Nhật nguyệt đồng huy, thuỷ triều bản nguyên 2
Bạc là một loại tiền tệ trong Chiến vực Lưỡng Giới, được cả võ giả Thương Vũ và Thương Linh chấp nhận.
Bản thân chất liệu là bạc ẩn chứa nguyên khí thiên địa dồi dào.
Loại bạc này ở Thương Vũ Giới được gọi là Nguyên Ngân.
Còn ở Thương Linh, nó được gọi là Bí Ngân, hay còn gọi là Linh Ngân.
Vật này vì là một nguyên liệu phi phàm có nhiều công dụng, cộng thêm tác dụng hỗ trợ tu luyện nhất định, nên được chế tạo thành tiền tệ để lưu thông.
Điều này cũng cho thấy, trong Chiến vực Lưỡng Giới, Thương Linh và Thương Vũ có thể không hoàn toàn đối địch, ít nhất là giữa hai bên có một sự giao lưu nhất định.
Lúc này Thương Hạ đột nhiên cảm thấy lưng hắn vốn còn bị sóng nhiệt nung nóng trước đó, bây giờ không còn nóng như vậy nữa, có chút mát mẻ hòa lẫn trong cơn sóng nhiệt.
Tuy nhiên, khi nghe nữ võ giả đưa ra lời đề nghị mới, Thương Hạ không chú ý đến sự thay đổi phía sau mà lại cười lạnh nói: “Ngươi đang đuổi khất cái à? Có tin ta thà nướng con chim này ăn thịt còn hơn không?”
“Ngươi...”
Nữ võ giả đầu tiên là tức giận, nhưng ngay sau đó lại lộ ra một nụ cười lạnh, thân hình đột ngột lùi lại mấy chục trượng.
Thương Hạ còn tưởng nữ võ giả cuối cùng cũng chịu bỏ cuộc, nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên mặt nàng, hắn theo bản năng cảm nhận được điều không ổn.
Đến tận lúc này Thương Hạ mới nhận ra, nhiệt độ nóng bức trước đó không biết từ lúc nào đã giảm xuống, thậm chí sau lưng hắn còn có một cơn gió mát mẻ thổi tới, trực tiếp xâm nhập vào tận xương cốt!
Hắn quay người lại, hoảng hốt phát hiện, không biết từ khi nào, bên cạnh mặt trời treo cao đã xuất hiện thêm một mặt trăng tròn!
Dưới ánh sáng của mặt trời và mặt trăng, nửa bên trái hồ nhỏ tỏa ra hơi nóng, như thể đang sôi sục; còn nửa bên phải lại có băng tuyết, giống như sẽ ngay lập tức đóng thành băng trên mặt hồ.
Dùng trung tâm hồ là ranh giới, bờ trái cỏ cây khô héo, đất đai nứt nẻ; trong khi bờ phải lại phủ một lớp sương trắng, dưới ánh trăng lấp lánh ánh sáng lạnh.
Đây là… nhật nguyệt đồng huy!
Nhật nguyệt đồng huy, nhất định sẽ kèm theo sự bộc phát của thủy triều bản nguyên!
Lời cảnh báo của Điền Mộng Tử sư huynh hôm đó vẫn còn văng vẳng bên tai.
Thương Hạ giật mình, vội vàng muốn rời khỏi khu vực hồ nhỏ.
Không ngờ vừa mới cử động, một tia sáng lạnh lẽo quay cuồng đã chém về phía hắn.
Thương Hạ một lần nữa đá văng loan đao lá liễu, nó quay lại giữa không trung, rơi vào tay nữ võ giả.
“Giờ ngươi còn muốn đi? Muộn rồi!”
Nữ võ giả đứng cách hắn vài chục trượng, đắc ý nhìn Thương Hạ.
Lúc này, Thương Hạ mới nhận ra mình đã bị lừa.
Nàng trước đó có lẽ đã sớm nhận thấy hiện tượng kỳ lạ của thiên địa, nhưng cố ý chặn đường hắn, dùng giao dịch làm cớ để kéo dài thời gian.
