Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Nữ Hoa

Phiên bản Dịch · 2536 chữ

Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công

Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối

-----

Gia nhập môn phái cần phải bái sư, gia nhập tổ chức cần phải tuyên thệ. Những việc này đều có nghi thức riêng, thể hiện nguyện vọng của bản thân. Cao Quân không bắt Tề Diệu hoàn thành lễ bái sư, chỉ cho nàng biết môn quy thiết luật. Điều thứ nhất: nếu muốn học, trước tiên phải bồi sư phụ ngủ.

Nhưng Tề Diệu không những không muốn tuyên thệ, còn đại nghịch bất đạo hạ độc thủ với sư phụ. Quả thực khinh sư diệt tổ. Cao Quân rất tức giận, quyết định thanh lý môn hộ. Kết quả, hai người so chiêu. Thanh lý môn hộ không được, ngược lại làm hại tiểu đồ đệ rách quần. Tiểu đồ đệ e thẹn chạy đi. Cao sư phụ bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Xem ra cũng là một học sinh nhà nghèo, không có tiền mua được chiếc quần chất lượng cho ra hồn, luôn bị rách đũng…”

Tuy nhiên, nói đi nói lại, chơi ra chơi- mà đùa ra đùa. Cao sư phó tuy chưa truyền thụ cho nàng bản lĩnh thật sự, nhưng hắn đã bày ra thực lực đẳng cấp. Điều này khiến tiểu thiên tài Tề Diệu, vốn luôn mang tâm thái kiêu ngạo, biết cái gì gọi là “nhân ngoại hữu nhân, Thiên ngoại hữu Thiên”, biển học là vô bờ.

Mặt khác, Cao Quân bắt nàng kiên trì chạy bộ. Một mặt, rèn luyện ý chí nghị lực cùng với sức chịu đựng cho nàng. Mặt khác, đánh chắc nền móng. Người học võ luôn kéo dãn dây chằng từ khi còn nhỏ, bảo trì tính mềm dẻo trong các khối cơ. Nhưng càng quan trọng hơn, phải luôn kiên trì tập luyện để đột phá giới hạn sức mạnh của người bình thường.

Chạy bộ nhìn như đơn giản, kỳ thực nó là bài vận động toàn thân, tập trung đánh hạ căn cơ vững chắc. Chỉ cần tiểu nha đầu có thể kiên trì tập luyện, không cần Cao Quân chỉ bảo, nàng cũng có thể tự động tiến bộ.

Tiểu đồ đệ rời đi, Cao Quân kết thúc khóa huấn luyện đặc biệt. Đạt tới cảnh giới này, hắn đã phải trải qua vô số giai đoạn “Thiên Chuy Bách Luyện”. Luyện tập một lần là có thể in dấu trong lòng, thi triển các loại hình chiến tùy tâm sở dục.

Bước ra khỏi phòng huấn luyện, tinh thần độ cao tập trung và lực lượng ngưng tụ trên người còn chưa có tan đi. Hiện tại không phải lúc đi tìm Ẩn Thân Hiệp liều mạng, cho nên Cao Quân cũng bắt đầu chạy quanh sân thể dục. Dùng loại phương pháp này để thả lỏng tinh thần cùng cơ bắp.

Cảm giác này giống như một người bị say rượu, ngày hôm sau choáng váng hôm nay vẫn tiếp tục uống rượu, lấy rượu trị rượu. Cơ thể lúc đó lại bớt mệt nhọc. Tất nhiên, ngươi phải thường xuyên quen thuộc với điều đó trước đã.

Cao Quân cũng giống như thế, trải qua việc tập luyện với cường độ cao, dùng bài huấn luyện rèn sức chịu đựng để giảm bớt mệt nhọc, giảm tải tinh thần vẫn còn tập trung cao độ.

Chạy bộ thân thể tự nhiên giãn ra, toàn thân hoạt động. Hơn nữa, trong đầu cũng không cần suy nghĩ nhiều. Trước mắt chỉ có một đường chạy, thống khoái chạy thẳng một mạch. Đây là phương thức giảm tải sức ép tốt nhất.

Cao Quân duy trì tốc độ đều đều, tựa như một đài động cơ vĩnh cửu, chạy vĩnh viễn không ngừng nghỉ. Không có điểm đầu, không có điểm cuối, chỉ có một con đường duy nhất dưới chân!

