Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lồng Giam

Tiểu thuyết gốc · 1257 chữ

Tuyệt thực quan ải này, khó ở chỗ giả sao cho giống.

Á Nam Giả Nhượng vì chuyện này thậm chí còn tự thân đi một chuyến Nhuận gia mật bàn.

Thiền Thanh một cái tu sĩ, có thể nhịn ăn một tháng cơ thể cũng không vấn đề gì, bây giờ muốn làm giả phàm nhân nhịn ăn lâu ngày đủ loại triệu chứng là chuyện cực khó khăn.

Coi như phong bế hắn tu vi, nhưng cơ thể hắn đã chịu linh khí ôn dưỡng lâu ngày, dù thế nào cũng phải chống được một tuần hai tuần.

Mà một cái bình thường hài tử làm sao có sức chống chịu như thế?

Á Nam Giả Nhượng nghĩ tới đầu tiên là độc dược, nhưng Nhuận gia cũng không có bản lĩnh trong thời gian ngắn, nghĩ ra được một viên đan phương độc không chết người, lại từ từ hạnh hạ dày vò ra đủ loại triệu chứng như thế.

Nhuận gia thiếu gia chủ để xuất một dạng thuốc lợi tiểu, nhuận tràng, để hắn một ngày đi vệ sinh mười lần như thế, chẳng phải cũng có tương tự hiểu quả rồi? Đáng tiếc, cách này quá chọc người chú ý...Không thể nào che giấu được.

Á Nam Giả Nhượng lải nhải đến đây, lại nhắc đến một chuyện khác:

"Nhuận gia...Ngược lại ra được một cái có ý tứ hậu bối...Hắn nói tới hiệu ứng Giả Dược, sử dụng một loại tâm lý ám thị, không tác động vật lý mà có hiệu quả tương tự!"

Cách này không bàn mà hợp với Thiền Thanh suy nghĩ riêng.

Ngoại trừ thuật biến hoá, tu tiên giả vẫn còn 1 loại có thể biến hoá bản thân, đó là theo tâm tính, chỉ đáng tiếc loại này biến hoá phần lớn thời điểm cũng không phải bọn hắn có thể điều khiển được.

《 Trù Thủy Hách Nhân Kinh 》 bên trong nói:

“Tu sĩ dung mạo cùng thọ nguyên tương quan, càng cùng lòng dạ tương thông, lòng dạ nhất kiệt, niên mạo đồi phế mấy chục năm, mãn lúc, hồi xuân a."

Thiền Thanh đồng ý chọn cái này, cũng là vì việc này đối với Khảm quan có giúp ích!

Á Nam Giả Nhượng hứa với hắn là như vậy, dù sao ở đây cũng là mấu chốt rồi.

————

Phòng biệt giam tối và hoàn toàn im lặng.

Thiền Thanh nằm ngửa trên giường.

Hắn thả trôi tâm trí.

Con thuyền tâm trí này phải tìm được ngọn hải đăng mà nó chưa bao giờ thấy, nhưng Thiền Thanh nghĩ mình sẽ nhận ra khi gặp nó, giới hạn cao nhất cho nỗi buồn của hắn.

Trôi dạt hồi lâu, hắn nhận ra bóng tối quanh mình còn dày đặc hơn cả nước biển dưới đáy thuyền. Hắn nghe thấy một giọng nói xa la cất lên qua miệng mình:

“Phải tìm nơi đất cạn.”

Hắn hỏi lại trong đầu.

“Sao?”

“Nơi đất cạn.” Giọng nói thấm mệt. “Để dừng lại. Chúng ta đã lang thang quá lâu.”

Thiền Thanh không đáp lời này.

Có gì khác biệt giữa một kẻ lạc lõng không chốn về với một kẻ theo đuổi một mục đích chưa từng xuất hiện?

Chỉ ở một chỗ, nếu hắn muốn nghỉ chân, vậy phá thuyền chìm xuống đáy biển, chẳng phải cũng là nơi nghỉ chân rồi?! Với hắn, “nghỉ lại” cùng “chết đi” không có gì khác biệt.

Hắn không nghe thấy tiếng nói nào nữa.

Tối quá, mà lại im ắng. Hắn chết rồi chăng? Không phải, địa ngục không yên tĩnh thế này.

Hắn cảm thấy cần phải có thứ gì níu mình lại.

