Quyền Đối Quyền
Sân chính của Lăng Gia Trang giờ đây chỉ còn tiếng gió rít qua những mái nhà đổ nát và mùi máu tanh nồng nặc trong không khí. Lăng Tiêu đứng giữa đống thi thể, đôi mắt đỏ nhạt nhìn thẳng vào Lăng Uy—một trưởng lão cấp thấp của gia tộc, kẻ từng coi hắn như rác rưởi không đáng để mắt tới. Khí tức Luyện Thể tầng năm từ Lăng Uy tỏa ra mạnh mẽ, áp bức không gian xung quanh, nhưng Lăng Tiêu không hề nao núng.
“Ngươi thật sự điên rồi, Lăng Tiêu!” Lăng Uy gầm lên, đôi tay nắm chặt thanh trường kiếm trong tay. Hắn không tin nổi một phế vật từng bị cả gia tộc khinh miệt lại dám đứng trước mặt hắn với sát khí ngút trời. “Dù ngươi có dùng yêu thuật gì để mạnh lên, hôm nay ta sẽ chém đầu ngươi, dâng lên gia chủ!”
Lăng Tiêu cười lạnh, không đáp. Hắn vận chuyển Huyết Luyện Thần Công, luồng khí đỏ rực bao quanh cơ thể, khiến không khí rung động nhè nhẹ. Dù mới đạt Luyện Thể tầng ba, nhờ Huyết Linh Thể và công pháp nghịch thiên, sức mạnh của hắn vượt xa những kẻ cùng cảnh giới. “Chém đầu ta? Ngươi thử xem!” Hắn gằn giọng, lao tới như một mũi tên.
Lăng Uy hừ lạnh, vung trường kiếm chém xuống. Một luồng kiếm khí trắng xóa xé gió lao tới, mang theo lực lượng đủ để cắt đôi một tảng đá lớn. Nhưng Lăng Tiêu không né, hắn giơ tay trái lên, khí đỏ hóa thành một tấm khiên mỏng trước mặt. “Ầm!” Kiếm khí va chạm với tấm khiên, phát ra tiếng nổ lớn, nhưng chỉ khiến Lăng Tiêu lùi lại hai bước.
“Cái gì?” Lăng Uy trợn mắt, không ngờ một phế vật lại đỡ được chiêu thức của hắn. Hắn chưa kịp phản ứng thì Lăng Tiêu đã lao tới gần, tay phải tung ra “Huyết Sát Quyền”. Luồng khí đỏ hóa thành một quyền ảnh khổng lồ, nhắm thẳng vào ngực Lăng Uy.
“Muốn chết!” Lăng Uy hét lớn, dùng kiếm chắn trước ngực. “Keng!” Tiếng kim loại va chạm vang lên, thanh kiếm rung mạnh, nhưng không gãy. Lực quyền đẩy Lăng Uy lùi lại năm bước, hai tay tê dại. Hắn kinh hãi nhìn Lăng Tiêu: “Sức mạnh này… sao có thể?”
“Ngươi quá yếu,” Lăng Tiêu lạnh lùng nói, không cho Lăng Uy cơ hội thở. Hắn tung liên hoàn quyền, từng cú đấm mang theo khí đỏ rực, như cơn bão cuốn tới. Lăng Uy chống đỡ điên cuồng, kiếm pháp của hắn vốn tinh xảo, nhưng trước sức mạnh áp đảo của Lăng Tiêu, mọi chiêu thức đều trở nên vô dụng.
“Ầm!” Một quyền cuối cùng trúng vai trái Lăng Uy, khiến hắn bay ngược ra sau, đập vào bức tường đất. Máu phun ra từ miệng, thanh kiếm rơi xuống đất, gãy làm đôi. Hắn ôm vai, ánh mắt đầy sợ hãi: “Ngươi… không phải Lăng Tiêu! Ngươi là quái vật!”
Lăng Tiêu bước tới, sát khí trong mắt càng đậm. “Quái vật? Ta chỉ là kẻ các ngươi đã ép đến đường cùng.” Hắn giơ tay, một luồng khí đỏ bắn ra, xuyên qua ngực Lăng Uy. Trưởng lão cấp thấp của Lăng gia ngã xuống, đôi mắt vẫn mở to, không cam lòng.
Hắn đứng yên, cảm nhận máu huyết của Lăng Uy bị Huyết Luyện Thần Công hút vào cơ thể. Linh khí trong người hắn rung động mạnh mẽ, chỉ còn một bước nữa là đột phá lên Luyện Thể tầng bốn. “Kẻ mạnh hơn quả nhiên giúp ta tiến xa hơn,” Lăng Tiêu lẩm bẩm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía hậu viện—nơi Lăng Phong và những kẻ khác đang ở.
“Tiểu tử, ngươi vừa giết một tên Luyện Thể tầng năm mà không chút tổn thương. Không tệ!” Thiên Huyền Thánh Tổ cười khẽ, giọng đầy hài lòng. “Nhưng cẩn thận, kẻ tiếp theo có thể mạnh hơn thế.”
“Ta không sợ,” Lăng Tiêu đáp, giọng điệu kiên định. Hắn nhặt viên Huyết Ngọc từ trong áo ra, siết chặt trong tay. “Lăng Phong, ngươi là kẻ tiếp theo.” Hắn bước qua thi thể Lăng Uy, tiến sâu vào Lăng Gia Trang, nơi ánh sáng từ hậu viện đang le lói. Trận chiến thực sự, giờ mới bắt đầu.
Đăng bởi | Rain1080 |
Thời gian |