Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

U Minh Điệp

Tiểu thuyết gốc · 663 chữ

Nghe vậy, Lưu Tinh Nguyệt kinh ngạc, ánh mắt đảo khắp xung quanh, vẻ mặt ngập tràn khó tin. Trung tâm của Dạ Uyên Lâm? Như nhớ ra điều gì, nàng run rẩy chỉ về những con bươm bướm đen đang bay lượn xung quanh, giọng nói có phần nghẹn ngào: “Vậy… những con bướm này… chẳng lẽ là…?”

U Minh mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng vang lên như cơn gió thoảng: [Hahaha, ngươi đoán đúng rồi đấy.]

“Không thể nào… Chúng không phải chỉ là truyền thuyết sao?” Lưu Tinh Nguyệt lẩm bẩm, cảm giác sợ hãi thoáng hiện lên trong lòng. Trong Lăng Vân hoàng triều, có một truyền thuyết được truyền miệng qua bài hát dân gian mà ngay cả đứa trẻ ăn mày cũng thuộc:

Dạ tĩnh nguyệt minh, quang hoa lâm khởi,

Minh nguyệt chiếu hoa, chiếu diệu nhân gian.

Hồ điệp tụ bầy, phi vũ thiên xứ.

Dạ sắc bao la, hỏa quang thăng khởi,

Chiếu sáng thiên địa, khấp thanh vi nhạc,

Thán ngữ thành từ, nhân thế vũ động,

Huyết sắc nhuộm thiên, diệt tuyệt hoang dã.

Điệp phi nguyệt minh, quang hoa trường tồn,

Ca thanh bất tại, hỏa quang trầm diệt,

Nhân gian tĩnh mịch, dạ sắc hoàn sinh.

Bài dân ca ấy không chỉ là một giai điệu, mà còn là lời cảnh báo về một thảm kịch từng suýt đẩy Lăng Vân hoàng triều vào diệt vong. Nó nhắc nhở thế nhân về sự nguy hiểm của Dạ Uyên Lâm, một trong Thập Đại Cấm Địa. Dạ Uyên Lâm bị liệt vào cấm địa không chỉ vì những hoang thú đáng sợ sinh sống nơi đây, mà còn vì sự tồn tại của hung thú đã gây ra thảm kịch trong truyền thuyết - U Minh Điệp. U Minh Điệp, theo cổ thư mô tả, thường xuất hiện thành đàn. Chúng to lớn hơn hồ điệp thông thường, toàn thân đen tuyền, đôi cánh trong suốt với hoa văn hơi giống cánh chim ánh bạc lấp lánh. Những sinh vật này không chỉ sở hữu khả năng xuất quỷ nhập thần trong bóng tối, mà còn miễn nhiễm với cả đao thương, linh khí hay ma khí. Chúng hoạt động như một thực thể duy nhất, chia sẻ thông tin qua một mạng lưới vô hình.

Trong những người từng tiến vào Dạ Uyên Lâm, ngay cả kẻ mạnh nhất cũng chỉ dừng lại ở vùng rìa, không bao giờ chạm tới trung tâm. Tương truyền, có người từng thấy U Minh Điệp, nhưng khi trở về thì phát điên, tâm trí hoảng loạn, cuối cùng tẩu hỏa nhập ma và bỏ mạng.

Về phần Minh Nguyệt Hoa, Lăng Vân hoàng đế khi xưa đã ra lệnh liệt nó vào cấm vật sau thảm kịch. Ngài ban chiếu chỉ rằng bất kỳ ai sở hữu hoặc phát hiện kẻ sở hữu Minh Nguyệt Hoa mà không trình báo sẽ bị xử tử, không phân biệt địa vị. Lưu Tinh Nguyệt có thể lấy được Minh Nguyệt Hoa cũng do may mắn vì vô tình bắt gặp được một con Hắc Vụ Lang khổng lồ canh giữ một đóa Minh Nguyệt Hoa, tuy mất hơn nửa cái mạng nhưng nàng vẫn hái được linh thảo. Nàng từng nghĩ U Minh Điệp chỉ là truyền thuyết, không ngờ có ngày được thấy tận mắt. Bây giờ, tận mắt nhìn thấy đàn hồ điệp huyền thoại, lòng nàng tràn ngập sợ hãi lẫn kinh ngạc. Nàng nuốt khan, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Giọng nàng khẽ run khi hỏi: “Đây thực sự… là U Minh Điệp?”

[Không tin? Ngươi có thể thử, dù sao cũng chỉ trở thành một bộ xương trắng. Đã chết một lần, sao không thử lần hai]. U Minh vừa dứt lời, một con U Minh Điệp đã bay trước mặt Lưu Tinh Nguyệt. Nàng hoảng sợ, vội lắc đầu từ chối: “Cảm ơn ngài nhưng ta không dám.”

Bạn đang đọc Lãng Khởi Phong Vân sáng tác bởi MariaHatsuna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MariaHatsuna
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.