Thương Lan phá án
Ngồi trong chiếc xe của Thương Lan, tôi không khỏi cảm thấy lạ lẫm. Cô ấy đã chọn cho mình một bộ trang phục thật khác biệt, với chiếc blazer trắng khoác ngoài chiếc áo croptop ngắn ngủn, chỉ vừa đủ để che đi vòng một đầy đặn.
Bộ quần jean sóc ngắn đen ôm sát khiến đôi đùi trắng muốt của cô ấy thêm phần nổi bật, được hoàn thiện bởi đôi bốt đen cao, tạo nên hình ảnh của một badgirl đầy tự tin, nhưng cũng không thể phủ nhận sức mạnh của một thám tử.
Gió thổi nhẹ qua cửa kính, mang theo hơi lạnh của những buổi chiều cuối thu.
Tôi nhìn ra ngoài, những ngọn cây nghiêng mình trong gió, và cảm giác hồi hộp dâng lên khi nghĩ đến việc sắp diễn ra.
Thương Lan tập trung vào việc lái xe, nhưng đôi mắt cô ấy không chỉ nhìn về phía trước. Tôi biết cô ấy đang suy nghĩ, lập kế hoạch cho những gì sắp diễn ra.
"Chúng ta sẽ không chỉ đơn thuần điều tra, mà còn phải chứng minh mối liên hệ giữa họ với tổ chức tội phạm này," Thương Lan bỗng lên tiếng, phá tan sự tĩnh lặng trong xe. Giọng nói của cô tự tin và đầy quyết tâm, điều này khiến tôi cảm thấy yên tâm hơn phần nào.
Chiếc xe rẽ vào con đường dẫn đến một nhà máy bỏ hoang nằm xa ngoại ô, nơi này thật hoang vu và tĩnh mịch, chỉ có tiếng gió rít qua các khung cửa sổ nứt nẻ.
Tôi cảm thấy hồi hộp lẫn lo lắng, không biết mọi thứ sẽ diễn ra như thế nào. Chính vì tối qua Thương Lan nói với tôi vẻ rất tự tin gọi tôi đi phá án nên tôi đã theo đến đây.
Tôi tìm cho mình một chỗ trốn kín đáo, từ đó quan sát Thương Lan. Cô ấy bước ra khỏi xe với dáng vẻ mạnh mẽ, tựa như một chiến binh sẵn sàng cho cuộc chiến.
Điều tôi không ngờ đến là cô ấy đã liên lạc và đặt một dịch vụ mua bán thông tin trên một trang web đen.
Đó là một quyết định táo bạo, và tôi có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí khi Thương Lan chuẩn bị cho cuộc giao dịch.
Khi thời gian trôi qua, bất ngờ, một chiếc xe khác xuất hiện. Hai người bước ra, và tôi chợt nhận ra đó chính là Phong và Hân Nam. Tim tôi như ngừng đập khi thấy hai người họ xuất hiện trong bối cảnh này. Phong với vẻ ngoài tự tin, tay đeo chiếc đồng hồ bạc sáng bóng đi cùng Hân Nam, đôi mắt lấp lánh như đang toan tính điều gì đó. Chúng không biết rằng, giờ đây chúng tôi đang theo dõi từng hành động của họ.
“Chào, cô chính là khách hàng sao?” Phong lịch sự lên tiếng.
“Không sai! Là tôi? Thương Lan mắt đeo kính râm bình tĩnh cười đáp.
“Để mà nói , đã là dân làm ăn nhưng vụ làm ăn kiểu này là chuyện rất bình thường trong giới thương trường” Phong đưa một va li đặt trên chiếc bàn chính giữa.
“Nhưng không ngờ đến cả chủ tịch Thương Lan lại đích thân làm truyện này” Phong cười nhìn thẳng vào Thương Lan.
Thương Lan cũng nhếch mỉm cười “ Nói vậy là cậu đã nhận ra tôi ngay từ đầu, đúng là làm trong ngành thông tin có khác.”
“Chủ tịch quá khen, đây là điều căn bản"
"Vậy ta bắt đầu luôn chứ” Phong trịnh trọng.
Thương Lan bắt đầu giả vờ giao dịch, nhưng ngay lập tức, cô bóng gió đề cập đến một tổ chức tội phạm chuyên đánh cắp thông tin.
“À nhân tiện, nhắc đến vụ này, dạo này trong giới đang lan truyền thông tin về một tổ chức tội phạm mạng luôn ăn cắp thông tin mạng bất hợp pháp.” Thương Lan nhàn nhạt.
“Chắc không phải quý đối tác đây chứ nhỉ?”
Nghe lời này Phong và Nam cũng hơi thay đổi nét mặt nhưng ngay lập tức Nam lên tiếng.
“Đã làm nghề này thì chắc chắn sẽ có một số liên quan đến pháp luật, nhưng chủ tịch yên tâm, tầm cỡ và phi pháp cỡ đó không phải là bọn tôi.”
Trong ánh mắt sắc sảo, Thương Lan như một vị thám tử dõng dạc kể lại:
“Thế sao? Nghe kể…” Cô lập tức bang quơ nói miên mang
"Các cậu biết không, hóa ra tổ chức mà tôi dang nói đến được thành lập khoảng mười năm trước, vào thời đó chắc các cậu còn học đại học.”