Mà Thương Hạ khi ấy lại quay lưng về phía hồ, không thể phát hiện ra sự biến hóa đằng sau mình.
Khi mặt trời và mặt trăng đồng thời xuất hiện, nữ võ giả lại lùi về mấy chục trượng, ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của hiện tượng thiên địa, rồi lại chặn đường hắn ở rìa, dùng cách này để uy hiếp hắn.
“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
Tuy đã quay lưng lại với hồ nước, Thương Hạ vẫn cảm nhận được sự náo động của nguyên khí thiên địa phía sau, biết thời gian còn lại trước khi thủy triều bản nguyên bộc phát không còn bao lâu nữa.
“Rất đơn giản, giao chiếc lồng ngươi đang cầm cho ta, ta sẽ để ngươi đi!”
Nữ võ giả tự tin nắm chắc phần thắng, tự cho là đã hoàn toàn chiếm ưu thế, thậm chí không còn nhắc đến giao dịch nữa.
“Không còn cơ hội thương lượng sao?” Thương Hạ hỏi.
“Ngươi nghĩ mình còn thời gian để mặc cả à?”
Nữ võ giả cười nhạo một tiếng, ngẩng cao cằm, ánh mắt lại nhìn ra phía sau Thương Hạ, không quên nói mỉa mai: “Thủy triều bản nguyên sắp bộc phát rồi đấy!”
Hầu như ngay khi nàng dứt lời, một tiếng nổ lớn vang lên, nửa hồ nước đang sôi sục đột ngột vọt lên cao.
Thương Hạ quay đầu lại, thấy một vùng nham thạch lớn đang phun lên từ dưới mặt hồ.
Hồ nước nhỏ này hóa ra là miệng núi lửa!
Tuy nhiên, điều kỳ lạ hơn là phía bên kia của hồ hiện tại đã đóng thành lớp băng dày, mặc dù nham thạch đang tàn phá dữ dội, lớp băng ấy vẫn không hề tan chảy.
Chính giữa nham thạch và lớp băng còn có một khoảng trống rộng khoảng ba thước, nơi này ngập đầy dòng nước chảy nhẹ, ngăn cách nham thạch và băng, tạo thành một cảnh tượng kỳ lạ của băng và lửa cùng tồn tại, rõ ràng cách biệt.
Nguyên khí thiên địa dày đặc do mặt trời và mặt trăng cùng chiếu mà tích tụ, lại chịu ảnh hưởng từ môi trường cực nóng và cực lạnh, bắt đầu biến thành những dòng nguyên khí hỗn loạn, dần mất kiểm soát.
“Này, thủy triều bản nguyên sắp bộc phát rồi, nếu ngươi không muốn phi phàm chi lực trong người bị mất kiểm soát thì làm theo lời ta đi!”
Nữ võ giả không hiểu Thương Hạ đang nghĩ gì, chẳng lẽ hắn thật sự không cần mạng nữa sao?
Thực ra lúc này Thương Hạ đã hoàn toàn quay lại, đối diện với hồ băng lửa, lưng quay về phía nữ võ giả.
Nữ võ giả thậm chí đang phân vân xem có nên ra tay đánh lén từ sau lưng, nhân lúc hắn không phòng bị mà cướp lấy chiếc lồng hay không.
Nhưng khi thấy nguyên khí náo động đã ảnh hưởng đến phía này, thủy triều bản nguyên có thể bộc phát bất cứ lúc nào, mà nàng lại vừa mới tiến giai cảnh giới thứ hai của võ giả huyết mạch, Huyết Cực Cảnh, tu vi vẫn chưa ổn định, rất dễ bị ảnh hưởng và mất kiểm soát bởi thủy triều bản nguyên, nàng đành phải bỏ qua ý định đó.
Đúng lúc này, bầu trời đột ngột sáng tối không đều. Theo sau đó, những dòng nguyên khí tụ lại đã hoàn toàn mất kiểm soát, khiến cả thiên địa bị xáo trộn thành một mớ hỗn độn.