Cũng không biết hắn chạy đã qua bao lâu, cảm giác cơ thể có chút mệt nhọc, tinh thần thả lỏng tuyệt đối, thân thể thư giãn dễ chịu. Hắn vừa muốn dừng lại bước chân, bỗng nhiên… không biết từ nơi nào truyền tới một tiếng đàn du dương. Ngay sau đó, giọng ca ngọt ngào cất lên: “Tiêu gia có thiếu nữ tên là Mộ Dao, xinh đẹp dịu dàng, Đông qua Xuân tới vừa tròn 16. Thiếu niên trẻ tuổi Hoàng Hoa, bờ vai rộng lớn, tính tình dạn dĩ, thường xuyên luyện võ, siêng năng làm việc, cày ruộng chăn thả, đánh chết Lang Báo, gánh trên vai gió mưa…”

Trái tim Cao Quân rung động. Giọng hát ngọt ngào khiến người ta mê say, mà nghe xong bài hát này lại càng cảm thấy quen thuộc.

Đây là bài hát mở đầu trong bộ phim thành danh "Thiếu Lâm Tự - Khúc Nhạc Chăn Dê" của Lý Liên Kiệt tiên sinh, cũng là bộ phim điện ảnh Cao Quân xem lần đầu tiên trong đời. Trong bộ phim nhựa đó, Lý Liên Kiệt tiên sinh đóng vai Giác hòa thượng. Lưng đeo huyết hải thâm thù, khổ luyện võ nghệ, vô luận ngày tháng chăm chỉ tập luyện, đến khi võ nghệ đại thành, trợ giúp Đường Vương diệt gian thần, trở thành một vị anh hùng truyền kỳ.

Mà nhạc đệm cũng chính là lúc bắt đầu cuộc hành trình gian khổ. Tay duỗi ngang treo hai thùng nước, vượt qua sông, cuối cùng lại chùn bước. Cô nương chăn dê xinh đẹp đáng yêu thả chó đuổi hắn, thúc giục hắn can đảm tiến lên, không được từ bỏ. Tuy rằng làn điệu du dương, tiếng ca tuyệt đẹp, lại mang theo xúc cảm dâng trào trong tâm hồn của mỗi người.

Tự ngẫm về bài hát, Cao Quân dường như được đánh thêm một liều thuốc trợ tim. Không quá lời khi nói rằng, bởi vì năm đó được xem bộ phim điện ảnh này, mà hắn sinh ra hứng thú có thể coi là điên cuồng với võ thuật. Suốt một chặng đường trưởng thành, giờ đây hắn cũng đã trở thành chiến sĩ bảo vệ quốc gia.

Mệt nhọc trên người trong nháy mắt biến mất, hòa cùng với tiếng ca. Đôi chân liên tục đạp bước, không ngừng đột phá giới hạn của bản thân. Vị cô nương kia giống như xướng ca vì hắn, mà bước chân của hắn không ngừng, tiếng ca của vị cô nương kia cũng không ngừng. Cuối cùng, hai người ăn ý dừng lại, thấu hiểu lẫn nhau.

Cao Quân dựa vào lan can, toàn thân cơ hồ hư thoát, mồ hôi đổ đầm đìa. Đưa mắt nhìn sang bốn phía, ở cách đó không xa, ngồi bên cạnh bồn hoa là một vị cô nương đánh đàn, đang cười khúc khích nhìn hắn.

Cao Quân nao nao. Chỉ thấy nàng ngồi giữa vườn hoa, tay trái cầm một đóa Ngọc Lan, tay phải vịn Huyền Cầm. Vẻ mặt điềm đạm, khí chất thần tiên, giống như trăm hoa sản sinh ra được một vị tiên tử, thanh lệ thoát tục.

Nàng mặc một chiếc váy trắng, mái tóc dài mượt mà bóng bẩy, xõa tung sau vai. Lông mày tựa như núi Đại Hàm, mắt tựa nước mùa thu, mũi ngọc tinh xảo, bờ môi hơi mỏng tựa như cánh hoa kiều mỹ. Nàng ngồi ngay ngắn tại đó, vẻ mặt bình tĩnh. Mười ngón tay thon dài ôm Huyền Cầm, mắt ngọc tựa như minh châu, vui vẻ nhìn Cao Quân. Giữa mày còn mang theo vài phần e lệ.