Sợi dây đầu tiên hắn tìm đến là hy vọng, nhưng hy vọng là một vật sống, nó cần được nuôi dưỡng, cho ăn…

Cho nên, hắn tìm đến giấc mơ. Nhưng giấc mơ đang mơ một giấc mơ mà nó sẽ trở thành hiện thực, nhưng ngày mà giấc mơ tìm ra ý nghĩa cho sự tồn tại của mình cũng là lúc nó đi tới hồi kết rồi. Giấc mơ tìm chết còn gấp hơn hắn.

Hắn mê mang, lạc lối, nhưng rồi hắn thấy một ngón tay đang nhô lên trên mặt biển. Nó tối hơn bóng đêm, tách biệt ra khỏi màu đen, lớn như một toà núi cao.

“Thần linh.” Hắn nghĩ.

Đúng rồi, Thần linh.

Tất cả mọi người đều nói, trong một cơn lốc xoáy xoay quanh Thần linh, một cơn lốc xoáy lấy Thần linh làm trung tâm mà trào ra mọi hướng, thế giới được tạo ra trước, sau đó là loài người.

Nhưng rất nhanh, Thần linh sau một giấc ngủ ngắn, đã nhận ra loài người đã tự mình bận rộn mà không cần bọn hắn.

Có cái gì đó xoá nhoà ký ức về Thần linh khỏi loài người.

Tức giận vì bị coi thường, kinh sợ vì bị lãng quên, Thần linh đặt vào trong đầu nhân loại một nhiệm vụ vĩnh cửu, và vì thế nhân loại không bao giờ quên được bọn hắn.

“Ngươi phải đi tìm.”

“Nhưng ta phải tìm cái gì?”

Thần linh trả lời bằng sự chắc chắn.

“Đó là cái mà ngươi phải tìm.”

Thiền Thanh hình như cảm nhận được hơi ấm của ánh sáng, trong lồng ngực nhiệt huyết sôi trào, hắn đã có lại sức mạnh để chèo thuyền tiếp.

Nhưng sức người có hạn.

Nhiệt huyết kia là vay mượn từ một thứ không có thật, hắn phải trả giá bằng người bạn của mình. Bằng giọng nói xa lạ duy nhất từng nói chuyện với hắn qua miệng của hắn, thân thể của hắn.

Hắn chỉ còn lại linh hồn.

Linh hồn là con chim duy nhất cần cái lồng của mình mới có thể di chuyển, bởi linh hồn không thể chèo thuyền.

Linh hồn như cánh chim không gió đứng lặng trên mặt biển.

Ngoại vật không thể động được hắn, hắn không chắc. Nhưng có thứ gì đó đang làm linh hồn hắn yếu đi.

Một thứ mà Thần linh phải dùng tâm trí nhân loại để dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.

Hắn nhìn bản thân từng chút từng chút tan biến đi...

Thình lình!

Hắn đã biết câu trả lời!!!

Nhưng ngay giây khắc đó, một nỗi sợ lớn hơn bao trùm hắn, mội nỗi đồng cảm xúc động hắn tâm, hắn thở khẽ một hơi, linh hồn như đạt được triệu hoán mà cách xa xôi ngàn vạn dặm chui ngược về thân thể.

Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt!

Thiền Thanh nhận ra:

"Thời gian! Cái chết tạo ra thời gian như một cái lồng để nuôi dưỡng những thứ mà nó sẽ giết!"

Cho nên hắn trốn không được, không chỉ riêng hắn, tất cả mọi người đều trốn không được!

Hắn đã trở lại hiện thế, hắn nhớ tới câu chuyện về người đàn bà tóc bạc trắng chỉ sau một đêm, người đàn ông nghe tin dữ phải ho ra máu đen, đổ bệnh không thể gượng dậy, hắn nhìn trên bàn một phần ba cốc nước, nghĩ:

“Người ta có thể chết đuối ở trong đó được.”

Môi dưới hắn biến mất, lưỡi hắn co rút, hốc mắt tối tăm để cho người ta hoài nghi bên trong có con ngươi nào bồi hồi tại đó không, hắn nghĩ:

“Không quyết tâm thì không làm được như thế.”

Bạn đang đọc Luân Hồi Tiên Tộc sáng tác bởi joner123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi joner123
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.