Rốt cuộc ngươi là ai?
Quân át chủ bài có thể muộn giờ, nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt. Khi cô nhìn thấy hộp thoại hay xuất hiện trong tiểu thuyết ở trước mắt, Charlotte biết mình đã được cứu. Mình... có thể ngăn chặn được nghi thức của con mụ phù thủy thật ư?
P/S : "The Golden Finger" nếu không lầm thì mấy anh tung của cook từ này ám chỉ mấy cái cheat kiểu hệ thống,... ấy nên sẽ dịch là "Quân át chủ bài" nếu có sai sót mong bạn chỉ ra giúp mình :D
'Phải chặn! Nó phải bị chặn ngay lập tức!'
Charlotte, lúc này càng ngày càng kiệt sức, không còn đủ năng lượng để mà nghĩ gì thêm, cô biết rõ mình không thể trụ được lâu nữa, hơi thở của cái chết đang đến gần. Charlotte không hề do dự mà đưa ra ngay quyết định.
[Lỗi ......]
[Đánh chặn ...... Thất bại ......]
[Thông tin về Thánh Điển bị thiếu ......]
[Khởi động tự sửa chữa ......]
[Sửa chữa hoàn tất ......]
[Thánh Điển Chi Chủ].
[Vui lòng tái lập ấn ký độc nhất của Ngài]
Charlotte: ......
Văn bản vẫn tiếp tục thay đổi, còn cái nghi thức thì vẫn chưa dừng lại. Charlotte cảm giác như mình đang liên kết với một thứ gì đó. Một mảnh giấy da ảo xuất hiện trong tầm nhìn của cô, và những họa tiết khác nhau thay đổi trong tâm trí cô.
"Ui!"
"Gì mà phiền quá vậy trời!"
Charlotte, càng lúc càng mất tập trung, sắp phát điên luôn rồi. Cô biết nếu không ngừng được nghi thức hiến tế này lại, cô sẽ đi.
Cắn mạnh đầu lưỡi, cô tập trung phần năng lượng cuối cùng và vô tình hình dung ra hình ảnh hoa hồng gai trên đầu giường mà mỗi sáng thức dậy cô đều thấy.
【Đã kích hoạt ấn ký】
【Bắt đầu can thiệp】
Trong một trạng thái xuất thần, Charlotte chỉ cảm nhận được một sức mạnh kỳ bí đột ngột tác động lên cơ thể mình. Giữa âm thanh những lời cầu nguyện mờ ảo, ý thức của cô lại trở nên rõ ràng, và tầm nhìn của cô đột ngột thay đổi một cách vi diệu.
Charlotte lại "nhìn" xung quanh mình. Tuy nhiên, không phải từ góc nhìn của chính Charlotte nữa, mà là một góc nhìn từ trên cao, như thể một một người quan sát. Cô dường như đã đến một tòa lâu đài huyền ảo tráng lệ, ngồi trên Ngai Vàng Máu, trước mặt là một cuốn sách cổ màu đỏ đang lơ lửng.
Dưới ngai vàng, tầng hầm hiện rõ mồn một. Thứ vòng tròn ma thuật màu đỏ máu, cây thánh giá lạnh lẽo, cô gái bị treo lên, mụ phù thủy già điên cuồng đang cầu nguyện. Mọi thứ dường như đang bò dưới chân cô.
Nữ bá tước ở giữa vòng tròn ma thuật liên tục cúi đầu, dưới ánh nhìn của Charlotte, cảm giác như là... bà ta đang tôn thờ chính Charlotte vậy.
Một cảm giác kỳ lạ, kiêu ngạo như đang nhìn xuống lũ kiến thấp bé xuất hiện trong lòng Charlotte, khiến cô cảm thấy mình như là chủ nhân của vạn vật.
Một hộp thoại mới chậm rãi hiện lên –
[Đã chặn thành công Lễ Huyết Tế]
[Người nhận nghi thức được thay đổi thành: Charlotte de Castell]
[Quá trình có nên chấm dứt hay sửa đổi?]
Nhìn vào những dòng chữ mới, đôi mắt của cô gái mở to. Nhớ lại cái nụ cười ghê tởm của con mụ phù thủy già lúc nãy, cơn ức chế lại dâng lên trong lòng. Charlotte không hề do dự, hét lên trong đầu.
"Thay đổi! Tôi muốn nó thay đổi!"
"Đổi vật hiến tế với người hiến tế!"
"Vật hiến tế là bà ta, người hiến tế là tôi!"
'Muốn hiến tế linh hồn tôi?'
'Nằm mơ đê!'
'Giờ xem ai tế ai nào!'
......
Nữ bá tước đang vô cùng phấn khích. Đã một thập kỉ qua... Bà ta đã chuẩn bị cho ngày này suốt mười năm trời! Một đã khi hoàn thành được Lễ Huyết Tế, Ả ta sẽ có thể thành công chiếm hữu huyết thống quý giá của gia tộc Castell, vĩnh biệt tuổi già, và lấy lại tuổi thanh xuân!