Thủy triều bản nguyên, bộc phát rồi!
Nữ võ giả không nói lời nào, lập tức xoay người chạy trốn.
Trong nháy mắt, chiếc khăn lụa mỏng khoác trên người nàng mở ra, giống như một con chuồn chuồn lướt sát mặt đất, nàng trượt đi vài chục trượng, tiến sát đến bìa rừng.
Thời điểm quay đầu nhìn lại, nàng phát hiện Thương Hạ không những không đuổi theo mà một tay còn xách chiếc Huyền Lung, cực kỳ thản nhiên bước vào sâu trong cơn thuỷ triều bản nguyên đang cuộn trào.
“Đúng là tự mình chuốc họa, không thể sống!”
Nữ võ giả tức tối mắng một câu, trong lòng lại cảm thấy vô cùng thất vọng.
“Chỉ đáng tiếc cho con vũ yến biến dị kia, khiến gia tộc mất đi một cơ hội cải thiện huyết mạch!”
Nữ võ giả nhìn bóng lưng đã bị thuỷ triều bản nguyên nuốt chửng, thần sắc có chút phức tạp.
“Kỳ lạ, loài vũ yến biến dị trong Chiến vực Lưỡng Giới từ trước đến nay chưa từng có tiền lệ bị bắt sống. Người này làm cách nào bắt được?”
“Nếu trong chuyện này thực sự có bí quyết gì không ai biết, chỉ sợ gia tộc phải xem xét lại mối quan hệ với Thông U Phong!”
Nghĩ đến đây, tâm trạng nữ võ giả càng thêm nặng nề.
…
Lúc này, Thương Hạ, người bị nữ võ giả cho rằng tự tìm đường chết, lại đang khó nhọc tiến lên từng bước trong sự trùng kích của thuỷ triều bản nguyên.
Điền Mộng Tử sư huynh từng nhắc đến việc mất kiểm soát phi phàm chi lực, hắn vẫn chưa cảm nhận được, nhưng sự bốc hơi mãnh liệt của nguyên khí trong cơ thể, hắn đã cảm nhận rất rõ ràng.
Nếu không kịp thời tìm được nơi thanh trọc giao hòa, chỉ sợ chẳng bao lâu sau, hắn sẽ chết vì nguyên khí trong cơ thể cạn kiệt.
Đúng vậy, ngay khi Điền Mộng Tử nói với hắn rằng hiện tượng nhật nguyệt cùng xuất hiện sẽ đi kèm với thuỷ triều bản nguyên bộc phát, Thương Hạ đã nghi ngờ đây chính là nơi thanh trọc giao hoà mà hắn đang tìm, cũng là thời điểm linh cơ thiên địa có thể xuất hiện.
Lý do rất đơn giản, Thương Hạ mang trong mình ký ức của thế giới cố hương ở kiếp trước, hắn luôn hoài nghi cụm từ “thanh trọc giao hòa” khắc trên tứ phương bia chính là chỉ sự giao hòa của âm dương.
Thậm chí, cái gọi là Võ Cực Cảnh hoặc Lưỡng Cực Cảnh, trong mắt Thương Hạ, hắn thà gọi nó là Âm Dương Cảnh.
Chỉ là ở phương thế giới này, những võ tu phi phàm khi bước vào cảnh giới thứ hai đều chuyên tu một đạo, nếu gọi là Âm Dương Cảnh thì phạm vi bao quát có vẻ quá rộng.
Về phần “âm dương”, còn gì đại diện rõ ràng hơn “nhật nguyệt”?
Không nghi ngờ gì nữa, với chút tri thức truyền thống hạn hẹp của kiếp trước, Thương Hạ cũng chỉ có thể suy diễn như vậy, nhưng thật trùng hợp, mọi chuyện lại đúng như thế.
Nhật nguyệt đồng huy, thuỷ triều bản nguyên, cứ thế xuất hiện trước mặt Thương Hạ.
Đăng bởi | mymythapcuu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |