Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13

Phiên bản Dịch · 761 chữ

Tựa hồ phát hiện sư tỷ đang nhìn mình, Tần Tư Nguyên ngẩng đầu lên nhìn cô cười: "Sư tỷ học thế nào rồi?"

Giản Lạc Thư gãi gãi đầu: "Cũng thú vị, nhưng không biết từ lý thuyết đến thực tiễn có khoảng cách bao xa. Nếu không, chị vào phòng đàn thử đàn cổ để chiêu quỷ xem sao."

"Đãng… Đãng… Đãng…" Tiếng đàn từ đạo quán rách nát vang lên, nhưng điều đặc biệt là người thường không thể nghe thấy. Trong thành phố, quỷ hồn du đãng khắp nơi thông báo cho nhau: "Tiếng đàn của Như Ý Quan lại vang lên, tân quan chủ bắt đầu tiếp nhận ủy thác rồi!"

Vài tiếng đàn đơn giản phát ra, một con quỷ từ ngoài cửa chui vào. Không giống Lâm Mịch khách khí lễ phép, quỷ này trên người lệ khí quấn thân, nhìn kỹ tựa như Sadako từ trong TV bò ra ngoài.

Chân Giản Lạc Thư mềm đi, suýt nữa không đứng nổi. Tần Tư Nguyên ở phía sau đè lên vai cô, nhẹ nhàng liếc nhìn nữ quỷ. Cảm nhận được uy hiếp đầy tử vong, nữ quỷ run rẩy, luống cuống thu lệ khí lại, thậm chí còn móc ra một sợi dây từ trong túi để buộc tóc lên, lộ ra gương mặt tái nhợt.

Tần Tư Nguyên hài lòng, đây mới là thái độ đúng.

Nữ quỷ cẩn thận đánh giá chàng trai trẻ này, suy nghĩ mãi vẫn quyết định chào hỏi Giản Lạc Thư trước. Đừng nhìn nam nhân này lợi hại, nhưng người có thể hoàn thành tâm nguyện của cô ấy lại là nữ nhân trẻ tuổi này.

"Tôi tên Tôn Mặc Mặc, tôi đến vì con gái." Nữ quỷ dùng giọng âm u nói: "Con gái tôi bị quỷ quấn lấy, tôi muốn nhờ các người cứu nó."

Vẻ mặt Giản Lạc Thư kinh ngạc, nữ quỷ này thoạt nhìn rất đáng sợ, nếu đối phương còn bó tay vậy thì con quỷ kia còn hung ác cỡ nào chứ.

Tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của Giản Lạc Thư, Tôn Mặc Mặc thở dài: "Không phải tôi đánh không lại hắn, mà do âm khí trên người tôi quá nặng, con gái tôi không chịu nổi. Chỉ có cô mới có thể cứu nó."

Giao cho cô trách nhiệm như thế, Giản Lạc Thư tức khắc có chút lo lắng: "Con gái cô ở đâu?"

Tôn Mặc Mặc ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên một tia u ám: "Tiểu khu Thành Hồ, lầu 4, nhà 1801."

Giản Lạc Thư vừa muốn đáp ứng liền thấy Tần Tư Nguyên ôm cánh tay lạnh lùng nhìn Tôn Mặc Mặc: "Thù lao là gì? Như Ý Quan không dính nhân quả của người chết, không tiếp ủy thác không trả phí."

Tôn Mặc Mặc từ trong túi lấy ra một chiếc nhẫn đưa tới: "Đây là nhẫn kết hôn của tôi, đã cùng tôi hỏa táng."

Tần Tư Nguyên không biết từ đâu móc ra một chiếc khăn phủ lên tay đưa qua, nữ quỷ đặt nhẫn lên khăn tay: "Con gái tôi tên Trương Chân Duyên, trước khi việc này hoàn thành thì tôi sẽ ở tạm đạo quán."

Ở thì ở, dù sao trước đây Lâm Mịch ở đạo quán ba tháng cũng không xảy ra chuyện gì. Giản Lạc Thư vẫy tay để cô ấy tùy tiện tìm một chỗ, lúc này mới nhớ tới Lâm Mịch còn chưa trở về: "Không biết thi thể Lâm Mịch đã được đào lên chưa."

Vừa nói xong câu đó, Lâm Mịch liền từ cửa bay vào, thoạt nhìn có chút mất hồn mất vía. Giản Lạc Thư lo lắng hỏi: "Sao rồi? Án không phá được à?"

"Phá được! Chỉ là hôm nay khi đào mộ, nhìn thấy thân thể mình đã bắt đầu hư thối, trong lòng có chút phiền muộn." Lâm Mịch thở dài: "Cảnh sát đã thông báo cho gia đình tôi, cha mẹ đã biết tin tôi đã chết."

Nhớ tới cha mẹ tóc đã hoa râm phải trải qua nỗi đau mất con, Lâm Mịch dùng tay nắm mũi, không muốn để nước mắt chảy xuống: "Anh trai tôi đã mua vé xe đưa cha mẹ đến đây, chiều mai là có thể tới rồi." Hắn nỗ lực biểu hiện một gương mặt tươi cười: "Còn may tôi còn có anh trai, để cha mẹ trong lòng còn có chỗ dựa, cũng có thể yên tâm hơn."

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc Hôm Nay Đạo Quán Đổ Nát Vẫn Chưa Đóng Cửa (Dịch) của Tín Dụng Tạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.