Không những thế, chỉ cần hiến tế thành công linh hồn ngoại lai này, bà ta càng có khả năng nhận được ân thưởng từ Chúa! Đó chính là Thánh Ân huyền thoại! Một thánh ân mà bất kỳ kẻ phàm nhân nào cũng mơ ước! Một khi đạt được, bà ta sẽ sở hữu sức mạnh phi thường và trở thành Sứ Giả huyền thoại của Thần Linh!
Nghĩ đến cái tương lai sáng lạng đấy, nữ Bá tước Castell trở nên phấn khích hơn bao giờ hết.
"Hỡi ngài Đại Huyết Ma Vương vĩ đại! Hãy nhìn xuống!"
Bà ta giơ cao trang giấy nhuốm máu và hét lên một cách cuồng nhiệt. Vòng tròn ma thuật tỏa sáng rực rỡ, ánh trăng nhuốm máu đổ xuống, tạo thành một màn sương đỏ tươi.
Một luồng khí tức cổ xưa và rộng lớn từ từ hội tụ trong tầng hầm, như thể một thực thể đáng sợ và huyền bí nào đó đã vượt qua vô số thời gian và không gian, đang đổ ánh mắt xuống thời khắc này.
'Đến rồi!'
'Ánh mắt của Thần linh đang giáng xuống!'
Hơi thở của nữ Bá tước trở nên nặng nề. Bà ta ngước nhìn lên với vẻ khó nhọc, xuyên qua những lớp sương mù, ánh mắt cuồng tín hơn bao giờ hết. Giữa màn sương máu, bà ta thấy một ngai vàng ảo tưởng hùng vĩ đang dần hiện hình. Trên ngai vàng, ánh sáng đỏ thẫm đang tụ lại, như thể một thực thể cổ xưa và uy nghi đang từ từ giáng lâm.
'Chúa của ta!'
'Đó là vị Chúa của ta!'
'Ánh mắt của Ngài đang dõi theo ta!'
Đôi mắt của nữ Bá tước mở to, bà ta nín thở, khuôn mặt đỏ bừng, cả người run rẩy, ánh mắt đầy mong chờ.
Ánh sáng tụ lại và ngưng tụ thành hình người. Sau đó— Bà ta thấy một hình dáng nhỏ nhắn nhưng quen thuộc...
Nữ Bá tước:...
"Cha... Charlotte?!"
Bà ta sững cả người. Cùng lúc đó, Charlotte, người đang ngồi trên chiếc ngai vàng, mỉm cười nhìn bà ta và lên tiếng bằng giọng nói dịu dàng, thanh thoát.
"Bà nội yêu dấu hỡi, sự hiến dâng của bà... Cháu sẽ nhận nó."
Vòng tròn ma thuật bỗng sáng rực lên, ánh sáng đỏ thẫm bắn thẳng lên trời.
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của nữ Bá tước, thứ ánh sáng mang huyết sắc lập tức nuốt chửng cơ thể bà ta.
"Aaa——AAAAAAAHHHHHHHH!"
Nữ Bá tước Castell phát ra một tiếng thét thảm thiết đầy đau đớn. Cơ thể đã già cỗi của bà ta nhanh chóng lão hóa và héo úa dưới ánh sáng đỏ máu.
Cùng lúc đó, Charlotte trên cây thập tự giá cảm nhận được một dòng nước ấm áp và dồi dào, giống như cơn mưa sau một cơn hạn hán, tràn vào vết thương dưới bụng cô. Một nguồn sức mạnh ấm áp và kỳ lạ tiếp tục luân chuyển trong cơ thể, và vết thương chí mạng nhanh chóng lành lại.
Đó là một cảm giác kỳ diệu, thật khó để diễn tả bằng lời. Nếu phải mô tả, nó giống như đang ngâm mình trong một bồn tắm ấm áp thoải mái, và cũng giống như cảm giác thư thái sau một buổi tập luyện cường độ cao. Sảng khoái, kích thích, khó mà cưỡng lại được.
Charlotte giờ đây như là một kẻ tham ăn đói khát, háo hức giành lấy và nuốt chửng tất cả mọi thứ từ nữ Bá tước Castell.
"Không! Không! Đừng cướp đi sức mạnh của ta! Đừng tước đi sức mạnh của ta!" "Ngươi... Không thể nào, ngươi là ai?! Ngươi rốt cuộc là thứ quái gì?!"
Nữ bá tước gào thét điên cuồng và không ngừng vùng vẫy. Tuy nhiên, ánh sáng đỏ dường như có ý thức và tiếp tục giam cầm cô ta đến chết. Khi nghi thức hiến tế bắt đầu, nó sẽ không bao giờ bị ngừng lại.