Dung mạo, khí chất, cùng động tác đánh đàn, giống như một người con gái vùng sông nước Giang Nam, được miêu tả bởi bàn tay tài hoa từ một vị đại sư hội họa. Ngọt ngào yêu kiều, nhã nhặn thoát tục.

Cao Quân hít một hơi thở sâu, điều chỉnh lại tâm thái một chút, mỉm cười đi qua, nói: “Ngươi nếu tiếp tục xướng ca, phỏng chừng ta sẽ mệt tới chết.”

Thiếu nữ ngượng ngùng cười, lộ ra hàm răng trắng tinh. Hai bên má còn có hai cái lúm đồng tiền, đáng yêu cực kỳ: “Ta thấy ngươi vừa rồi đã chạy tới cực hạn, nhưng vẫn cố gắng chạy tiếp, nỗ lực duy trì tốc độ đều đều. Nó làm ta nhớ tới Ngô Hổ khắc khổ rèn luyện trong Thiếu Lâm Tự không kể ngày tháng, tự nhiên nội tâm muốn hát lên.”

Cao Quân cười hắc hắc, thói quen miệng tiện, bắt đầu nói: “Ngươi nói ngươi là một vị đại cô nương, đang êm đang đẹp nghĩ tới hòa thượng, chẳng lẽ muốn làm ni cô?”

Đối mỹ nữ, ấn tượng đầu tiên rất là quan trọng. Muốn tới gần phải có kỹ xảo. Hiện tại nữ hài tử đều là người có kiến thức rộng lớn, đặc biệt nếu có gặp được một nam sinh lần đầu tiên, phần lớn cả hai nói năng lịch sự văn nhã, quy quy củ củ, đi theo lối mòn, rất khó để lại ấn tượng khắc sâu. Mà Cao Quân luôn luôn đi theo một con đường không tầm thường.

Khuôn mặt nàng chợt đỏ ửng, hình như ít biết giao tiếp, ngượng ngùng nhìn hắn, rụt rè cúi đầu.

Trong nháy mắt, thế nhưng Cao Quân có chút men say. Hắn nhớ tới một câu nói của Từ Chí Ma tiên sinh: "Một cái cúi đầu ôn nhu, tựa như một đóa hoa sen thẹn thùng trước gió."

Đúng lúc này, điện thoại di động của Cao Quân đột nhiên vang lên. Là Đồng Linh gọi tới. Vừa áp vào tai, liền nghe nàng hô: "Tên đáng chết, ngươi đang ở đâu? Chạy nhanh đưa cho ta 500 tệ."

"Cái gì mà 500? Ta còn chưa qua đêm, dựa vào việc gì mà đưa cho ngươi 500 tệ." Cao Quân nói.

Bên kia điện thoại, Đồng Linh thở dồn dập, hiển nhiên bị tức không nhẹ:

"Ít nói nhảm, đó là tiền sửa chữa cửa sổ. Mặt khác, còn phải mua bàn trang điểm mới. Chờ ta chọn xong, báo bao nhiêu, ngươi phải cho ta bấy nhiêu. Cố gắng chuẩn bị 2.000 tệ đi."

"2.000 tệ có thể chơi cả tháng!" Cao Quân tức giận nói. Cô nàng nhận tiền không nhận người, dáng vẻ bủn xỉn keo kiệt này khiến người khác không còn lời nào để nói.

"Ngươi lại dùng cảnh nghèo đối phó với ta. Ta cảnh cáo ngươi trước, nếu không đưa tiền, ta sẽ đi tìm người nước ngoài vay. Hắn còn ước tặng cho ta, đến lúc đó... cơ hội cạnh tranh công bằng đã không còn." Đồng Linh đe dọa.

Uy hiếp rất lớn nha! Cao Quân cười lạnh. Người nước ngoài, tên này đã xuất hiện trong cuốn nhật ký Tử Thần!

Hắn cười nói: "Được rồi, ta sẽ chạy qua đưa tiền, nhưng phải nói trước, tiền này tính là tiền lễ ăn hỏi."

"Phi... phi, lão nương đường đường là thiên kim tiểu thư, đưa cái lễ hỏi hai ngàn liền mang về, tưởng bở!" Đồng Linh bất mãn nói.

"Vậy thì 2.500, không thể tăng thêm, làm người đừng quá tham lam." Cao Quân cười lớn. Đồng Linh hung hăng cắt đứt điện thoại.

