tỏ ra thích thú mà còn cố gắng gây ấn tượng, cố làm cho cô ấy nghĩ rằng anh thật sự muốn tiến xa hơn.”

Phong im lặng. Đôi mắt anh dần mất đi vẻ bối rối, thay vào đó là một ánh nhìn lảng tránh. Cuối cùng, anh thở dài, dựa lưng vào ghế, như thể không còn gì để biện minh nữa.

“Được rồi, có thể anh đã hơi quá… Nhưng, Linh, anh cần một người bên cạnh, một người có thể giúp anh vượt qua khó khăn này. Công ty của anh đang gặp rắc rối lớn, và anh không thể để mọi thứ sụp đổ.”

Tôi cảm thấy như một tảng đá đè lên ngực mình. Vậy ra đây là lý do sao?

Vì tiền bạc và tham vọng cá nhân, anh đã sẵn sàng phản bội tình cảm của tôi, sẵn sàng tiếp cận người bạn thân của tôi để tìm kiếm sự trợ giúp.

“Vậy ra tất cả chỉ là vì lợi ích?” Tôi hỏi, cố kìm nén sự phẫn nộ.

Phong không trả lời, chỉ cúi đầu im lặng.

Tôi đứng dậy, nhìn xuống anh lần cuối cùng. “Anh đã mất tất cả, Phong. Anh không chỉ mất tình cảm của tôi mà còn đánh mất sự tôn trọng của người khác. Tôi mong anh nhận ra giá trị thật của những gì mình từng có trước khi tất cả trở thành hư không.”

Nói xong, tôi quay người bước đi, để lại Phong ngồi đó với những lời nói vang vọng trong không gian trống rỗng.

Bước đến gần cửa rồi bỗng quay lại nhìn sâu về phía Phong

“Tôi là công an, đừng để tôi biết những sự việc anh làm có chút nào vi phạm pháp luật, tôi sẽ không bao giờ nương tình”

Nói song tôi dứt khoát và không hối tiếc, tôi rời khỏi nơi đó, quyết định bắt đầu lại một trang mới cho chính mình.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.