"Dừng! Mau dừng lại ngay!"
"Quỷ...! Ngươi là một con quỷ khốn nạn!"
"Chúa của ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi! Chúa của ta sẽ không để ngươi được yên đâu!"
......
Dần dần, tiếng hét của nữ bá tước Castell càng lúc càng nhỏ đi, và những cử động vùng vẫy của ả cũng yếu dần.
Cuối cùng, sau khoảng năm phút bị xâu xé, bà ta hoàn toàn không còn có thể cử động được nữa. Nỗi sợ hãi lan tỏa khắp không gian. Làn khí hãi hùng tản đi trong nháy mắt và với một loạt âm thanh "bụp bụp", những xác sống của các nữ hầu và người hầu đang quỳ xung quanh vòng tròn rơi xuống đất từng người một. Như thể đã mất đi sức mạnh chống đỡ, chúng biến thành những xác chết thối rữa tầm thường.
Trong vòng tròn, ánh sáng dần dần tắt lịm, để lộ ra Nữ Bá tước Castell đang bị cuốn lấy bên trong. Bà ta đã bị rút hết nước, trở thành một cái xác khô, khuôn mặt nhăn nheo vẫn còn lưu giữ nỗi kinh hoàng và sự bối rối.
Ánh trăng bên ngoài cửa sổ trời bị che khuất bởi những đám mây, và vòng tròn ma thuật trên mặt đất trở nên mờ nhạt. Trong toàn bộ căn hầm, chỉ còn lại mình Charlotte sống sót.
Vết thương trên bụng cô đã lành hẳn, thậm chí còn chẳng có lấy một vết sẹo nào, chỉ còn lại vết máu kinh hoàng. Và biểu cảm của cô vẫn còn một chút say sưa.
Cái cảm giác xé nuốt đó dường như gây nghiện, và cô gái lúc này thực sự cảm thấy một cảm giác của sự mất mát và trống rỗng mạnh mẽ. Cô cảm thấy như thể mình đã uống phải một thứ thuốc bổ mạnh mẽ nào đó, tâm trí trở nên nhanh nhẹn và rõ ràng hơn bao giờ hết, và cơ thể dường như có một nguồn năng lượng vô tận, như thể cô có thể thoát khỏi cây thánh giá bất cứ lúc nào.
'Thêm nữa...'
'Tôi vẫn còn muốn thêm!'
Cơn đói khát khó tả cùng với sự nghiện ngập mãnh liệt ập đến trong lòng cô. Charlotte nuốt nước bọt, cố gắng kìm nén sự thèm muốn dường như đang dâng lên theo bản năng của cơ thể. Cô không thích cảm giác nghiện chơi đồ.
May thay, cơn đói và khát chỉ kéo dài trong chốc lát rồi biến mất. Cô nhắm mắt lại và thở dài một hơi,
"Cuối cùng... cũng xong."
Lúc này, cánh cửa sắt bị khóa của tầng hầm đột ngột bị phá vỡ. Trong màn bụi mù mịt, bốn hay năm hiệp sĩ mặc áo choàng đen, tay cầm thánh giá và kiếm bạc ùa vào.
Người chỉ huy giơ một tờ giấy da lên, giọng nói lạnh lùng và nghiêm nghị.
"Nữ Bá tước Castell, chúng tôi là hiệp sĩ của hội Thợ Săn Quỷ."
"Dựa trên báo cáo xác thực, chúng tôi có lý do để nghi ngờ rằng bà đã bị biến thành huyết ma, và có liên quan đến vụ án huyết ma ở Thành phố Boulder trong thời gian này, đồng thời cố gắng hiến tế cháu gái của mình, Charlotte de Castell, bà..."
Trước khi anh ta có thể nói hết lời, cảnh tượng bi thảm trước mắt đã khiến anh ta dừng lại. Một vòng tròn ma thuật màu máu khổng lồ. Hàng trăm xác chết đã phân hủy trong một thời gian không xác định. Nằm trong vòng tròn, xác chết của một phụ nữ có thể được xác định mơ hồ là có thân phận của một quý tộc, và cô gái xinh đẹp trên cây thánh giá, toàn thân đầy vết bầm tím, xơ xác, trông quá đáng thương...
Thấy những người lạ đột ngột xâm nhập vào tầng hầm, Charlotte cũng hơi bất ngờ.
Tuy nhiên, cô nhanh chóng phản ứng. Những giọt nước mắt mập mờ lập tức trào xuống đôi mắt ngấn đầy lệ của cô, và cô gái nức nở với giọng yếu ớt, mỏng manh và đáng thương.
"Uuu uuuu oaaa..."
"Đau quá... Nó đau quá..."
"Ngài Hiệp Sĩ ơi... Con đau quá, con thấy sợ lắm..."
"Hức Hức Hức......"
"......"
Đăng bởi | Wisper_Lost |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 1 |