Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Pháp Thánh Nữ.

Tiểu thuyết gốc · 1480 chữ

Hôm sau, theo lệnh của Tiền Phú Quý, Tiền Kim Bảo đến cửa hoàng cung chờ đợi, trong lòng hắn tràn đầy lo lắng. Nhị công chúa hắn đã thấy qua rồi, từ ngữ phàm tục không thể miêu tả được mỹ sắc của nàng.

Hắn chỉ là phàm phu tục tử, cho dù ngoại hình có tuấn tú đi chăng thì chả có ích gì, kiểu gì cũng sẽ già đi và xấu xí.

"Tiền thiếu gia!! Ta gọi ngài mấy tiếng rồi đấy!" - Giọng thị nữ có chút khó chịu. "Mau theo ta. Bệ hạ và công chúa đang đợi bên trong."

"Ta đến ngay!" - Hắn hớt hải đi theo nàng vào cung. Không khí trang nghiêm của triều đình mang tới áp lực vô hình như hai quả núi đè nặng lên vai thiếu niên.

Hoàng đế Giải Tuấn nhìn hắn với ánh mắt đánh giá. “Ngươi là Tiền Kim Bảo?” - Ông ta hỏi. Thầm gật đầu, kẻ này tuy chỉ là người thường, nhưng ngoại hình cũng xem như xuất chúng hơn những tên phàm tục khác.

"Thần! Tiền Kim Bảo bái kiến bệ hạ.” - Hắn cúi đầu.

"Ngươi có nghe nói về con gái ta chứ?" - Hoàng đế hỏi.

Tiền Kim Bảo gật đầu, trong lòng đã chuẩn bị cho những gì sắp diễn ra. "Bẩm thần có nghe, nàng là thánh nữ của Vạn Pháp Tiên Giới."

Hoàng đế hừ lạnh, giọng nói trầm xuống. “Đúng vậy, ngươi chính là không xứng với nó, nhưng nể tình cha ngươi quyên góp một nửa gia sản Tiền gia, con gái ta mới chịu gặp mặt.”

Cái gì? Một nửa tài sản?!! Hắn choáng ngộp với cái giá nhà mình chi trả cho mối hôn sự này, vừa cảm thấy tức giận vì lời nói của hoàng đế nhưng không dám phản kháng.

Hắn nhìn thẳng vào hoàng đế, cố gắng bỏ qua sự châm chọc hiện rõ trong mắt lão. "Thần sẽ cố gắng không làm phật ý công chúa." - Mỗi từ trong câu nói đều bị vỡ vụn bởi cảm giác chán nản.

Hoàng đế gật đầu. "Cuộc hôn nhân này không chỉ là chuyện của riêng ngươi. Nó liên quan đến cả vương triều, đến danh dự của Tiền gia. Có điều đồng ý hay không cũng là nên hỏi ý Hồng nhi."

"Thần hiểu." - Hắn cúi mặt.

"Dẫn tiền công tử tới phủ công chúa đi." - Hoàng đế tiếp lời

Thị nữ dẫn Tiền Kim Bảo đến phủ công chúa, trên đường không ngừng đọc một loạt quy tắc khiến hắn cảm thấy như mình đi cưới bà nội chứ không phải cưới thê tử. Mỗi quy tắc mà nàng ta liệt kê ra như một cái gông nặng nề.

“Công tử ghi nhớ công chúa không thích nam nhân mặc đồ đen.” - Nàng nói với giọng điệu nghiêm trọng. “Nên chú ý chọn trang phục sáng màu.”

"Không được nói chuyện lớn tiếng." - Nàng tiếp tục. "Công chúa rất ghét ồn ào."

"Càng không được động vào đồ của nàng khi chưa được phép.” - Thị nữ cảnh báo. “Công chúa rất kỹ tính và không thích bị quấy rầy.”

Rồi lại thêm một đống quy tắc không tên, mỗi quy tắc như một nhát dao. Hắn rất phấn khởi vì lấy được thê tử xinh đẹp nhưng... Nhưng đây rõ ràng đây phải cuộc sống của con người.

"Công chúa thích hoa mẫu đơn, nên nhớ không được mang hoa hồng hay hoa cúc." - Thị nữ tiếp tục, dường như không hề quan tâm đến tâm trạng của hắn.

Tiền Kim Bảo cảm thấy mệt mỏi.

Bầu không khí trong phủ công chúa thật nghiêm trang. Những người hầu và thị nữ đều đổ dồn những ánh mắt nhìn vào hắn.

“Vào trong đi." - Thị nữ nói, chỉ tay về phía cánh cửa lớn. Hắn hít một hơi sâu, cố gắng ổn định lại tâm trạng, và bước vào bên trong.

Công chúa đang ngồi đó, vẻ mặt lạnh lùng và kiêu sa, nhưng không có chút gì thân thiện. Hắn cảm thấy tim mình đập nhanh chỉ muốn thoát khỏi chuyện này càng sớm càng tốt, cô ta ngồi đó trông y chang một ngọn núi băng lạnh lẽo.

"Thảo dân bái kiến công chúa." - Hắn cất lời.

"Ngươi là Tiền Kim Bảo?" - Công chúa hỏi, ánh mắt sắc lạnh. Hắn gật đầu, không biết phải nói gì thêm. - “Ngẩng mặt lên ta xem.” - Nàng ra lệnh.