“ Một người đàn ông, một hacker nổi tiếng, đã kết nối với các sinh viên để tạo nên một nhóm tội phạm mạng chuyên ăn cắp dữ liệu.”
“Mặc dù đã có nhiều cuộc điều tra từ phía công an, nhưng bọn chúng luôn lẩn trốn rất kỹ, nhờ vào việc cài người vào các cơ quan cảnh sát thông qua một ứng dụng game nông trại gần đây đang khá hot."
Lời kể của Thương Lan khiến tôi bừng tỉnh. Tôi chính là nạn nhân trong vụ việc này.
Phong tiếp cận tôi không phải chỉ để làm quen, mà có mục đích cài ứng dụng đó lên điện thoại tôi.
Tôi như bừng tỉnh bỏi vì tôi cũng chính là nạn nhân, Phong tiếp cận tôi hóa ra chính là vì mục đích cài ứng dụng này lên điện thoại tôi.
Ứng dụng này để tránh bị phát hiện nên chỉ có thể ăn cắp thông tin dữ liệu cuộc gọi của điện thoại.
Chính vì thế nhất cử nhất động của cảnh sát đa phần đều bị bọn họ nắm thóp dẫn đến việc điều tra nhóm tội phạm này đi vào bế tắc.
Trốn trong góc tôi suy nghĩ và tôi nhận ra Phong và Hân Nam cố ý tiếp cận tôi là do mục đích này.
Không chỉ thế chúng dùng cách tương tự để cài cắm vào những công ty tập đoàn lớn phục vụ cho việc ăn cắp dữ kiệu từ họ, đó là lí do tập đoàn Thương Lan bị nhắm tới, hay các tiểu thư tập đoàn như Lương Hoa hay Hạ cũng bị nhắm tới
Điều đó giải thích cho việc Hân Nam theo đuổi Hạ và Phong lại đi xem mắt với Phong, họ định dùng lại cách cũ, định có cơ hội cafii ứng dụng vào điện thoại của họ, tất cả đều là một vở kịch.
"Phong và Hân Nam không chỉ đơn thuần là những người yêu cũ," tôi thầm nghĩ. "Họ có thể là một phần trong tổ chức này."
"Đúng vậy," Thương Lan khẳng định khi thấy biểu hiện trên khuôn mặt tôi ở góc khuất. "Và điều đáng lo ngại hơn là chúng có thể đã nhắm tới không chỉ riêng bạn mà còn cả những công ty lớn khác. Bằng cách cài cắm ứng dụng của chúng vào điện thoại hoặc máy tính của những người có quyền lực, bọn chúng có thể ăn cắp thông tin từ đó."
Lúc này Phong và Nam mới phát hiện ra tôi và tôi cũng không trốn nữa dần đi lại trong ánh mắt ngơ ngác ở phía họ.
"Nhưng tại sao Phong lại làm điều này? Anh ta không phải là người tốt sao?" Tôi không thể ngăn cản cảm xúc của mình, tâm trí đang hỗn loạn với những suy nghĩ trái ngược nhau.
"Đó chính là cái bẫy mà chúng đã giăng ra. Phong có thể đã lợi dụng lòng tin của bạn để tiếp cận, nhưng mục tiêu thực sự của anh ta là lấy thông tin. Chúng tôi phải tìm cách chứng minh điều đó," Thương Lan nói, ánh mắt cô lấp lánh sự quyết tâm.
Chúng tồn tại dưới hình thức một công ty hoa quả trá hình, mặc dù công ty thua lỗ trong năm năm liên tục lỡ nhưng lại không có ý định phá sản, để một công ty như thế để làm gì?. Điều này không hợp lí một chút nào cả. Trá hình, nó là giải thích hợp lí nhất.
"Tôi nghi ngờ rằng Hân Nam và Phong là hai nhân vật nòng cốt trong tổ chức này," Thương Lan khẳng định. "Họ có thể đang đóng vai trò rất quan trọng trong việc truyền tải thông tin cho bọn tội phạm."
Sự bối dối đã hiện lên rõ rệt trong vẻ mặt của Nam và Phong, từ đoạn tôi bước ra mọi thứ đã quá ngợp trước họ, họ không hiểu chuyện gì đang xyar ra.
Tôi cảm thấy mồ hôi rịn ra khi Thương Lan vạch trần mọi thứ. Cô ấy tiết lộ rằng có hai nhân vật nòng cốt trong tổ chức, chính là Hân Nam và Phong.
Mọi thứ đang dần sáng tỏ thì bỗng nhiên, Phong và Hân Nam liên tục phủ nhận mọi cáo buộc. Họ thuyết phục rằng họ không biết gì về tổ chức đó và chỉ đến đây để hợp tác về thực phẩm.
“Hai người đang nói gì thế? Chúng tôi chẳng hiểu gì cả? Chẳng phải chúng ta đến kí hợp đồng chuyển nhượng thực phẩm sao?”
“Cái gì?” Thương Lan hơi bực tức.
"Chắc chắn là chúng đã chuẩn bị cho tình huống này từ trước," tôi suy nghĩ rồi kéo tay Lan, khi nhìn thấy giấy tờ được bọn chúng đưa ra như một lá bài tẩy.
Thương Lan cứng họng, điều này nằm ngoài dự kiến của cô mà hiện tại cô cũng chưa có cách nào để chứng minh hai người họ biết nhau, và bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.
Đăng bởi | Vodanhthanlang |
Thời gian | |
Cập nhật |