Trong lòng Cao Quân còn nhớ thương tiểu cô nương có giọng hát làm người ta mê say. Nhưng khi xoay người, lại không thấy tiên tử đánh đàn đâu nữa. Hắn quan sát xung quanh đến cái bóng dáng cũng đều không thấy. Cao Quân kinh ngạc, gãi gãi cái mũi. Cho dù là Ẩn Thân Hiệp đi ngay bên cạnh hắn cũng có thể cảm nhận được, một vị cô nương ôm một cây huyền cầm rời đi, sao lại không thể phát hiện ra được nhỉ? Có lẽ vừa rồi chạy bộ tiêu hao thể lực quá lớn, giác quan bỗng chốc suy yếu.

Cũng có khả năng... cô nương này là tiên tử do bách hoa dưỡng dục, biết bản thân hắn sắp có đại chiến, cố tình hiện thân, dùng tiếng ca cổ vũ hắn! Cao Quân tự sướng trong lòng.

Cô nương thời hiện đại biết thẹn thùng không có nhiều lắm. Tuy nhiên, Cao Quân cũng không quá quan tâm. Thực hiển nhiên nàng chỉ là một vị sinh viên, tiểu thịt tươi không nằm trong phạm vi Cao Quân săn diễm. Tề Tâm Nguyệt, Đồng Linh và những nữ giáo viên ngốc nghếch khác mới là đồ ăn hắn thích.

Nhưng phải nói thêm, Tề Diệu cùng hoa tiên tử vừa rồi, đều thuộc loại cấp bậc cực phẩm. Hơn nữa đã là người trưởng thành, không ngừng gặp được những vị cô nương như vậy, chẳng lẽ ông trời ám chỉ bản thân ngẫu nhiên nên thay đổi một chút khẩu vị một chút?... Có phải thế không???

Cao Quân vui sướng dạo bước trên sân trường. Đúng lúc đám học sinh ngủ nướng sôi nổi rời giường. Đặc biệt là các nàng nữ sinh, mỗi một vị đều ăn mặc thật đẹp, trang ngập hơi thở thanh xuân, tựa như vườn hoa mới nở rộ, tươi tắn và tinh tế. Các nam sinh khác cũng phấn chấn bừng bừng, chuẩn bị cho một ngày hẹn hò mới. Sau màn khởi động ngày hôm qua, hôm nay có lẽ sẽ có một lượng lớn người... đã 'thực hiện được ước nguyện'.

Đáng thương thay, chỉ có hắn còn phải đi ứng phó quỷ bủn xỉn Đồng Linh. Trở lại ký túc xá của giáo viên, vừa tới cửa lầu 3, bỗng nhiên nhìn thấy một người suy sút bước ra từ trong phòng, liếc nhìn Cao Quân bằng đôi mắt thâm quầng.

Một cái liếc mắt thoáng qua, Cao Quân thấy nhói đau trong lòng; áy náy, tự trách, hối hận. Rất nhiều cảm xúc như thủy triều vọt tới. Người này chính là nữ vương Sinh-Hóa, giáo viên Hàn Tinh Tinh.

Vấn đề này đều có nguyên nhân của nó. Hắn biết Hàn Tinh tinh trộm tiến hành thí nghiệm ngay trong ký túc, chế tạo một số phát minh nhỏ, nhất định phải có một số chất kích thích tạo mùi. Nhưng trước đó, Cao Quân vừa mới cãi nhau cùng Hàn Tinh tinh. Nếu trực tiếp chạy tới mượn, với tính tình ương ngạnh của nàng chắc chắn không đồng ý. Thời gian cấp bách, Cao Quân không thể không giả mạo làm trộm cướp một lần.

Lại nhìn hoàn cảnh của Hàn Tinh tinh vào lúc này, hai hốc mắt che kín bởi các quầng thâm, trên người bọc áo ngủ bằng nhung thật dày, giống như bị ốm, biểu tình suy sút, trong ánh mắt mang theo rất nhiều nỗi sợ hãi. Trong lòng Cao Quân thực khó chịu. Thình lình tao ngộ cảnh cướp bóc, đổi lại là ai đều cũng sẽ cảm thấy sợ hãi, thậm chí lưu lại bóng ma cả đời. Tuy nói xả thân vì đại nghĩa, nhưng không thể lấy vấn đề này làm lý do thoái thác một phần trách nhiệm của bản thân.

Bạn đang đọc Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công( Bản Dịch) của Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.