Hắn làm theo, ánh mắt chạm vào nàng. "Ừ! Ngươi cũng không quá khó coi." - Công chúa nhìn hắn, giọng nói thờ ơ. “Nãy giờ những quy tắc của ta, Tình nhi có nói cho ngươi chưa?”

“Cô ấy có nói, nhưng… Chắc thần không làm được.” - Hắn lúng túng đáp.

Nàng mỉm cười nhưng nụ cười đó không mang lại sự ấm áp nào. "Đó là những quy tắc khi ở phủ công chúa thôi." - Nàng nói, giọng điệu không chút cảm xúc. "Còn khi tới Vạn Pháp Tiên Môn thì sẽ có quy tắc khác.”

Tới Vạn Pháp Tiên Môn sao? Hắn được phép?

Tiền Kim Bảo cảm thấy trái tim mình loạn nhịp, cảnh tượng Vạn Pháp Tiên Môn lấp lánh trong trí tưởng tượng của hắn, nhưng thật khó để tin rằng mình có thể bước vào nơi đó. Đây là cưới thê tử một bước lên mây truyền thuyết ư?

Nhìn khuôn mặt phấn khởi của hắn, nàng cười lạnh, nụ cười chứa đầy sự kiêu ngạo. “Đương nhiên, ngươi là lô đỉnh của ta. Ngươi không theo ta, không lẽ lại ở lại đây?"

Câu nói của nàng như một cú đập mạnh vào mặt hắn, làm hắn choáng váng. "Lô đỉnh?" - Hắn không thể kìm nén được sự tức giận dâng lên trong lòng. Tiền Kim Bảo không phải đầu heo, dĩ nhiên biết lô đỉnh là cái dạng gì. "Công chúa muốn ta làm lô đỉnh cho nàng à?"

Nàng thở dài, cho dù ngoại hình dễ nhìn đi chăng nữa thì cũng không thay đổi được việc hắn là phàm nhân, không làm lô đỉnh chẳng muốn làm đạo lữ? Hắn xứng sao?

“Được rồi! Ngươi bình tĩnh đi!" - Nàng nói, giọng điệu vẫn lạnh lùng nhưng có chút mềm mỏng hơn. "Để ta giải thích cho ngươi hiểu. Ngươi chỉ là phàm nhân và đạo lữ của ta phải là tiên nhân hóa thần hoặc ít nhất cũng là kết đan... Nhưng việc ngươi làm lô đỉnh cũng sẽ không thiệt thòi đâu.”

Nàng mở tay ra, từ trong lòng bàn tay ánh lên một viên tiên đan lấp lánh, đặt nó lên bàn với sự tự tin. "Thứ này có thể kéo dài tuổi thọ, giúp ngươi giữ được ngoại hình trẻ trung như người tu tiên. Chỉ cần uống nó, ngươi sẽ không phải lo lắng về tuổi tác hay sự lão hóa."

“Trường sinh đan?” - Sỉ nhục đến thế là cùng, tới lúc này hắn bật cười một tiếng rồi thò tay vào túi lôi ra một đống đan dược lấp lánh.

Cường cốt đan, dưỡng tủy đan, tẩy tủy đan... Những viên đan này lăn lóc trên bàn, tạo thành một màn ánh sáng đầy sắc màu. Cuối cùng, không quên mang ra một chiếc hộp nạm ngọc mà mình đã dậy sớm chuẩn bị, bên trong chứa yêu đan của yêu thú nguyên anh, quý giá và hiếm có.

Hắn nói cùng giọng điệu thách thức. “Toàn bộ đều tặng công chúa hết.”

Nàng ta nhìn chằm chằm vào đống đan dược, vẻ mặt kinh ngạc. "Những thứ này… Sao ngươi lại có chúng?”

Sự ngạc nhiên hiện rõ trên gương mặt nàng, không thể tin nổi rằng một phàm nhân lại sở hữu những món đồ quý giá đến vậy. Nội đan yêu thú nguyên anh đừng nói là bí cảnh tranh đoạt, cho dù tìm kiếm cũng rất khó tìm được bóng dáng yêu thú mạnh như thế.

Hắn chỉ mỉm cười, ánh mắt sáng lên một cách tự hào. "Vì nhà thần giàu. Thần sẽ nói với cha rằng một nửa gia sản đó coi như là quyên góp cho vương triều, và mối hôn sự này sẽ bị hủy bỏ.”

“Ngươi nói gì?” Nàng ta nhướng mày, không giấu nổi sự bất ngờ và tức giận. "Tiền Kim Bảo, ngươi biết mình đang nói gì không? Ngươi không biết ta là ai à?"

Hắn nói lớn, ràng mạch từng chữ. "Nàng là công chúa đương triều, cũng là thánh nữ của Vạn Pháp Tiên môn! Nhưng thần không phải là loại nam nhân không có tiền đồ đi làm lô đỉnh cho người khác, thứ lỗi cho thần!"

"Ngươi...." - Giải Hồng Mai tức đến nghẹn lời. Thị nữ vội vã chạy đến đỡ liền bị nàng ta hất văng vào tường. "Tiền Kim Bảo!!!"

Bạn đang đọc Họa Quỷ sáng tác bởi thienbinhthientuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienbinhthientuong
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.